Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hwang Min Hyun bề ngoài thư sinh như một quan văn, cử chỉ nho nhã , hiền hòa, ở trường kính trọng thầy cô và đàn anh, luôn chiếu cố đến niên đệ, trông cực kì thân thiện. Kì thực hắn là một tên vừa nhây vừa cặn bã trong Tứ Hoàng Tử trường Đại học A. Không hề nhu nhược như một kẻ đọc sách. Vẻ bề ngoài của hắn thành công lừa trọn thị giác cùng tri giác tất cả mọi người, trừ ba tên còn lại.

Park Ji Hoon không hiểu mình có duyên với tên này bao giờ, hữu ý hay vô ý mà hôm nào cũng chạm mặt hắn. Không ở thư viện thì ở hồ bơi, vườn hoa..., toàn những khu vực lãng mạn, mà cử chỉ của hắn không kiêm tốn chút nào , cực kì ái muội khiến bao nhiêu con mắt muốn chọc thủng mấy chục cái lỗ trên người cậu. Hwang Min Hyun lại làm như hắn vô tội, không thèm để ý mình là đầu sỏ gây phiền phức cho cậu.

_ Tiểu khả ái, cậu đang nhớ nhung ai a, sao mà thất thần vậy?_ Hắn bất thình lình thì thào vào tai cậu, làm cho cậu một phen dựng tóc gáy. Theo bản năng dáo dác nhìn xung quanh. Một màn này vào mắt kẻ khác lại như học sinh yêu nhau vụng trộm. Park Ji Hoon không biết chạy đâu cho thoát.

_Tôi đang đọc sách. Có ai đâu mà tương mới tư. Anh đừng có nói bừa.

_ Có phải đang nhớ anh?. Hwang Min Hyun lại thì thào.

_ Xin lỗi học trưởng, em phải lên lớp.

Park Ji Hoon rùng mình
Cậu đứng phắt dậy xoay người chạy bán sống bán chết.

_Ha ha ha.

_ Min Hyun thiếu gia, cậu trêu tiểu bạch thỏ chạy mất rồi. Lâu như vậy còn chưa được nếm thử xem cậu ta có mùi vị gì a_ Kang Daniel trào phúng nói châm chọc.

_ Tên khùng ông đây đang là muốn làm quà cho ngươi, đổi lấy một chuyến du lịch với em họ Jae Hwan nhà mi đó_ Hắn nhướn mày, ra vẻ ông đây hơi bị chu đáo a.
_ Hoan nghênh a. Nhớ là tiền trao cháo múc.

_ Không thành vấn đề. Sao đi thì cũng chỉ là vật phẩm. Hwang Min Hyun cười hắc hắc quái dị.

Kang Jin Young không biết từ đâu nhảy bổ vào chặn họng.

_ Anh hai, nếu chán thì nhường mỹ nhân cho em nha. Nhóc con đó cũng là loại cực phẩm a. Hơn nữa lại ngây thơ thuần khiết hẳn là chưa khai bao a, anh chán rồi chắc chắn còn chất lượng cao a_ Jin Young là hí ha hí hửng, hưng phấn đến cái mông cũng lắc lắc theo nhịp nói.

_ Vậy nhớ làm bài luận cho anh hai của người cho chu đáo.

_ Thành giao.

_ Vậy em đi đâu kiếm mỹ nhân, hay anh em mình dùng chung a, dạo này hơi hơi cô đơn _ Lai Quan Lin hướng Kang Jin Young bỡn cợt.

_ Cút ngay.

Bốn kẻ biến thái gắn mác Tứ Hoàng Tử trường Đại học A không coi ai ra gì, cư nhiên ở trong một phòng thư viện lên kế hoạch hoàn hảo mà không ai biết. Chuẩn bị cho cuộc sống tăm tối của Park Ji Hoon ngốc nghếch sau này.
Bốn kẻ chỉ biết mang người khác ra làm vật hi sinh, chưa từng có tình cảm dù chỉ là một cái thương tâm, chưa từng biết hối hận. Bọn họ chưa biết đâu là đau khổ, dằn vặt hay thiếu thốn tình cảm.

**************
_Park Ji Hoon mày giỏi ghê! _ Kim Na Na quả thực địa vị không nhỏ, không hiểu sao trước đây lại bám đến Busan mà học. Cô ta có một lũ đàn em và một tá vệ sỹ thay nhau bảo vệ. Hiện tại đang đứng trước lùm cây vênh váo ngửa mặt lên ra oai với Park Ji Hoon.

_Tui đương nhiên là nhân tài rồi. Tôi nói nè nhân tài vốn dĩ đã giỏi sao cô phải kính phục tôi đến vậy. Cứ gặp tôi là không kiềm chế nổi mà thốt lên cái câu mà ai cũng biết thế.
Park Ji Hoon cao 1m73. Ả có mét rưỡi, đứng lên có vẻ thắng thế hơn nhiều. Nhưng cậu vốn mảnh khảnh thân thể yếu đuối, da trắng lại xinh đẹp như con gái, so ra với hai tên to cao đằng sau yếu thế hơn nhiều. Bà Na không muốn thua dưới tay cậu. Hất hàm.:

_ Cho nó một trận nhừ tử. Để nó biết tao là ai...

_ Ok chị đại_ Quả thực là kẻ có tiền lắm tay chân. Park Ji Hoon vẫn đứng như trời trồng.

_ Mấy em biết sử dụng văn hóa giang hồ từ khi nào vẬy? Người nhiều tiền thì cũng phải có chừng mực, không phải ai cũng vung tay lên mà đánh. Bạn nhỏ này có hay không đắc tội vì với em, sao lại cư xử như một tên côn đồ không hơn không kém, Kim Na Na đừng để trường ta mất mặt, càng không thể đắc tội với Kang gia. Trường Đại học A không có chuyện bạo lực kiểu xã hội đen như vầy_ Thầy Ong Seong Woo vừa vặn can ngăn. Nói gì thì nói, trường học hạng A là phải văn minh, coi trọng hiền tài.

_ Kim Na Na nghe đến Kang gia lập tức chân nhũn như bún ,không dám ho he mà đắc tội người ta. Tiểu tử Park Ji Hoon này xem ra chỉ có thể xử lý ở ngoài. Nghĩ là làm, ả chờ lúc Ji Hoon đi bán hàng, lôi kéo thêm mấy tiểu thư là Fans não tàn của Tứ Hoàng Tử đến chỗ mà Ji Hoon hay rong ruổi. Mục đích là dọa cho khách hàng của cậu chết khiếp, làm khó dễ cho cậu khiến cậu bỏ cuộc mà rời đi. Ả áp dụng mọi thủ đoạn hèn hạ, thậm chí dọa cho vài đứa trẻ khóc thét, vừa chạy vừa mắng '' xấu xa''.

Park Ji Hoon sầu não vô cùng. Thực hiện kế sách cuối cùng để sinh nhai.

_ Nếu khó khăn quá. Sang hai vợ chồng tay cưu mang. Đừng cố quá.

_ Mày giúp đỡ tao nhiều rồi. Tao tới giờ làm kì đà cản mũi nhiều quá , tao cũng biết xấu hổ đó.

_ Mai tao với Seobie tới nhà mày. Làm cơm cho m ăn, tao thấy m lại gầy hơn rồi. Dì Park gọi hỏi tao biết đáp sao. Bớt lo nghĩ nhiều. Lũ chó má không đáng quan tâm_Park Woo Jin nhẹ giọng an ủi.
_Mai em đi mua đồ dùng Woo Jin. Ji Hoonie nhớ ở nhà nha Hoon _ Ahn Hyung Seob từ trong bếp nói phun ra. Cười hì hì lấy lòng. Park Ji Hoon cảm thấy có 2 vợ chồng nhà này an ủi cũng khá hơn phần nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net