Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chí Huấn em không sao chứ? Chị thật sự xin lỗi
Phác Chí Huấn không thèm để ý tới cô gái vừa đẩy mình, cậu vội đẩy đám người hỗn độn kia ra, nhìn chiếc điện thoại rơi xuống đất đã bị dậm nát
Phác Chí Huấn ngồi xuống, nước mắt cố kìm lại, tuy chiếc điện thoại này không đáng giá bao nhiêu, lại rất cũ kĩ, nhưng mà đây là điện thoại cậu chủ tặng cậu, mấy năm qua cậu đều giữ rất cận thận
-Này, Tiểu Liên, cô cố ý phải không??
-Cố ý? này này, Lệ Nhi, cô ăn nói cho cẩn thận, tôi chỉ vô tình đụng trúng Chí Huấn, chứ đâu có cố ý
-Cô ghét cậu ấy vì lần trước không giúp cô đưa cơm cho chủ tịch chứ gì? Thật đáng xấu hổ
-Cô muốn gì hả? Muốn đánh nhau sao??
Tiểu Liên cùng Lệ Nhi tức giận mà xông vào đánh nhau tới tấp, Phác Chí Huấn thấy thế nhanh chóng can ngăn hai người. Nhưng mà cả hai cô đều không thèm để ý, đẩy mạnh Phác Chí Huấn ra. Cậu chỉ biết rằng cậu sẽ tiếp đất rất mạnh. Nhưng mà trái lại, cậu lại rơi vào vòng tay vô cùng quen thuộc
-Mau dừng lại

Tất cả các hành động đều dừng lại, ngay cả thở cũng không dám thở, nhìn cũng không dám nhìn
-Cậu chủ - Phác Chí Huấn nhanh chóng vòng ra sau lưng Lại Quán Lâm , mấy cô gái đằng trước đúng thật là rất đáng sợ nha
-Hai cô, nếu muốn đánh nhau thì cứ tự nhiên. Nhưng mà dám xô ngã người của tôi. Ngày mai không cần đến công ty nữa. Còn tất cả những người rãnh rổi đang có mặt ở đây, tháng này không được nhận lương. Nếu ai có thắc mắc, hết giờ đến phòng gặp tôi
-Cậu chủ, đừng đuổi việc họ. Em cũng không bị gì mà
-Em thật sự không sao??
-Thật sự không sao
Lại Quán Lâm nhìn Phác Chí Huấn khó xử trước mặt mọi người, suy nghĩ một chút lại nói tiếp - Tiểu Liên và Lệ Nhi sẽ hai tháng không được nhận lương, còn những người còn lại sẽ bị trừ nữa tháng lương. Tất cả quay về làm việc đi. Đừng quên viết bản kiểm điểm, có biết chưa
-Dạ, chúng tôi đã nhớ rõ
Lại Quán Lâm không khỏi thở dài, ôm Phác Chí Huấn rời khỏi. Đúng là đám nhân viên ồn ào, nếu Phác Chí Huấn mà xảy ra chuyện gì, anh chắc chắn sẽ không để yên...
Lần sau nhất định sẽ không để bà xã chạy đi lung tung nữa, rất nguy hiểm a...
~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net