Mơ Hồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến giờ tớ vẫn chưa hiểu tình cảm tớ giành cho cậu là gì nữa.

Mơ hồ quá. Mà tớ thì lại chẳng thích cảm giác mơ hồ ấy chút nào. Nên hôm nay tớ cho phép bản thân đặt dấu chấm cho những mơ hồ này nhé.
Cảm ơn cậu đã lướt qua đoạn đường của tớ dù chỉ là thoáng qua. Cảm ơn cậu vì đã biến cảm xúc trong tớ trở nên lộn xộn hơn một chút, có lẽ 2 năm  qua nó quá bình yên rồi. Cảm ơn cậu nhé! Tớ sẽ nhớ cậu đấy- cậu bạn học quản trị của tớ. Tạm biết cậu. Tạm biệt đoạn tình cảm mơ hồ này.
5/10/2017


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net