Bông Smeraldo ngày ấy nở giữa cơn mưa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ôi mùa mưa,
Cái mùa u ám, đã phần nào che rập đời ta nhưng đồng thời tô sáng lấp lánh cả một thời quá khứ.

Anh đã đến với em như một đoá hoa vô thường. Từ vùi mình trong mảnh đất hoang dại. Tới mùa mưa khi đã đổ vài cơn mưa rào, khi những tia nắng đầu tiên soi rọi trên cánh đồng, từ những đốm xanh li ti đầu tiên, hé nở, cứ thế cho tới khi sắc xanh của bầu trời, của biển, của đôi mắt,... ngập tràn cả cánh đồng rộng lớn. Và lòng em giống như chiếc thổ cầm đã vì anh ngân tiếng. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm. Tôi đã lạc lối trong người mấy mùa say đắm, xin hãy giải thoát tôi khỏi những sợi dây ràng buộc, âu yếm của tình người.

Xin hãy mở toan hết những cánh cửa của quá khứ để thuyền tôi có thể nương gió lãng quên ra khơi...

Thương anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#thy