'ngày đầu'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xong buổi học văn bước xuống căn tin văn gọi phần combo THỊT BÒ HẦM....  Không thịt bò (・3・)
Thanh niên  said:
'Ai cũng nghĩ món rẻ nhất tại căn tin là cơm trắng....  Sai rồi ta kêu phần 2 tệ Thay vì phần bò 5 tệ ta sẽ đc phần xúp và rau ngang với phần cơm trắng... Còn kèm đc phần nước free'

Hừmm.....  Nghèo quá nên....  Đành vậy
       "Nhưng căn tin vẫn là số 1"

Người xung quanh rì rào:
" Nó lại ăn mình kìa"
" Trời ạ"

Anh chẳng qua tâm chỉ nhếch môi cười và kiếm bàn trống ngồi
             ¯\_(ツ)_/¯      ¯\_(ツ)_/¯
  Lúc kiếm đc chỗ trống vừa đặt phần ăn xuống thì cùng lúc đó một cô gái cũng đặt xuống......

Hai người nhìn nhau đắm đuối

            ♡(*>ω<)ω<*)♡
Vì xung quanh khá đông nên họ ngồi chung bàn ( ͡°з ͡°)
  
   Vài đứa khác xầm xì:
"Mày nhìn kìa Đình Văn có ai ngồi chung kìa"
" Ghê thật "
" Ai thế nhỉ" ちわ~v( ̄∇ ̄)v

Nhưng đầu hắn ta lúc này chỉ nghĩ
" Haizzz....  Nhỏ nào đây!! "
" Đồng phục ko giống trường mình lắm"
          Thằng này ko có chút j về
              Khái niệm gái đẹp à

   Cô ngồi xuống bảo hắn!!
" Chỗ này tôi ngồi trước mời anh ra chỗ khác dùm cho"
    " Bàn kế vẫn còn trống đấy mời anh ra cho"
          " Mời anh"

    Cậu đứng lên và nói:
  " Đây là nơi tôi, ngồi mỗi ngày "
" Cô mới là người ra chỗ khác đấy"

Cô gái đứng lên và cầm đồ ăn của mình ra chỗ khác ngay lặp tức

Cậu chẳng care mà ngồi xuống thản nhiên ăn phần cơm bò ko có bò của mik :)))

    Thế là mọi người xung quanh xì xào:
  " Thằng văn này!!  Nó bị j ko biết"

Nhưng mà thật ra thứ mà cậu nghĩ nãy giờ là.... :
Phần ăn hơn 200 tệ của cô gái đó
    Hắn ngồi tính về phần ăn của cô
Và rồi hắn chỉ mơ ước phần ăn đó

Vì ngày nào cậu cũng ăn phần ăn thịt bò hầm nhưng ko lấy bò của mình

Nhưng cô kia vì ko kiếm đc chỗ ngồi nên đành ngồi lại chỗ đó ngồi

Cô said:
" Xin lỗi anh vì khá đông nên tôi xin phép ngồi kế "

Anh chẳng care mà chỉ vừa ăn vừa ôn thi

Ngồi ăn sắp xong phần của mình

Cô gái kia vì ngứa mắt nên bảo:

   " Cậu ăn uống đàng hoàng đi chứ"
Cậu đáp lại :
" Tôi đang ôn thi nên kệ tôi"
Cô cười khoái chí :
" Ra cậu học kém lắm nhỉ"
Cô thấy tờ kiểm tra trên bàn liền chộp lấy tờ giấy.....
Trước mắt cô đó là một bài kiểm tra
100 điểm

Cậu ta liền cười phẩy lên :
Ahihi ngại quá đi"

Cô gái xấu hổ quay qua phản Damage :
" Cậu ăn phần ăn đấy đủ ko"
______________________________________

"Haizzzz "
" Ko đủ thì tôi chia cho"

     Mặt cậu hầm hầm:
" Tôi ko ăn, vì tôi ko phải heo"
Và cậu quay lưng đi chỗ khác
   Cô gái bực mình:
" Anh cút xéo cho tôi"
Hắn đáp :
" Khỏi nhắc heo à"
__________  1 tiếng sau _______________

    Em gái Quách Văn gọi bảo có việc cho anh trai mình để cậu trả nợ phụ
Ba mình đó là một gia đình chị em sinh năm vì họ học khá dở nên cần gia sư dạy kèm cô em đấy còn bảo
    Họ sẽ chuyển đến trường anh học
Hình như ngày mai thì phải
.
.
.
.
.
.
.
.
Ngày hôm sau
Người chuyển đến trường anh lại là cô gái hôm qua cậu sỉ nhục

   Hắn đã nắm đc tình hình nên ko biết sẽ như nào nếu họ ko cho dạy nữa

Cậu liền kiếm đủ cách để xin lỗi mong cô tha thứ cho mình

Và thứ hắn biết tên của cô là
" Đinh Diệp Từ Dĩ"

Buổi dạy đầu tiên

Cậu đã tìm đc nhà của cô ấy

Nhưng nó khá.....

Cao và chỗ nào đây?

Cùng lúc đó thì năm chị em học vừa về cậu ta ko nhìn rõ mặt nên tưởng nhầm là ma cỏ

Bây giờ mặt cậu xanh tái lên vì sợ
Vì có bộ phim gần đây mà cậu xem

Nó đây :)))
Lúc này cậu chẳng biết trời trăng mây đất j nữa mà chỉ ngất ngây tại đó nhưng.....
Họ là như này đây

Đâu tới nỗi nhỉ
Xinh vậy mà.....

Nhưng khi tỉnh lại nơi cậu nằm là
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Căn phòng sáng loáng khiến mắt anh choáng lên cậu tưởng mình đi rồi liền khóc lạy vẫn xin nhưng....... Tỉnh lại mới bik năm chị em họ đang nhìn mình

Hết rồi nghen đợi đi nhá chap 2 sẽ xong sớm thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#funny