Chap 3: Nhập học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Xin lũi mý bạn nghen , dạo này mình mắc chứng bệnh ai cũng phải mắc là bệnh lười , hì hì , chap trước mình viết nó sơ sài quá mà lại ko hay nữa thui thì chap này sẽ cố gắng hơn hen )
¤¤¤ Sáng hum sau, Azu vừa phải dùng sức kéo con bạn dậy vừa phải lo chuẩn bị quần áo đi học cho nhỏ ( quần áo như ở hình trên í ạ )
Làm xong tất cả rùi mà cô vẫn ko tài nào kêu đc nhỏ dậy nên quyết định dùng tới cách cuối cùng đó là .... mang nguyên xô nước lạnh + đá vào và ... ( mọi người tự hỉu )
Và zĩ nhiên sau khi hứng nguyên xô nước đó thì đố ai ngủ đc típ . Nhỏ bật dậy la với chất giọng ko hề nhỏ :
- sh** ! M tính kill t hả con nhỏ trời đánh tránh giấc ngủ sáng kia !!!!  -Vâng, và chị cứ la với chất giọng rất tốt nhưng em rất tiếc .
- Nói xong chưa con kia , giỡn mặt với bà phải hông , bà đây nể tình m là bạn bà mới kêu m dậy mà m dám ăn cơm đá muỗng hả con kia ??? Ko nói nhìu , đi thay đồ ngay , liền , lun và lập tức
Dĩ nhiên người nào đó đâu dám cãi lời , xách dép ba chân bốn cẳng zọt zô nhà WC
Sau 2 phút 8 giây 5 khắc chị Dari nhà ta cũng đi ra khỏi WC với bộ đồng phục trên người. Thấy nhỏ ra , cô liền hỏi :
- Ô tô hay môtô ???
- Ô tô - nhỏ đáp
Thế là hai chị nhà ta xách dép ( ế lụn là xách cặp nhe ) ra khỏi nhà , 2 người đi chung chiếc Lamborgini màu đỏ tới trường . Đợi cô gửi xe xong thì đã là 7h30 ( school này vào học lúc 7h ) , thấy vậy nhỏ liền nói :
- Ê , hay zô căn teen mua đồ ăn sáng đê !! Dù ji cũng trễ rồi , sẵn tiện để t mùa "quà" tặng cho cô giáo nữa ( hê hê sắp có trò vui rồi )

Biết chắc mình mà zô bây giờ với một lát nữa vô thì thế nào cũng giống như nhau thui , đều nghe chửi cả , thành ra cô đồng ý lun.
Mua đồ ăn sáng với " quà " tặng cho cô giáo xong , hai người một người thì tung tăng như con nai tơ đi , một người thì như cái hầm băng đi lên lớp , vừa tới cửa lớp , chưa kịp mở cửa ra đã nghe một âm thanh hết sức dễ nghe vang lên :
- Á , Nguyễn Hoàng Huyền Như em có dẹp ngay con chuột cống đó cho tôi ngay ko hả - Đó chính xác là tiếng của bà cô " thần thoại " vang lên.
Chẳng hỉu chuyện ji đang xảy ra , nhỏ lại giục cô mở cửa ra để coi . Vừa mở cửa , điều đầu tiên mà hai người thấy đó chính là... một bà cô ăn mặc lòe loẹt đang đứng chống nạnh nói , vẻ mặt vô cùng giống phù thủy.
Đứng xem kịch cô tiểu thư Huyền Như đang chọc bà cô = con chuột cống mún gãy chân , lúc này nhỏ mới lên tiếng :
- Thưa cô , tụi em là hs mới , cô mau xếp chỗ ngồi cho tụi em đi , chứ em đứng nhìn cô diễn kịch với con chuột cống đó nãy giờ mún gãy chân lun òi cô ơi .
Mọi người dừng lại khi nghe có tiếng người nói , quay đầu ra cửa mọi người thấy hai người con gái một có mái tóc màu đỏ hung xen lẫn vài sợi trắng bạch , một có mài tóc màu vạng dạ quang đang đứng đó. Bà cô sau giây phút hơi bị quê khi nhỏ nói vậy , liền nói :
- Hai em là HS mới hả , hai em tên gì ??? Các em có bít bây giờ là mấy giờ ko ? Hs mới mà đi trễ thế hả ???( bả đang mún trả thù mấy chị vì làm bả bị quế đây mà )
- Dạ thưa cô em tên Trần Hoàng Băng Nguyệt , còn bạn này tên Triệu Hoàng Bảo Anh - vừa chỉ sang cô nhỏ vừa nói , sau đó lại nói típ - dạ thưa cô , dựa vào câu hỏi của cô thì em xin trân trọng trả lời bây giờ là 7 h 45 phút 59 giây 1 khắc ạ , nhưng mà cô ơi , chỉ vì cô đang đứng diễn vở kịch " Mụ phù thủy và chú chuột dễ thương " cho mấy bạn trong lớp coi nên em ko dám làm phiền mấy bạn thời gian xem phim 3D ở lớp , nhưng mà đợi cô diễn xong chắc chân em khỏi đi lun quá cho nên mới phải cắt ngang giữa chừng đó cô , cái này là do lỗi của cô còn gì , sao lại trách tụi em ạ ???
Cả lớp nín thinh nghe nhỏ đối đáp với bà cô , bà này đc mệnh danh là " Nữ Bà La Sát " nên đâu ai dại gì mà chọc vào bả , người ở trường có gan mà chọc vào bả cũng chỉ có một là cô tiểu thư Huyền Như kia thui , bây giờ lại có thêm một cô nàng gan lớn = trời này. Nhưng đó cũng là chuyện sau khi họ nghe nhỏ giới thiệu tên của hai đứa thôi , ai cũng vui mừng bởi vì trước đó khoảng 3 ngày , mẹ của vị tiểu thư siêu quậy Eri kia tới lớp nói là " vài hôm nữa sẽ có 2 người bảo vệ của Eri và Kie tới , đảm bảo đủ sức trị đc cô tiểu thư siêu quậy này , hình như họ của hai đứa đó là Triệu Hoàng và Trần Hoàng , các cháu cứ yên tâm đi " Đấy , mọi người thấy ko ? Quậy đến mức mà cả lớp đều sợ thì cũng chỉ có Eri nhà mình thui hà.
Nghe câu trả lời của nhỏ xong , bà cô tức quá nhưng ko nói đc ji bởi vì bả đuối lí òi mà ( hê hê hê ) Cố nén cơn giận xuống , bà cô nói :
- Thôi đc rồi , em tự đi tìm chỗ ngồi đi , phía dưới lớp còn dư một vài chỗ đó .
- Dạ , thưa cô .- Vừa nói nhỏ vừa kéo cô đi xuống dưới lớp tìm chỗ. Nhỏ đang có ý định ngồi vào một chỗ trong góc ngồi ( để tiện cho việc ngủ của chị này đó , hí hí hí ) thì cô lên tiếng :
- Dari , xuống đây ngồi , ko ngồi ở đó .
Cô vừa lên tiếng , cả lớp đều có 1 cảm giác như đang ngồi trên 1 hầm băng ( dĩ nhiên òi , ai mà nghe chị này nói là đều chết cóng bởi chất giọng " ngọt ngào " kia mà , chỉ trừ nhỏ ra thui vì nhỏ quá quen òi mà )
Lũi thũi xuống dưới bàn cuối ngồi , nhỏ đâu dám cãi lời con bạn mình . Vừa đặt đít ngồi xuống , hai người bàn trên liền quay xuống làm quen .
- Hi , mình tên Bảo Nghi , có thể gọi là Kie , tụi mình làm quen hen !!! - Kie nói
- Chào , mình tên Huyền Như , cũng có thể gọi là Eri , mình cũng mún làm quen với mấy bạn nữa , cho mình làm quen ha !!! - Eri nối tiếp Kie mà nói.
Và dĩ nhiên , chị Dari nhà ta thì đâu thể bỏ qua cơ hội này :
- Hì , mình tên Băng Nguyệt , mí bạn có thể gọi là Dari , còn mắm này ( chỉ sang cô ) tên là Bảo Anh , có thể gọi nó là Azu , hân hạnh làm quen mí bạn .- nhỏ cười híp mắt.
Cô ko nói gì , chỉ nhìn chằm vào hai người trước mặt , lúc sau lại quay đi . Đang ngồi nói chuyện với hai người bạn mới , nhỏ la lên như chợt nhớ ra điều gì đó , liền cầm 1 hộp quà màu "xa lánh " chạy lên chỗ bà cô đang đứng , đưa cho bả , nhỏ nói :
- Dạ thưa cô , cái này là mẹ con tặng , cô nhận đi ạ cho mẹ con vui!!!
Thấy đc tặng quà , bà cô sướng quá , vừa mở hộp quà ra thì thấy.... nguyên xác chết của con chuột + ruột gan phổi. " Ầm " bà cô ngã xuống sàn bất tỉnh. " Hê hê , vậy là xong màn chào hỏi cô giáo rùi , chỉ là hình nộm ai nhìn vào cũng bít thôi mà , hí hí hí đúng là đồ nhát cấy " và đó là suy nghĩ của nhỏ. Mọi người thấy bà cô ngất xỉu vì 1 cái hình nộm thì lăn ra cười ( như mấy lũ tâm thần ) thế là tiết đó cả lớp đc nghỉ . Nhỏ về chỗ thì thấy Kie cười nhếch miệng còn Eri thì ... ( y chang mấy người trong khoa thần kinh , chẹp , cười đến mức vào viện ), cô thì ko nói gì , vẫn chung thủy với sự im lặng. Họ đâu bít hành động của 4 người bọn họ đều đc thu vào tầm mắt của 4 anh chàng handsome nhà ta .
( Oa , mọi người ơi , end chap ở đây nha , mình mún gãy lưng òi nè , hì hì Arigatou and Sayounara nha !!! )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net