Có hứng thú yêu đương không bạn nhỏ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chúng ta cũng thật tức cười, người ta là lâu ngày sinh tình, còn chúng ta lại yêu nhau trong xa cách, quá ngược đời rồi” Hạ Tuấn Lâm cười nói, nước mắt lăn dài trên gò má, trước giờ cậu rất ghét khóc vì cảm giác như khóc là một điều gì đó rất yếu đuối vậy, nhưng lần này thì không, vì đây là giọt nước mắt của hạnh phúc.

“Nói như vậy là.....” Nghiêm Hạo Tường bỗng giật mình, anh không ngờ là cậu cũng giống như anh, yêu đối phương từ lâu rồi, cứ ngỡ là đơn phương, ngờ đâu là song hướng.

“Đồ gấu đần, ý của em là, Hạ Tuấn Lâm của tuổi 18 muốn cùng Nghiêm Hạo Tường của tuổi 19 cùng ngắm nhau đến khi tóc rụng hết, răng cũng rụng hết, đến khi cả 2 mặt nhăn nhúm đến không còn nhìn rõ, muốn cùng anh trường trường cửu cửu” nói xong lại nhẹ nhàng hôn lên môi của Nghiêm Hạo Tường.

Dưới màn đêm đầy sao, ánh sáng dịu dàng ánh lên 2 bóng người giữa cánh đồng lúa, đẹp đẽ và lãng mạn.



Buổi sáng ngày quay về của Nghiêm Hạo Tường đã đến, anh cứ trông mãi mà chả thấy được bé người yêu của anh đâu. Không lẽ không muốn nhìn thấy cảnh anh rời xa nên trốn ở nhà không thèm ra tiễn anh ra luôn sao. Hương Hương tổn thương nhưng Hương Hương không nói.

Nhìn cái mặt của đứa em trai xệ tới sắp dán xuống mặt đường, rốt cuộc tình nghĩa chị em của trổi dậy.

“Đi thôi mọi người ơi, đợi nữa người ta cũng không tới đâu”

Nghiêm Hạo Tường nghe thấy, gương mặt sắp rơi lệ luôn rồi.

“Thôi được rồi, đừng có chọc em nó nữa, đợi xíu nữa đi” mẹ Nghiêm hết cách rồi, cái con bé này suốt ngày chỉ biết chọc em trai nó, về tới nhà lại giở bài ca ‘Nỗi buồn tương tư’ nữa thì người khổ cũng có bà thôi.

Đợi mãi thì cuối cùng Nghiêm Hạo Tường cũng thấy bóng dáng quen thuộc mà anh luôn trông ngóng rồi, cơ mà hình như có gì đó sai sai.

“Sao em đem theo cả balo thế? Chẳng lẽ em yêu anh tới nỗi muốn bỏ nhà theo trai hả?”

“Bỏ nhà theo trai cái đầu anh ấy, em nhận được học bổng ở trên thành phố của anh nên lên trển học, sẽ ở nhờ nhà anh đó, dì Nghiêm không có nói với anh à?” Hạ Tuấn Lâm thật sự muốn bổ đầu Nghiêm Hạo Tường ra coi rốt cuộc có gì ở trỏng, toàn nói linh tinh cả lên, cậu háo sắc tới như vậy sao.

“Thôi được rồi, hai đứa muốn tâm tình gì thì lên xe mà nói, đứng đây thì biết nào mới về tới nhà” Nghiêm Mỹ Na không chờ được nữa, thò đầu ra xe gọi đôi tình nhân kia vào.

Mẹ Hạ đứng nhìn đứa con trai của mình, cười hiền dịu nhìn mẹ Nghiêm “Hi vọng lần tới 2 chúng ta gặp nhau là với tư cách xui gia”

Mẹ Nghiêm cũng vui vẻ nói lại “Tôi cũng mong vậy”

Nghiêm Hạo Tường giúp Hạ Tuấn Lâm đem balo ra phía sau cốp xe, dẫn người vào trong xe. Chị Nghiêm bên cạnh biểu hiện xem ra trên đường về lần này có cơm chó ăn rồi, làm chị khó lắm, phải đâu chuyện đùa.....

Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh mang theo tình yêu chớm nở, trên chuyến xe đó không những chở tình yêu của họ mà còn có tương lai của hai người, một tương lai hạnh phúc bên nhau tới bạc đầu.   

___________________________________________

cre ảnh gốc: @GrapefruitLemon_柚柠茶ề cập đến một người dùng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net