Một thân phận khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toàn : tại sao quần áo của tôi lại bị lột sạch thế này ?

Hải: thì tôi làm chứ ai.

Toàn: gì chứ, cậu đang nói gì vậy ?

Hải: ở đây chỉ có 2 chúng ta, cậu không làm thì là tôi chứ còn ai nữa.

Toàn: cậu...sao cậu lại làm thế ?

Hải: hỏi ngốc, vì tôi yêu cậu, tôi muốn cậu là của tôi, chỉ thế thôi.

Toàn: cậu...cậu thật sự quá đáng rồi đấy.

* Những giọt nước mắt của Toàn bắt đầu rơi xuống ngực của Hải.

Hải: này sao lại khóc, ở bên cạnh tôi, tôi chắc chắn sẽ khiến cậu hạnh phúc.

Toàn: cậu nói dối, trước giờ cậu toàn thích hành hạ và bắt nạt tôi.

Hải: thì thương cho roi cho vọt mà.

Toàn: thế thì cậu ghét tôi đi, tôi còn cảm ơn.

Hải: được, từ giờ tôi sẽ ghét cậu. Bởi vì ghét của nào trời trao của đấy mà.

Toàn: đúng là dẻo miệng, cái gì cậu cũng nói được.

* Hải ngồi dậy hôn nhẹ lên trán Toàn.

Hải: Anh yêu em đừng lo gì cả, chỉ cần là người của anh, thì anh sẽ ko khiến em phải chịu thiệt.

Toàn: cậu nói thật không ?

Hải: tất nhiên rồi.

Toàn: được tôi hy vọng là cậu làm được những điều mà cậu nói.

Hải: được rồi mặc quần áo của cậu vào đi.

Toàn: cậu là người cởi nó ra thì cậu tự mà mặc vào lại đi.

Hải: muốn tôi mặc cho à.

* Toàn quay mặt sang chỗ khác.

Hải: được được tôi mặc, tôi mặc giúp cậu.

* Sau khi mặc quần áo lại giúp Toàn thì cả 2 cũng vệ sinh cá nhân rồi xuống phòng khách.

Toàn: này cậu ngồi ở đây đợi tôi đi làm bữa sáng nha.

* Hải kéo tay Toàn lại.

Hải: Không cần đâu tôi đã cho tuyển thêm 1 đầu bếp khác rồi tí nữa sẽ có người mang bữa sáng tới, cậu cứ ngồi ở đây với tôi.

Toàn: hả nhưng mà...

Hải: không nhưng nhị gì cả, cứ ngồi ở đây.

Người hầu: thưa cậu chủ, bữa sáng của cậu đây ạ.

Hải: cứ để đó cho tôi.

* Người Hầu đi lại chỗ của Toàn bọn họ thì thầm với nhau.

Người hầu: nè Toàn bộ em bị cậu chủ đuổi hay sao thế, tự nhiên lại có 1 đầu bếp khác vào thay chỗ của em rồi.

Toàn: dạ không ạ, cậu ấy không cho em làm đầu bếp nữa.

Người hầu: không cho làm đầu bếp nữa thì em làm gì ?

Hải: làm vợ tôi... Cô nói nhiều quá rồi đó lui xuống đi.

* Chị người hầu lui xuống với vẻ mặt hoang mang :)))

Người hầu: trời ơi bộ nói thật đó hả trời ( Lẫm bẫm ).

Hải: được rồi mau ăn đi.

Toàn: Vâng.

Hải: à đúng rồi quản gia hôm nay có việc nên cậu cứ thay công việc của chú ấy trông coi việc trong nhà nhé.

Toàn: hả tôi làm sao có thể chứ.

Hải: cứ làm thử đi, không gì là ko thể cả.

Toàn: ừm tôi biết rồi.

Hải: tôi ăn xong rồi, tôi đi làm đây, vợ ở nhà ngoan nhé.

* Hải quay người đi bỏ lại gương mặt đỏ bừng đang ngơ ngác của Toàn ở đấy.

Toàn: cậu ta vừa gọi mình là gì vậy...là vợ sao...?

Người hầu: nè...nè... Toàn.

Toàn: dạ sao thế chị ?

Người hầu: làm gì mà đơ ra đấy ?

Toàn: dạ không gì đâu ạ.

Người hầu: em ăn xong rồi đúng không, chị dọn dẹp chỗ này nha.

Toàn: dạ để em phụ chị.

Người hầu: thôi em cứ ngồi yên ở đó là đã giúp chị rồi. Không Quế thiếu gia lại trách phạt chị.

Toàn: dạ.

Người hầu: mà nè chị muốn nhờ em 1 việc.

Toàn: sao ạ chị cứ nói đi.

Người hầu: hmm... Chị và mọi người muốn ăn thức ăn em nấu hơn, chị đầu bếp mới vào này nấu ăn không hợp với khẩu vị của mọi người ở đây, hay là tối nay em ra tay nghĩa hiệp nấu cho mọi người 1 bữa cuối đi có được không.

Toàn: tưởng chuyện gì cái này thì dễ ạ. Tí nữa em đi mua đồ chuẩn bị để tối nấu cho mọi người, chị trông coi nhà giúp em nhá.

Người hầu: Tuân lệnh.

Toàn: nào đừng nói thế em ngại lắm.

Người hầu: vợ của thiếu gia rồi ngại gì nữa chứ.

Toàn: chị này đừng ghẹo em nữa.

Người hầu: được rồi, em nghĩ ngơi đi chị đi làm việc tiếp đây.

Toàn: dạ vâng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net