thầm lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng là mấy bạn nói như vậy vì hồi cấp 1, Nhi cùng 1/2 các bạn trong lớp có học cùng nhau. Lên cấp 2 thì lớp của Nhi chia ra lẻ tẻ
-Nhi! Em xuống bàn 4 dãy 3 ngồi dưới bạn Quang Minh nha!-cô GCN lớp 9a cười nói
Nhi lí nhí thưa nhưng vẻ mặt không mấy là vui chắc vì vẫn nhớ về Long nhưng cô đã tự nhủ hãy quên đi và làm lại từ đầu
-Hai! Nhi! Lâu quá! Jờ mk mới được học lại cùng nhau
Nhi chỉ biết lặng lẽ mỉm cười
++++++----+++--++===+++---+-+-=-=-=-+-++-++++-+-++-+++
Giờ ra chơi
Nhi gần như đã làm quen với tất cả mọi người, nhưng hầu như là bạn học của Nhi hồi cấp 1 nên họ chơi rất thân chỉ trừ một người- đó là Minh. Cậu bạn này mà đang nói chuyện với ai mà nhìn thấy Nhi thì vẻ mặt trở nên khác, không phải là ghét hay lườm mà là ánh mắt đó có phần ngài ngại
-các em! Cô có một thông báo! Các em sẽ phải viết bài dự thi tìm hiểu về biển đảo việt nam!
Cô bước vào và thông báo làm cả lớp 9a giống như bọ ăn đá vậy
-Thưa cô! Sao lúc nào cũnh thi thố vậy ạ? Có được giải đâu mà thi!-cô giáo cũng chỉ biết mỉm cười nhìn Hằng
- đây là tài liệu! Ly em đọc cho các bạn chép đi nhé! Xong rồi ngày mai thu nộp cho cô Tiền
-Vâng ạ!
-Chắc chớt tui mất!

-Ngọc! Bà chép hộ tui cái! Xin mà!!!!- Hằng năn nỉ hết lời nhưng vẫn vô tác dụng...
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Tối hôm đó
Nhi đang lên facebook xem có j hay không thì thấy Minh cũng đang hoạt động. Vậy là cô và Minh nói chuyện vs nhau
-Nhi nè!
-sao?
- Cậu có thể chép bài hộ tớ được không?
-Bài j?
- tìm hiểu biển đảo ý!
- cũng được! Nhưng đổi lại tớ được j?
-5 cái kẹo mút nha!
- zậy cung được! Thôi tớ đi chép cho cậu nhé! Mai nhớ chuẩn bị kẹo đi!-Nhi cười tươi rồi nhắn tin
-um!
Quả thật bài đấy không phải ngắn, bảo sao ai cũng không muốn chép. Nhi chép hơn 2 tiếng đồng hồ mới xong cả 2 bài. Cô thở dài, mệt mỏi, vươn vai và đi ngủ... Màn đêm buông xuống! Sao cô cảm thấy thật là lạnh lẽo
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Sáng hum sau
- Của cậu này! -Nhi cầm bài viết đưa cho Minh! Haizz thật là mệt mỏi mà, Nhi thqàm nghĩ
Minh cũnh đưa cho Minh 5 cái kẹo mút như đã hứa!
Hai người cười cười nói nói rất vui vẻ
Hôm đó đi học về, lần đầu tiên từ sau khi buồn vì Long cô đã cười lên rạng rỡ. Hình như cô thích Minh rồi!
+++++------+++++++$------+++++-----++++---
Mọi việc tưởng trừng như đã kết thúc rằng cô đã không còn buồn nữa. Vậy mà...
Không biết tại sao từ sau lần cô chép bài cho Minh cậu càng thêm né tránh cô từ ngày này qua ngày khác
Rồi một ngày Nhi không thể chịu được lên nhắn tin trên facebook hỏi Minh lý do vì sao. Minh nói rằng.... cậu ấy có ác cảm với Nhi
Đọc xong tin nhắn, Nhi không nói j cũng không khóc. Lòng cô cũng không nặng
Cảm giác này là sao? Lẽ ra cô nên đau lòng chứ nhưng ngược lại vs cô nghi, có lẽ cảm xúc đó chỉ là nhất thời....
+----+-++++-+-+-+-+-+-+-++++++++++++++-------
Tớ là 1 con bé yêu đơn phương 2 người! Nhưng tớ hứa từ giờ sẽ không yêu một ai!!!!
+++----++++++++-----+++++#]]##------++++++-+++
Đây là một kết thúc buồn vì mình dựa trên câu truyện có thật của bạn thân mk đấy ạ! Mk đã thấy cô ấy khóc và mk viết lên câu truyện của cô ấy để hỏi ý kiến mọi người rằng mk nên làm j để giúp cô ấy về lại con người xưa luôn iu quý, quan tâm bọn mk. Cô ấy thực sự rất khác với trước nên mk hỏi yk kiến các bạn làm sao để giúp cô ấy đây ạ!???̃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net