Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói xong Duy nhanh chóng đi tới phòng làm việc,còn Vương thì quay lại cho Trường một cú liếc sắc lẹm rồi nói
Vương: Anh nhân cơ hội quá ha
Trường: ko phải do em nói là em muốn thử sao /tiến lại chỗ cậu/
Vương: Uk...thì
Trường: Mà lúc nãy em nói muốn thử thì anh cho em thử rồi đó em cảm thấy nào /đưa mặt lại gần mặt cậu/
Vương: Ko....ko cảm thấy j cả /ngại đỏ cả mặt/
Trường: Sao lại ko cảm thấy j,chắc chắn là phải có chứ /dí mặt sát lại cậu/
Vương: Ừ...thì cảm thấy ngọt được chưa /vừa nói xong thì chạy đi lại bàn làm việc/
Trường: Tiểu Vương biểu cảm này của em,dễ thương lắm đấy /tiến lại bàn làm việc ôm cậu/
Vương: Anh đừng có chọc em cho em làm việc nhanh còn đi kiểm tra bệnh nhân nữa/nói vậy thôi chứ Vương đang ngại đấy/
Trường: Được thôi / nói xong hôn vào má Vương một cái /
Hôn xong anh lập tức đi qua chỗ ghế sofa ngồi chơi đt,đang mải mê lướt fd thì bỗng có tin nhắn tới
Hải:
Cấp trên báo có chuyện quan trọng tất cả tập hợp lại bộ chỉ huy gắp
Mn:

Nhắn xong anh lập tức đứng lên đi về phía của cậu
Trường: Cấp trên mới báo có chuyện quan trọng cần phải tập hợp ở bộ chỉ huy,anh đi chắc có khi phải tới chiều mới về,cho nên trưa em đi ăn với Duy đi nha,nhớ là ko được bỏ bữa đấy mà đặc biệt anh cấm em ăn bánh mì hoặc mì nghe chưa,anh mà biết em bỏ bữa hoặc là ăn bánh mì,mì là về em chết với anh nghe chưa /ôm từ phía sau rồi nói/
Vương: Dạ vâng em nghe rồi thưa Đại Úy Xuân Trường /đưa tay lên xoa đầu anh/
Trường: Ừ,vậy anh đi đây /bỏ cậu ra rồi đi ra cửa/
Vương: Khoan,anh đợi em một chút /nói rồi cậu đứng lên tiến lại chỗ tủ đồ mở ra lấy một cái áo khoác màu trắng/
Vương: Giờ này ngoài trời còn lạnh lắm anh lấy áo khoác của em mặc đi /đưa cho anh/
Trường: Cảm ơn em /nói xong hôn vào môi cậu một cái/
Vương: Ưm,lưu manh /đánh vào ngực anh một cái/
Trường: Anh đi làm nha,tạm biệt bà xã /nói xong chạy ra cửa /
Vương: Nhớ là đừng để mik bị thương đó /nói lớn/
Trường: Dạ tuân lệnh bà xã /làm hành động chào theo kiểu quân đội rồi chạy đi /
Sau khi rời khỏi bệnh viện,thì anh nhanh chóng lái xe về nhà thay quân phục rồi lái xe đến bộ chỉ huy,khi đến nơi anh lập tức chạy vào phòng họp ,anh vừa bước vào thì tất cả ánh mắt ở đó đều đổ dồn về phía anh,lúc này anh mới phát hiện rằng mik đã đến trễ,thấy anh đến trễ cấp lập cau mày lại rồi nói
Thượng tá: Tất cả mn chuẩn bị họp /giọng nói giận dữ/
Mn đồng thanh: Rõ

Mn bắt đầu cuộc họp
Thượng tá: Kính thưa các đồng chí,dạo gần đây có một băng nhóm chuyên buôn bán ma túy trái phép,chúng chuyên giả dạng thành các người dân,shipper ... để che giấu các cuộc giao dịch của mik,cấp trên đã điều tra được và đưa nhiệm vụ này cho đội Hắc Báo tôi mong đội Hắc Báo có thể hoàn thành nhanh nhất có thể....
Cuộc họp được diễn ra trong vòng 2 tiếng,sau khi hợp xong thì mn giải tán chỉ còn lại Hải là bị Thượng tá kêu lên phòng bàn chuyện,trong phòng của đội Hắc Báo lúc này
Dũng: Haizzzz,mới nghĩ có 4 tháng mà lại đi làm nhiệm vụ nữa rồi,chán thật
Toàn: Tao thắc mắc là,bộ mấy người đó cơm nhà ko ngon bằng cơm tù hay j,mà cứ thik đi phạm pháp để cho bị bắt hoài vậy
Mạnh: Đr đấy,nếu rảnh quá ko có chuyện j làm thì đi ngủ đi,rảnh rỗi quá đi tạo công ăn việc làm cho người khác à,tao nói thiệt mấy người đó ko bận nhưng tao bận nhé
Trọng: Bận của anh là đi hẹn hò với anh Duy chứ j
Dũng: Trọng của tôi nói đúng rồi đấy
Mạnh: Tao mới hẹn hò chưa được 2 tuần nữa,là bị bắt đi làm nhiệm vụ mày nghĩ xem có tức ko cơ chứ
Trường: Tức chứ sao ko /vừa cầm đt nhắn tin vừa nói/
Trọng: Mn ơi hôm nay em để ý thấy anh Trường lạ lắm,bình thường anh ấy luôn đúng giờ mà tự nhiên hôm nay lại đi trễ ,anh Trường ko có thik mặc áo khoác khi đi làm mà tự nhiên hôm nay anh í lại mặc áo khoác đi làm,còn nữa anh Trường từ đó đến giờ rất tập trung trong lúc họp luôn mà sao tự nhiên hôm nay lúc em nhìn thì thấy anh Trường đang vẽ cái j đó chắc chắn anh Trường đang có vấn đề rồi
Toàn: Nhưng mà tao nhìn cái áo khoác này quen quen /đang nhớ lại/
Toàn: Ê Trường cái áo khoác mày đang mặc của thk Vương đk
Trường: Ừ,đr
Trọng: Dậy sáng nay anh đi trễ là do tối hôm qua anh ở nhà của anh Vương hả
Trường: Ko,tối qua Vương phải tăng ca nên anh phải ở bệnh chung với Vương / vừa nói vừa nhắn tin/
Trọng: Ồ
Mn đang nói chuyện thì Hải mở cửa bước vào,đi đến chỗ của Toàn,Hải lập tức ôm Toàn
Mạnh: Chỗ công cộng hai người bớt gato đi
Toàn: Anh Hải đang mệt mày im lặng đê
Trọng: Anh Hải,cấp trên kêu anh đi bàn chuyện j dậy
Hải: Chuẩn bị kế hoạch tóm gọn hang ổ,tăng cường tập luyện bắt đầu từ hôm nay  /đau tay xoa cổ rồi nói/
Trọng: Ồ
Mn đang nói chuyện thì điện thoại của Mạnh vang lên "Hãy để cho anh được yêu,yêu em trong từng suy nghĩ,dù là tưởng tượng thôi nhưng anh cũng thấy vui rồi"
Mạnh: Ui,Duy của tao điện,tao đi ra ngoài nghe máy đây /vui vẻ cầm điện thoại ra ngoài nói chuyện/
Sau khi ra ngoài,Mạnh tiến lại ngồi ở băng ghế đá rồi bật điện thoại lên
Mạnh:
Alo,gọi cho tao có chuyện j ko khỉ con
Duy:
Sao tao gọi mà trả lời lâu thế,bộ đang bận à
Mạnh:
Ừ vừa mới họp xong
Duy:
Haizzz,mày đấy nếu đi làm nhiệm vụ rồi thì làm đừng có hậu đậu dùm tao lỡ bị thương một cái rồi nằm một chỗ ai lo
Mạnh:
Mày lo,mày là bác sĩ mà,bác sĩ thì phải cứu bệnh nhân đk
Duy:
Này mày có thể nói chuyện nghiêm túc với tao ko vậy
Mạnh:
Được thôi
Duy:
Mày hứa với tao nhất định ko được bị thương nghe chưa
Mạnh:
Được rồi tao hứa mà,mà mày đang làm j đấy
Duy:
Cũng vừa mới họp xong đây
Mạnh:
Vậy ăn trưa chưa
Duy:
Chưa
Mạnh:
Vậy sao giờ ko ăn đi
Duy:
Đang làm tài liệu ko có thời gian
Mạnh:
Vậy hôm nay mày lại bỏ bữa rồi đk
Duy:
Đúng
Mạnh:
Mày có thể quý trọng sức khỏe mày hơn được ko
Duy:
Được chứ
Mạnh:
Vậy mày mau đi ăn trưa đi nhanh lên /giọng gắt lên/
Duy:
Ăn được là tao ăn rồi
Mạnh:
Tao nói thật,nếu mà bây giờ tao có ở đó thì tao chắc chắn sẽ mua đồ ăn về rồi ép cho mày ăn cho hết mới cho làm việc
Duy:
Tao cx đang mong chờ đây
Mạnh:
Bộ nhớ tao rồi à
Duy:
Ừ,tao đang rất rất rất nhớ mày
Mạnh:
Đợi khi tao luyện tập xong rồi nhứt định sẽ qua xử tội mày
Duy:
Được
Mạnh:
Ko có chuyện j nữa,tao tắt máy nha sắp tới giờ luyện tập rồi
Duy:
Vậy tạm biệt mày
Mạnh:
Tạm biệt vợ,em nhớ giữ sức khỏe đừng làm việc quá sức /nói bằng giọng trầm ấm/
Nói xong Mạnh lập tức cúp máy,bên Duy lúc này mặc thì đỏ như quả cà chua ko nói được lời nào,Vương nghe Mạnh nói xong và biểu cảm trên mặc của Duy thì nhịn cười muốn nội thương quay qua nói
Vương: Eo ôi,bình thường anh mặt lạnh nhìn như tảng băng ik,sao đến khi ngại lại dễ thương đến mức này cơ hả /chọc ghẹo Duy/
Duy: Này em ko được chọc ghẹo anh nghe chưa /phòng má quay qua nói/
Phía của Mạnh sau khi tắt máy thì lập tức trở vào phòng đội chuẩn bị tập luyện
—————————————————————
Thời gian viết truyện thì chừng nào tui có ý tưởng thì tui sẽ viết nha mn
Đọc xong nhớ bình chọn cho tui nha (つ≧▽≦)つ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net