Chapter 5 : Ối giời, chuyện thường :))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ nay, sẽ khôg có văn chương từ tốn, câu từ uyển chuyển đâu nhé :) tui xả tục đấy :)) đọc được thì đọc, không thì thôi, tôi không ép ☺ Dù sao tôi cũng viết chơi cho vui ! @.@ lâu lâu sẽ có chap,lí do đơn giản lâu lâu có : Lười
~~~
Chuyển cảnh nào~~

Anh và nhóc con về nhà, vẫn vậy, tiếp tục sống những ngày tháng yên bình cho đến khi...

Hôm nay, anh có nói sẽ đến đón cậu nhưng anh lại không đến nên nhóc con nhà ta đã đi bộ từ trường đếm tập đoàn anh :))

Cậu đi vào, bác bảo vệ là người quen nên cậu vào rất dễ, đến quầy tiếp tân, cậu hỏi chị đang đứng ở đó

"Chị ơi ! Cho em hỏi Hoseok có ở đây không ạ ?" Ngây thơ

"Bé con, sao em lại gọi thẳng tên chủ tịch? Mà em có hẹn trước không ?" Chị tiếp tân ân cần hỏi

"Không ạ. Nhưng chị làm ơn gọi Hoseok đi ạ, papa sẽ xuống mà"

"Ểh ?? Chủ tịch chưa lấy vợ làm gì có con ? Mà còn lớn như em ? Em lừa chị phải không ?" Chị tiếp tân khó tin.

"Thật mà chị" phồng má "nha, chị tin em lần này thôi, chị gọi baba nha" làm nũng :)))

"Rồi, chị sẽ gọi" Nói rồi, chị tiếp tân gọi chủ tịch.

Anh chủ tịch đi xuống tầng.

Thấy cậu liền đi lại
"Bé con, sao con đến đây ?"

Bé con nghe vậy phồng mang trợn má "Baba lừa con... hức... baba nói đón con mà... hức baba... là đồ... thất hứa... oa oa oa ...." khóc như chưa được khóc dù ngày nào nó cũng giả khóc :))

Anh khá quen cảnh này, nhưng thật sự là anh sai nên khi cậu khóc anh luống cuống cả lên, lòng thì nhói đau :))

"Đúng, baba sai, baba xin lỗi, c-con đừng khóc nha"

"Không... hức" vẫn khóc :))

"Con muốn baba làm sao thì con mới ngưng khóc đây ?"

"Baba đưa con đi chơi đi" hớn cmn hở :)) nín khóc cmnr :))

"Được!"

OK FINE! :)) 2 con người nãy giờ baba bé bé con con kia!!! Có để ý đến bọn nhân viên tụi nó không vậy ? Đây là công ty ! OK ? Biết người ta ghen tị lắm không *cắn khăn*... ểh ? Mà khoan! Ta lạc đề *húy húy*! Mấy mẹ nhân viên nhiều chuyện, lú đầu ra sunsee, xem có ai đến tìm, không hẹn mà vẫn được gặp, sau khi nhìn hết tất cả diễn biến nãy giờ thì... fine tất cả :)) boss nhà họ đấy :))
- 1 ông luôn luôn lạnh cmn lùng nhưng sau khi gặp cục bông trắng trắng kia thì... 360° chạy không nhanh bằng anh :)) ôn nhu đến lạ cmn thường, nhẹ cmn nhàng, còn xin lỗi nữa chứ :))
- OK! We're Fine :)) (tình trạng chung :)) )

2 con người đó quan tâm nhân viên không ? Tao nói luôn là không nhé :)) quan tâm làm gì cho mệt người :)).

Anh chủ tịch chỉ vừa đi vừa nói nhẹ cmn nhàng "muốn sau này không ai nhận mình vào làm việc thì cứ tiếp tục bàn tán. Ngày mai, chắc cũng không cần đi làm nhỉ ?" 

Ai kia vừa nói xong, mấy ba mấy mẹ nhân viên dám nén lại xem tao mới sợ đấy :))

Chạy như bị ma đuổi, cún rược mà đi vào văn phòng làm việc :)) còn bà thư ký riêng của anh gan trời hay gì ? Đứng nép góc nào nó mà nắm váy, thầm rủa cậu.

Anh thấy, nên nói : "Thư ký, chắc mai cô ở nhà luôn đi, tôi tìm được thư ký mới rồi" :))

Bà thư ký nghe xong, sợ run người. Bay ra quỳ dưới chân anh năn nỉ

"Anh... anh đừng đuổi em... hức..." Ối giời, lại là khóc :))

Cậu cũng thấy hành động kia của ả, mặt quay ngoắt 360 km/h :))

"Nè bà chị, né ra cho tui với ba ba đi ăn, chị làm tôi đói và ngứa mắt rồi đó. Biến đi, trước khi chầu bác Diêm" :))) "Bé" Suga hay đổi nhanh thế :))

"Cô nghe con tôi nói rồi chứ ? Biến!"

Ả sợ quéo ku, chạy mất cmn dép :)))

Anh và cậu tiếp tục quay lại khuôn mặt ôn nhu và ngây cmn thơ :)))

Hai ông ấy đi ăn, đi chơi và... đi về ~~~ như thế là hết 1 ngày yên cmn bình :)))

______TBC______

#Kaddy

08/05/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net