Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đầu thu đẹp trời của tháng Tám. Bầu trời trong xanh, quang đãng nhưng gió thu cũng hơi se lạnh một chút ở London, thủ đô của nước Anh.

Đã được vài tháng kể từ ngày mà hai chị em song sinh Eva và Emma Cole hoàn thành chương trình đại học. Cả hai đều đã 22 tuổi và đều lớn lên trong trại mồ côi từ nhỏ. Eva là cô chị, vừa mới tốt nghiệp tại trường Wimbledon College of Art về ngành diễn xuất, rất tự tin và mạnh mẽ. Mái tóc nâu nguyên gốc được cô nhuộm thành một màu vàng đẹp như màu nắng. Eva có kế hoạch đi đến Hollywood để thử khả năng diễn xuất của mình. Trái với Eva, cô em Emma thì khá hiền và có phần hơi nhút nhát. Cô thích ca hát, hát cũng rất tốt nhưng vẫn chưa dám thử sức ở các cuộc thi tài năng như The X Factor hay Britain's Got Talent. Và tất nhiên Emma vẫn giữ nguyên màu tóc của mình.

Sau khi tốt nghiệp đại học thì hai chị em rời khỏi trại mồ côi rồi ra ở riêng tại một căn hộ chung cư trên đường Betterton St.

Eva đang nói chuyện qua điện thoại với nhân viên giấy tờ sân bay.

"Vậy thì ngay tuần sau là chúng tôi có thể khởi hành rồi phải không? Tốt lắm! Nếu có gì cần thông báo thêm anh cứ gọi cho tôi nhé!"

Cô cúp máy. Emma lên tiếng hỏi:

– Chị dự định đi đâu phải không?

– Đúng vậy. Chị sẽ bay đến Hollywood đấy! Cuối cùng thì mọi việc cũng đã hoàn tất. – Eva sung sướng đáp.

Emma vô cùng bất ngờ.

– Chị sẽ bay đến Hollywood ư? Nhưng... Còn em thì sao? Chị sẽ bỏ em lại đây một mình sao?

– Tất nhiên là không rồi. Em sẽ phải bay đến đó cùng với chị!

– Nhưng đến đó thì có gì hay đâu Eva?

– Em không hiểu hay là giả vờ không hiểu đây? Chị vừa mới tốt nghiệp đại học về ngành diễn xuất. Vì vậy sau khi ra trường chị phải kiếm việc làm liên quan đến ngành học của mình. Mà chẳng phải Hollywood là kinh đô điện ảnh của thế giới còn gì! Với tài năng và sắc đẹp vốn có, chị sẽ được sánh vai với những nam tài tử điển trai trong các bộ phim bom tấn... – Eva mơ màng nói.

– Chị thì phù hợp với nơi đó rồi. Chỉ sợ là em đến nơi ấy chẳng có việc gì để làm thôi.

– Sao lại không? Em hát rất hay mà! Em thấy có những diễn viên vừa ca hát vừa diễn xuất chứ? Điều đó chứng tỏ phim ảnh và âm nhạc rất liên quan với nhau. Em thừa biết về nhạc nền phim. Và chưa biết chừng người ta sẽ nhờ em hát đệm cho phim của họ thì sao nhỉ?

– Nếu may mắn lắm em mới được như vậy.

– Sao lại tự ti thế, Em? Phải tin vào khả năng của mình!

Emma chỉ lắc đầu.

– Vậy thì em có đi đến Hollywood cùng chị không?

– Em e là không đâu ạ...

– Em làm chị bực mình rồi đấy! Thôi thì mặc kệ em. Nếu không chịu đi thì chị cũng nhất quyết phải đi!

Nói rồi, Eva ném phịch quyển tạp chí "Điện ảnh" xuống bàn cà phê trong phòng khách trước mặt cô em song sinh và bỏ đi.

Trên ảnh bìa tờ tạp chí là một nam tài tử vô cùng điển trai và xuất hiện không ít lần trong các bộ phim kinh phí lớn được công chúng yêu thích gần đây. Bên trong có hẳn một bài viết về anh ta. Emma tò mò mở quyển tạp chí ra đọc.

"Andrew Goldman, một "chàng trai vàng" 27 tuổi của ngành điện ảnh.

Sinh ra trong gia đình có truyền thống làm phim: Cha là đạo diễn phim hành động Adam Goldman, còn mẹ là nữ diễn viên quyến rũ của các loạt phim truyền hình tình cảm lãng mạn Amy Goldman, Andrew được thừa hưởng tất cả các gen về điện ảnh và ngoại hình từ bố mẹ. Hiện cả gia đình đang sống trong một căn biệt thự sang trọng, tiện nghi có giá khoảng chục triệu đô la bên bờ biển Malibu, cách xa khu phố ồn ào náo nhiệt ở trung tâm Los Angeles. Andrew cũng vừa được nhận một giải thưởng danh giá dành cho hạng mục nam diễn viên chính xuất sắc nhất, và được tạc một bức tượng sáp trong bảo tàng Madame Tussards.

Andrew Goldman mang tiếng là một tay đào hoa với khuôn mặt điển trai không thể chê vào đâu được. Anh sở hữu mái tóc vàng, đôi mắt xanh cùng thân hình như tạc tượng. Vì vậy mà chỉ trong vòng vài năm, anh đã làm cho tinh thần các fan nữ trồi lên trụt xuống khi hẹn hò rồi chia tay ngay sau vài tháng với khoảng mười cô gái – là các diễn viên anh đóng phim chung hay những cô người mẫu đầu óc rỗng tuếch chỉ thích ve vãn đàn ông. Theo suy đoán của các phóng viên chúng tôi thì có lẽ chàng tài tử này chưa biết yêu, hoặc chỉ là vẫn chưa tìm được cô gái thích hợp mà mình muốn sống trọn đời cùng."

Sau khi đọc xong bài viết, Emma cảm thấy thật choáng ngộp. Quả thật trong cả cuộc đời cô chưa từng thấy có người đàn ông nào lại hoàn hảo đến mức như vậy. Và, Emma bắt đầu có tình cảm với anh chàng diễn viên này, là sự ngưỡng mộ, đồng thời có lẽ cũng là tình yêu.

Thế là tối hôm đó, cô cứ suy nghĩ mãi về Andrew Goldman, và cả chuyện đi đến Hollywood cùng với cô chị Eva của mình.

Sáng hôm sau, sau khi thức dậy, vệ sinh cá nhân rồi ra phòng bếp ăn điểm tâm, Eva đã thấy Emma ngồi ở bàn ăn. Cô rất ngạc nhiên vì biết cô em gái song sinh không có thói quen dậy sớm.

– Chà, chị có nhìn nhầm không đây? Công chúa Emma Cole của chúng ta sao lại thức dậy trước bảy giờ sáng thế? – Eva vừa hỏi vừa khuấy tách cà phê lên.

– Chị dậy rồi đấy à? Cả đêm qua em mất ngủ nên sáng nay đành dậy sớm luôn.

– Tại sao lại mất ngủ? Lại lo suy nghĩ chuyện vớ vẩn chứ gì!

– Không hề vớ vẩn đâu, Eva. Chị mà biết thì chắc chắn sẽ không nói như vậy.

– Ồ. Thế em đã suy nghĩ về chuyện gì nào?

– Ừm... Em quyết định sẽ đến Hollywood với chị!

Vẻ mặt Eva lộ rõ sự bất ngờ và mừng rỡ.

– Em nói thật chứ?

Emma gật đầu.

– Đó là một quyết định thực sự đúng đắn đấy! Cảm ơn nhé, Emma.

Nói rồi, Eva ôm cô em gái song sinh của mình.

– Eva này, ừm... chị biết anh chàng diễn viên Andrew Goldman chứ? – Emma ngập ngừng hỏi.

– Xời, tưởng em hỏi chuyện gì. Andrew Goldman thì ai mà chẳng biết. Đối với một diễn viên sắp vào nghề như chị thì lại càng không!

– Vậy khi bay đến Los Angeles rồi chị có dự định gặp anh ta không?

– Sao lại là dự định được? Cơ hội gặp Andrew Goldman là rất khó. Nhưng chị luôn mơ ước sẽ được đóng phim chung với anh ấy.

– Chị có biết cách nào để gặp Andrew không?

– Biết chứ. Nhưng phải có sức mạnh dẻo dai để chen chúc trong đám fan hâm mộ và hạ được mấy tay vệ sĩ của anh ấy.

– Không có cách nào hay hơn sao?

– Có. Đó cũng là cách mà chị sẽ thực hiện – casting vào một vai nữ phụ trong bộ phim mà sắp tới Andrew sẽ tham gia.

– Sao chị không casting luôn vào vai nữ chính? Em biết là chị rất tự tin mà!

– Em khờ quá, Emma à. Vai nữ chính thì thường các đạo diễn sẽ mời những nữ diễn viên nổi tiếng. Chứ như chị thì chỉ được vai phụ là mừng lắm rồi.

– Vậy bộ phim mà Andrew Goldman sắp quay là phim gì thế?

– Uncovered Hero (Anh hùng lộ mặt). Bộ phim kể về một chàng trai siêu phàm chuyên sử dụng siêu năng lực của mình để giải cứu cho các nạn nhân ở mọi lứa tuổi bị gặp tai nạn mà anh ta thấy. Andrew sẽ thủ vai đó. Quá hợp rồi còn gì! Lúc bình thường thì người hùng ấy trở về là một chàng trai đại học bình thường, và không ai biết điều này cả. Trong một lần giải cứu thì tình cờ, nhân vật đã yêu cô gái xinh đẹp vừa được mình cứu khỏi vụ hoả hoạn. Đó là vai nữ chính đấy! Thế nhưng khi trở về bình thường thì anh ta không được cô gái ấy đáp lại tình cảm. Và trong một lần sơ hở, nhân vật mà Andrew thủ vai bị lộ ra rằng mình là siêu anh hùng, và cũng đang hấp hối. Cô gái đó đã xúc động, đồng thời chấp nhận tình cảm của chàng trai. Tình yêu mãnh liệt của họ đã giúp anh ta sống lại. Một cái kết có hậu.

– Phim cũng khá hấp dẫn nhỉ? Nhưng chị sẽ casting vai nào trong bộ phim đó?

– Chắc là một vai phụ cỡ như cô bạn thân của nhân vật nữ chính thôi. Mà sao nãy giờ em có vẻ thắc mắc nhiều vậy? Mọi khi em có như thế đâu?

– Thì em sắp đến Hollywood rồi nên cũng phải tìm hiểu đôi chút chứ... – Emma lấp liếm đáp.

– Ừ, cũng đúng. Thôi, chúng ta ăn sáng đi. Chị đói lắm rồi.

– Vâng.

Hai chị em bây giờ mới bắt đầu bữa sáng.

Đúng như dự định, chỉ một tuần sau, chị em song sinh nhà Cole chuẩn bị lên đường sang Mỹ. Eva trông háo hức rõ, còn Emma tuy ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng cũng háo hức chẳng kém.

Sau khi máy bay đã đáp đến Los Angeles, họ cùng làm một chuyến du ngoạn ở công viên Disney Land, phố Hollywood và cả Đại lộ Danh vọng.

– Thấy sao hả, Emma?

– Tất nhiên là rất tuyệt vời! Ước gì một ngày nào đó em cũng được khắc tên mình trên này nhỉ. – Emma vừa nói vừa đặt tay lên "ngôi sao hồng" của Michael Jackson.

– Chị nghĩ với năng lực của em và một chút may mắn nữa thì ngày đó sẽ sớm đến thôi!

– Cảm ơn, Eva. Vì đã động viên em.

– Có gì đâu. Nhất định chúng ta sẽ toả sáng ở "mảnh đất thánh" này!

Eva và Emma thuê một căn hộ trên đại lộ Sunset để bắt đầu sự nghiệp. Hai chị em làm đủ các công việc bán thời gian để trả tiền thuê nhà và trang trải cuộc sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory