Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng ba năm trôi qua.

Cuộc sống của Andrew và Eva vẫn thế, không có lấy một phút giây nghỉ ngơi và tận hưởng thời gian bên nhau. Vì thế nên chuyện hai người vẫn chưa có con với nhau là điều dễ hiểu. Giới báo chí thì luôn lôi chuyện riêng tư này ra để nói làm gia đình Goldman rất không vui. Họ đã có một buổi họp gia đình để bàn về vấn đề này.

– Các con có thôi chăm chăm vào sự nghiệp không? Phải nghĩ đến việc mà một cặp vợ chồng bình thường luôn lo lắng chứ! – Ông Goldman nói.

– Bọn con không thể từ chối những dự án hấp dẫn đó. – Andrew đáp – Đóng phim là điều duy nhất mà vợ chồng con thích và có thể làm. Dù chúng ta giàu có nhưng thực sự bây giờ bọn con quá bận rộn để tự chăm sóc một đứa trẻ, chứ không phải là không có khả năng sinh con ạ.

– Nhưng chẳng phải các cặp vợ chồng nổi tiếng khác cũng đã có em bé ngay khi vừa mới lấy nhau cơ mà? – Bà Goldman lên tiếng – Bố mẹ biết đây là chuyện riêng tư của hai con, nhưng mấy tờ lá cải luôn lấy việc gia đình Goldman không có cháu để thu hút độc giả. Và mỗi khi đọc những bình luận tiêu cực người ta viết ra, bố mẹ thực sự rất phiền lòng.

– Con xin lỗi ạ. – Eva ngại ngùng nói – Trong thời gian tới bọn con sẽ suy nghĩ đến việc này và cố gắng gần gũi với nhau hơn.

– Hi vọng là đúng một năm sau, vào ngày này chúng ta sẽ có cháu để bồng.

---
Trong khi đó, ở London, tại căn hộ chung cư quen thuộc trên đường Betterton, Emma vẫn đang duy trì một cuộc sống giản dị. Và... Thật bất ngờ khi cô không chỉ sống một mình mà còn có một bé gái rất xinh xắn dễ thương khoảng ba tuổi. Đó chính là bé Andrea Cole, đứa con chung của Andrew và Emma. Trước khi lên máy bay bay về lại London, cô đã có thai được ba tuần. Khi bộ phim Uncovered Hero được công chiếu cũng là lúc cô biết mình đang có con với chàng diễn viên. Tuy vậy, Emma phải chấp nhận làm một bà mẹ đơn thân vì không muốn lại trở thành kẻ thứ ba. Lúc đám cưới của Andrew và Eva được tổ chức, cô bế lấy con gái của mình và khóc hết nước mắt.

Lớn hơn một chút, Andrea luôn thắc mắc bố cô bé đang ở đâu.

– Chàng trai điển trai đó chính là bố con đấy! – Emma trả lời khi đang chỉ vào màn hình TV.

Andrea cũng thấy cả Eva trong đó nên liền hỏi:

– Có phải mẹ đang đứng bên cạnh bố không?

– Không, đó là dì của con. Dì và mẹ là hai chị em song sinh. – Cô lắc đầu và trìu mến đáp.

– Vậy tại sao dì với mẹ lại không sống cùng nhau và tại sao bố lại sống với dì mà không phải là mẹ?

– Rồi lớn lên con sẽ hiểu thôi, con yêu.

Nhưng Emma nghĩ rằng cho dù là một người lớn thì cũng khó có thể hiểu được câu chuyện kì lạ này.

Trong suốt thời gian qua, cô đã làm đủ mọi công việc để có thể kiếm đủ tiền nuôi con gái mình. Đi đâu cũng bị nhầm là Eva nên Emma đã giải thích rõ ràng với bọn họ về mối quan hệ giữa hai chị em. Mọi người đều thắc mắc tại sao em gái song sinh của nữ diễn viên nổi tiếng này lại có một cuộc sống chật vật như thế. Càng lớn thì Andrea càng có nhiều nhu cầu hơn như đi nhà trẻ hay lúc bé bị bệnh và cần gặp bác sĩ. Vì vậy, Emma phải tìm một công việc ổn định với mức lương cao mới mong có được một cuộc sống bình thường.

Cuộc thi Britain's Got Talent lại tổ chức mùa thi tiếp theo. Emma quyết định thử sức lần này. Thực sự thì cô không đủ can đảm để tham gia nhưng khi nghĩ đến việc con mình đang rất cần tiền, bà mẹ đơn thân này đã đăng kí tham dự với tài năng, tất nhiên là ca hát.

Khi được phỏng vấn trước khi biểu diễn, Emma có giới thiệu luôn rằng mình là em gái song sinh của diễn viên Eva Cole, và có một cô con gái ba tuổi. Danh tính người bố của bé được giữ kín. Cô chỉ tiết lộ rằng đó là một người đàn ông đến từ Anh để không ai nghi ngờ sâu xa câu chuyện. Emma chọn bài "All by Myself" của Céline Dion để trình bày. Với tài năng thiên bẩm, cô không bị một dấu X nào từ ban giám khảo và được lọt tiếp vào vòng trong. Emma cảm thấy rất vui nhưng áp lực về những phần thi kế tiếp làm cô hơi căng thẳng.

Thật trùng hợp là Andrew và Eva cũng có đón xem buổi phát sóng hôm đó của chương trình Britain's Got Talent. Họ cực kì bất ngờ khi nhìn thấy "người cũ" xuất hiện trong cuộc thi này.

– Chà, cuối cùng thì nó cũng đã can đảm hơn một chút rồi! – Eva gật gù nói – Chắc bây giờ cũng đang muốn trở thành người nổi tiếng như chúng ta đây.

– Anh nghĩ Emma sẽ giành được chiến thắng với tài năng của mình thôi. Lâu rồi chúng ta không gặp cô ấy. Em định cạch mặt với em gái của mình luôn sao? Đã ba năm rồi anh không thấy em quay trở về London thăm Emma một lần nào, cũng chẳng gửi tiền về. Sống có một mình thì làm sao cô ấy có thể tự xoay xở được chứ?

– Bởi vì em bận rộn với các dự án mới quá nên không có chút thời gian nào để gặp lại nó hết. Emma cũng tự biết cần phải làm gì để duy trì cuộc sống mà. Nó có phải là con nít nữa đâu!

Vừa lúc đó, phần phỏng vấn của Emma được phát lên.

Andrew và Eva thực sự rất sốc khi được biết rằng cô đang có một đứa con gái ba tuổi, nhưng không biết cha của nó là ai. Thông tin duy nhất được tiết lộ là quốc tịch Anh của anh ta. Và mục đích duy nhất Emma tham dự cuộc thi này là để kiếm tiền nuôi con.

– Emma... đang sống với con gái của mình ư? – Andrew vẫn chưa hết kinh ngạc – Và cô ấy nói là cha của đứa bé đã bỏ mẹ con họ lại một mình đấy, Eva!

– Con bé được ba tuổi rồi, và tên Andrea Cole. – Eva cau mày nghĩ ngợi – Vậy là nó có thai ngay thời điểm chúng ta được biết sự thật về những việc làm của Emma và lúc nó quay trở về London. Thế thì cha đứa bé có thể là ai được nhỉ?

– Làm sao anh biết chứ!

– Có thể là một thằng con trai ất ơ nào ở London thôi! – Eva nhún vai nói – Chắc Emma đang buồn nên đã bị thằng khốn đó lừa. Em bắt đầu cảm thấy tức thay cho nó rồi đây!

"Anh còn tức hơn em nhiều..." – Andrew nghĩ thầm. Tự nhiên, anh thấy trong lòng rất khó chịu.

– Mong là Emma sẽ giành chiến thắng trong cuộc thi này để có thể nuôi cháu em thật tốt. Con bé cũng khá dễ thương đấy! Em sẽ liên lạc với Emma ngay và bắt đầu gửi tiền về cho nó hàng tháng.

– Vậy em có đi thăm lại em gái mình không?

– Mặc dù rất muốn nhưng em không thể. Anh biết mà, vì không có thời gian.

– Anh cũng vậy... – Andrew thở dài đáp.

– Drew này, em thấy cuộc đời thật là trớ trêu.

– Ý em là sao?

– Thì gia đình chúng ta rất giàu có nhưng vẫn chưa có nổi mụn con nào, trong khi Emma thì đang chật vật nuôi đứa con gái ngoài giá thú của mình.

– Ừ.

– Vậy... Bây giờ chúng ta hãy bắt đầu dự định này được không? – Eva vừa nói vừa trèo lên người Andrew và hôn anh.

– Ờ... Tối nay anh cảm thấy hơi mệt. – Andrew xoa trán nói.

– Sao thế? – Cô bực mình – Khó khăn lắm tối hôm nay chúng ta mới có thời gian rảnh rỗi bên nhau. Anh bảo mệt là sao hả?

– Thì anh mệt thật mà. Anh cũng muốn chúng ta sớm có con, nhưng thực sự là hôm nay anh cảm thấy không khỏe cho lắm.

– Thôi được. Nếu bố mẹ có trách chúng ta thì đó là lỗi của anh đấy nhé! Em đã cố gắng hết sức phần của em rồi.

Thế là Eva kéo chăn về phía mình và bắt đầu ngủ. Andrew gác tay lên trán suy nghĩ miên man.

"Emma có con ngoài giá thú thật sao? Tại sao cô ấy lại buông thả bản thân như thế chứ? Biết vậy thì mình đã tha thứ cho Emma ngay lúc ấy rồi. Tất cả cũng chỉ bởi vì cô ấy quá yêu mình thôi mà. Không biết là Emma có còn tình cảm với mình hay không... Ôi vớ vẩn quá! Chuyện đó có liên quan gì tới mình chứ. Emma biết phải chăm sóc con cô ấy như thế nào. Mình không phải cha của Andrea thì chẳng có quyền can thiệp vào. Hừm, mình mà biết là đứa khốn nào thì thằng sở khanh ấy sẽ biết tay Andrew Goldman này..."

---
Ngày hôm sau, khi vừa nhận lại được liên lạc từ chị mình sau nhiều năm không gặp mặt, Emma vô cùng vui sướng.

– Chị xin lỗi nhé, Emma. Chuyện đó đã xảy ra từ lâu lắm rồi mà chị vẫn còn giận em. Chị cũng quá đáng phải không? Chị không hề biết là em đang phải nuôi con một mình như vậy, lại không một lời hỏi thăm hay trợ cấp gì.

– Không sao đâu ạ. Chị chịu tha thứ và gọi lại cho em thì điều đó cũng như mơ đối với em rồi!

– Bé Andrea rất đáng yêu, nhưng cha của nó thì không hề đáng yêu chút nào cả. Mà em có chắc mình không biết hắn ta là ai không?

– Em biết chứ. Nhưng anh ta đã bỏ đi xa khỏi đây rồi.

– Thằng đó sẽ không thoát khỏi tay chúng ta đâu! Chị sẽ truy tìm ra hắn và bắt hắn phải có trách nhiệm với em và Andrea!

– Thôi mà. Em cũng không muốn gặp lại anh ta. Andrea cũng rất căm ghét cha của con bé...

– Vậy thì tùy em thôi.

– Chị có thể cho em hỏi một điều được không, Eva?

– Em hỏi đi!

– Dạo này... Anh Andrew thế nào rồi? Anh ấy và chị chắc là rất hạnh phúc phải không?

– Ừ. Nhưng niềm hạnh phúc ấy không được trọn vẹn...

– Tại sao thế?

– Thì bọn chị vẫn chưa có con, trong khi ông bà Goldman – đạo diễn Adam và diễn viên Amy đang giục chuyện này phát điên lên. Họ sợ giới báo chí sẽ lấy đó làm đề tài nóng hổi trên các trang giấy của họ.

"Nhưng anh Andrew đang có con đấy thôi." – Emma nghĩ thầm – "Và đó chính là con gái của mình."

– Dù sao thì em cũng đang tham dự cuộc thi Britain's Got Talent đúng không? – Eva chuyển đề tài.

– Vâng.

– Nhờ con mà em mới chịu đi thi đấy hả? Đáng lẽ ra em nên tham gia ngay từ đầu rồi! Bữa trước em hát cái bài "All by Myself" hay lắm đấy. Cố gắng lên nhé!

– Cảm ơn chị, Eva.

– Em có thể cho chị nói chuyện một chút với cháu chị không?

– Tất nhiên rồi ạ. – Emma đưa điện thoại cho bé Andrea đang ngồi chơi búp bê Barbie bên cạnh – Là dì của con này.

– Vâng!

Cô bé vội chộp lấy cái điện thoại và la to lên bằng một giọng Anh bập bẹ:

– Chào dì Eva!

– Chào cháu yêu của dì! Có biết dì là ai không nào?

– Biết ạ. Dì là chị của mẹ cháu, và dì đóng phim với bố cháu!

– Cái gì cơ? – Eva vô cùng ngạc nhiên.

Emma hốt hoảng giật lại chiếc điện thoại từ tay Andrea rồi bảo:

– À, con bé nó không biết mình đang nói gì đâu. Andrea rất thích xem mấy bộ phim hành động của chị và Andrew đóng, dù chẳng hiểu gì về nội dung. Nó thấy anh ấy trên màn hình thì cảm thấy thú vị và nhận Andrew làm cha của mình luôn.

– Ra là thế. Nếu em muốn thì bọn chị có thể làm cha mẹ đỡ đầu cho con em mà.

– Nếu được vậy thì tốt quá.

– Thôi, bây giờ lại phải bù đầu với công việc rồi. Tạm biệt nhé, Emma. Chúng ta sẽ nói chuyện sau ngay khi chị có thời gian.

– Vâng. – Emma lại đưa điện thoại cho con gái mình – Dì chào tạm biệt con này.

– Tạm biệt dì ạ.

– Tạm biệt cháu yêu. Dì thương cháu nhất. – Eva hôn vào điện thoại rồi cúp máy.

---
Trong suốt thời gian sau đó, Emma vẫn thường xuyên nhận được những lời hỏi thăm và số tiền trợ cấp khoảng vài nghìn đô la một tháng từ người chị gái song sinh nổi tiếng của mình. Bé Andrea nhờ vậy mà có cuộc sống đầy đủ hơn, tuy đồng đô la Mỹ vẫn thấp so với đồng Bảng Anh. Cô cũng vẫn may mắn chưa bị loại khỏi cuộc thi Britain's Got Talent và đang dần đi sâu vào đến vòng chung kết. Eva động viên hết mình cho cô em gái, rằng hãy cố gắng hết sức để cả hai chị em có thể cùng được nổi tiếng trong hai lĩnh vực khác nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory