365 days

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi nhớ, gửi yêu thương: ngày 4 tháng 3 năm 2019

Gửi Thạc (이종석) yêu quý!!

Hình như em nhớ là vào khoảng tầm này của năm ngoái em cũng đang viết câu chuyện này, một câu chuyện chia sẻ những cảm xúc, những mơ tưởng về người mình đã yêu thương. Có phải lâu lắm rồi em mới được gõ bàn phím để viết chuyện không nhỉ ?? Bây giờ khi tiếp tục câu chuyện này đã là 00h15' rồi, muốn viết sớm hơn một chút nhưng dạo này em quá bận bịu đôi lúc chỉ ước một ngày có 48 giờ để có một chút thời gian suy nghĩ về anh.

Có lẽ vào ngày kỉ niệm 1 năm này em sẽ phải viết một cái gì đó thật ngọt ngào thật lãng mạn nhưng chắc có khi em phải xin lỗi Thạc trước rồi, không biết đây liệu có phải kết thúc cho chap "365 days"này hay không vì chính em còn không biết khi nào mới có thể tiếp tục viết tiếp câu chuyện này nữa đây. 165 ngày vừa rồi trôi qua có lẽ suy nghĩ của em đã bị thay đổi quá nhiều, có quá nhiều thứ đến với em làm em đôi khi còn không kịp theo.

Một năm trước đối với em Thạc gần như là mọi thứ là ước mơ, là hi vọng, là động lực lúc đó chính em còn tuỏng rằng đấy là tình yêu đơn phương nhưng rồi cho đến bây giờ em mới nhận ra rằng đó chỉ là tình cảm của fan dành cho thần tượng nhưng có lẽ lúc đó đối với em nó có trên ngưỡng đó một chút xíu. Bây giờ đây em mới chính thức biết tình yêu đơn phương nó là như thế nào và yêu sâu đậm một người là như thế nào. Cách đây 45 ngày không hiểu tại sao em lại bắt đầu thích một người đến như thế, nó đặc biệt hơn so với tất cả. Nó lạ lắm, ngọt ngào và đối với em nó thật đẹp nhưng lại rồi đó không phải là một người bình thường như những người khác người ấy đặc biệt. Và có lẽ khi yêu bạn đấy chính em còn chỉ biết đó là một cơn bão của thanh xuân của tuổi trẻ đâu chắc dã đến được với nhau thật sự tình yêu dầu mà còn đơn phương rất đau khổ. Em không muốn kể qúa nhiều chuyện của bạn ấy vì đây là nơi em chia sẻ câu chuyện của em và Thạc sao lại lôi nhiều người vào vậy nhưng thật sự em cũng muốn nói ra cái nguyên nhân mà em lại như vậy.

Trong lòng em tự cảm thấy mình không còn như trước, các bài anh đăng còn chưa like hết, cap cũng đọc được vài dòng, phim mới xem được mấy tập lại thôi nên điều đó khiến em cảm thấy không xứng đáng. Người ta nói những ngày đầu sẽ là khoảng thời gian đẹp nhất và em cũng thấy vậy. Còn nhớ những ngày đầu em tưởng tượng rồi suy nghĩ mọi thứ có phần"ảo tưởng" nhưng vẫn thật đẹp làm sao. Kể cho anh nghe những câu chuyện đời thường xảy ra hàng ngày đối với em như vậy thật giống các cặp đang yêu xa mà. Những bây giờ em đã đổi thay rồi, sự thay đổi đó không phải ít mà là rất nhiều, ngày 8/3 tới đây anh còn lên đường nhập ngũ nhưng rồi trong tim em hay suy nghĩ của em không suy nghĩ quá nhiều về việc đó. Hụt hẫng đương nhiên có vì hai năm trong quân ngũ đâu phải thời gian ngắn, đâu phải có thể nói quên là quên dễ dàng như vậy được vì tất nhiên đâu thể để mọi thứ cứ nhẹ nhàng trôi đi như vậy chứ. Cũng vì nhờ có Thạc mà cuộc sống của em cũng thay đổi rất nhiều, vui hơn có, lạc quan hơn có và còn có quá nhiều loại cảm xúc mà Thạc mang đến cho em. Cho dù nói thể nào đi nữa dù phát hiện ra mình không phải là yêu anh theo kiểu "nam-nữ" mà là chỉ là một fan siêu siêu bự, em vẫn sẽ luôn dõi theo anh, ủng hộ các tác phẩm của anh, chờ ngày anh xuất ngữ và chờ ngày được chạm mặt với anh.

Xin lỗi vì có thể chap này không được tốt đẹp như em nghĩ và đến giờ này rồi nên mắt emc cũng đã díp hết lại vậy nên cho em xin phép dừng chap này ở lại đây. Hi vọng trong thời gian tới vẫn sẽ được đồng hành cùng câu chuyện này, hi vọng có thể viết thêm mãi cho đến khi đã hết sạch cảm xúc nhưng tất cả liệu có tiếp tục viết hay không vẫn là một dấu hỏi chấm.

From: Mo Yeon ( Kang Mo Yeon 4/3/2019)

                                                                                                                          ~~4/3/2018-4/3/2019~~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net