Chương 122

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ánh nắng mặt trời đầu tiên đột phá tầng mây dày đặc, xuyên thấu qua lớp sương mù quấn quanh để bò tràn lan khắp mặt đất phía dưới. Thành phố lại nghênh đón một ngày tươi đẹp mới như mọi lần.

Chaeyoung và Lisa đang ngọt ngào ôm ấp nằm trên giường, cả hai đều lười biếng không muốn rời chiếc giường ấm áp. Đáng tiếc cõi đời này thường không quá chiều lòng người mà chỉ luôn đi theo cách mà nó muốn, do đó dù con người có không vui đến thế nào đi nữa, nhất định phải nhấc người rời khỏi giường, bởi vì ai cũng có việc phải làm.

"Thời gian không còn sớm, em phải thức dậy trước đây." Chaeyoung bắt buộc bản thân phải rời xa vòng tay dịu dàng của người yêu, cố gắng mở to mắt, đầu ngón tay nhặt lên áo lót nằm kế bên mặc lên người, vì tinh thần vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi trạng thái buồn ngủ nên giọng nói đặc biệt còn chút khàn khàn.

"Ừm." Lisa yêu kiều lười biếng xoay người, tay phải theo quán tính giơ lên đặt trên ngực Chaeyoung khe khẽ xoa nắn, "Tối nay chị phải đi xã giao, nên em và mấy người bạn ăn gì đó rồi hẵng về nhà."

"Biết rồi." Chaeyoung kéo bàn tay đang làm chuyện xấu của Lisa thả lại vào trong chăn, "Lần này chị đi ăn với ai đấy?"

"Shin Kevin. Người này là luật sư chị định giới thiệu cho Jennie, tối nay đi ăn để làm anh ta vui lòng nhận vụ án này."

Chaeyoung dừng lại động tác mặc quần áo trên tay, nhoài người đến bên cạnh Lisa, trong đôi mắt mang theo vẻ trêu tức nồng đậm hỏi: "Giống như nô tài lấy lòng chủ nhân quá ha?"

Lisa đưa tay vuốt ve quanh cần cổ Chaeyoung, nhíu mày: "Nếu không biết cách làm tốt thân phận một nô tài, sẽ không làm nổi vị thế chủ nhân."

"Chị nói gì cũng có lý."

"Coi như em cũng là người thức thời." Tầm mắt Lisa chợt đi xuống, nhìn vào phần ngực của Chaeyoung đang bị chiếc áo buộc chặt tạo ra một vết lõm ưu mỹ giữa hai bầu ngực, hai mắt bắt đầu đăm đăm.

Chaeyoung che hai mắt của Lisa, sẵng giọng: "Dê xồm."

"Dê hồi nào?" Lisa đưa ngón út luồn vào bên trong áo ngực rồi giật giật vài cái, "Hình như em mặc lộn áo ngực rồi đó. Cái này của chị."

"Thật không?" Chaeyoung cúi đầu nhìn, quả nhiên mặc lộn rồi. Nàng không thèm để ý, cũng không tính cởi ra thay áo ngực khác mà tiếp tục lấy áo thun tròng lên người, "Lỡ mặc lộn rồi thì cứ mặc tiếp thôi, dù sao áo ngực chúng ta cùng một kích cỡ. Tối nay chị đi ăn với người ta đừng uống rượu nhiều, nhớ về sớm một chút."

"Ừ, biết rồi."

Kim Joon nói cố gắng trong thời gian ngắn nhất sẽ thu xếp công việc rồi về nước một chuyến, cũng thật sự trong thời gian ngắn đã bay trở về.

Trải qua mấy năm sinh hoạt học hành ở nước ngoài, vốn Kim Joon đã có gương mặt anh tuấn thì nay càng tăng thêm vài phần chín chắn. Bởi thường xuyên ra bờ biển chạy bộ hoặc lướt sóng, nên làn da vốn trắng nõn của cậu đã được ánh nắng sưởi thành một màu nâu đồng khỏe khoắn, hiện giờ phong thái của Kim Joon rất tuấn tú và tràn đầy vẻ nam tính nên thu hút không biết bao nhiêu tầm mắt của các thiếu nữ đi đường. Cũng may tính cách của Kim Joon và Jennie trái ngược hoàn toàn, xưa nay cậu không thích đùa giỡn ái tình, cũng không có tâm địa xảo trá lừa dối ai, nên đối với những ánh mắt ưu ái dành cho cậu liền có sức đề kháng nhất định.

Cả ngày vùi đầu trong việc học hành, Kim Joon sớm đã nuôi dưỡng nên nếp sống cẩn thận và nghiêm túc. Cậu và bạn gái đã quen nhau ba năm, từ đó đến nay vẫn rất ngọt ngào ân ái, chưa bao giờ để xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn. Trước khi Jennie và Jisoo chính thức quen nhau, ai biết đến hai chị em đều từng không nhịn được mà cảm thán trong lòng, nhất định nàng và Kim Joon khi hoài thai trong bụng mẹ đã không cẩn thận chọn lầm giới tính.

Sau khi Kim Joon về nước, chuyện thứ nhất cậu làm chính là dụng tâm đi động viên cha mẹ. Cha mẹ họ Kim thấy con trai nhà mình thế này liền thấy cậu rất hiểu chuyện, trong lòng ít nhiều cũng coi như có chút an ủi.

Sau khi Kim Joon về nước, chuyện thứ hai cậu làm chính là tìm tới nhà Jennie và Jisoo. Bên trong bầu không khí dạt dào nhiệt tình của đôi bên, tiến hành cuộc thảo luận đàm phán thành thật với nhau. Đôi bên cùng nhất trí với luận điểm hoa hồ điệp Jennie đã lột xác trở thành hoa hồ điệp rực rỡ nhất, sau đó cả đôi bên nghiêm túc trao đổi ý kiến về vấn đề giải quyết chuyện công khai sao cho êm đẹp nhất. Kim Joon cứ nhắc đi nhắc lại với chị cậu và Jisoo rằng cậu sẽ là chỗ dựa vững chắc luôn ủng hộ cho hai người, đồng thời biểu lộ vẻ kiên quyết không rời chủ trương và nguyên tắc này trong tương lai. Lần đầu tiên Jennie cảm thấy người em trai Kim Joon thật đáng yêu muốn chết. Jisoo ngẫm lại 'lịch sử trăng hoa vinh quang' trước đây của Jennie, lại nhìn Kim Joon vừa chín chắn vừa chung thủy trước mặt, lần đầu tiên cảm thấy hai chị em nhà họ Kim xác thật nên thay đổi giới tính cho nhau.

Sau khi Kim Joon về nước, chuyện thứ ba cậu làm chính là đi thăm hỏi cha mẹ Jisoo. Cậu dùng cách nói chân thành nhất để thỉnh cầu cha mẹ Jisoo có thể nào đừng quá khó khăn với chuyện tình cảm của Jennie và Jisoo, cùng lời thề son sắt nói rằng: "Nếu cô chú lo lắng chị Jisoo về già không có chỗ nương tựa, chờ cháu có con, nhất định sẽ để con cháu nhận chị Jisoo làm mẹ nuôi, con của cháu sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc chị ấy khi về già ạ." Cha mẹ họ Kim nghe xong, mặc dù có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn thấy cảm động. Kim lão gia không khỏi thở dài, Sao người trẻ tuổi đã từng ra nước ngoài du học đều có thể nhìn nhận mấy chuyện này cởi mở thế? Mấy người có thể nhìn nhận, nhưng tôi lại không thể nhìn nhận nổi đâu. Vợ ông cũng không khỏi thở dài, Nếu Jisoo có thể chấp nhận quen Kim Joon là tốt rồi. Bày đặt anh chàng tốt không đi yêu, lại rửng mỡ đi yêu đương phụ nữ làm gì? Thật chỉ khiến người ta phải thương tâm.

Việc học của Kim Joon vẫn chưa xong, chỉ có thể về nước được một tuần là phải đi ngay. Trước ngày khởi hành, cậu lại đến nhà thăm hỏi cha mẹ Jisoo, dù sao Jisoo cũng là con gái một nên tình cảnh gia đình nàng khó xử hơn rất nhiều khi so với cha mẹ Kim*.

Trên người Jennie đầy thương tích, không thể động đậy nhiều, nên Jisoo chỉ có thể thay nàng đưa Kim Joon ra sân bay. Kim Joon căn dặn Jisoo: "Chị em trước giờ là người nhiệt tình như lửa, hay tùy tiện làm theo ý mình, nên chị quen với chị ấy phải biết cách kiểm soát chút nhé. Còn về phía cha mẹ chị thì không cần quá lo lắng, chờ đến khi em tốt nghiệp xong và trở về nước, đến lúc đó chúng ta lại cùng nhau đi khuyên giải tiếp là được thôi."

Jisoo mỉm cười, gật đầu nói: "Kim Joon, cám ơn cậu nhiều."

Kim Joon thoải mái vung tay một cái, bước vào sân bay. Trong nháy mắt máy bay xông thẳng vào trong đám mây, mang theo một khoảng mây của tổ quốc.

Kim Joon đem những chuyện cậu phải làm đều hoàn thành xong. Lisa và Hyojin cũng đem những chuyện hai người nên làm cũng đều làm xong.

Hyojin đứng ra mời mấy người bạn đang làm ở bộ công an và tòa án thành phố đi ăn cơm. Lisa giúp Jennie tìm tới luật sư giỏi có tiếng Shin Kevin. Hai người cùng đâm đơn kiện Hong Suzu lên tòa án. Bên phía Hong Suzu cũng tự nhiên sẽ không nhàn rỗi, nên tìm quan hệ đều tìm, nên đưa quà tặng đều đưa, còn lại chỉ xem ai có quan hệ cứng hơn, ai có quà tặng nặng hơn và ai có thế lớn hơn mà thôi.

Dù Kim* lão gia tức giận Jennie tới cực điểm, nhưng xưa nay ông đều là người bao che khuyết điểm của người nhà. Con cái của mình chỉ có thể để chính mình đánh, chứ người khác không ai được động tay vô. Kim* lão gia có thể từ bàn tay trắng gầy dựng được một công ty hoành tráng như hiện nay, hiển nhiên ông không thể thiếu những âm mưu thủ đoạn trong người. Ông tức giận với Jennie một, thì lại càng tức giận Hong Suzu đến mười. Ông cảm thấy cái người tên Hong Suzu kia có phẩm chất độc ác đến cực điểm, đánh con gái ông một trận thừa sống thiếu chết thì thôi đi, đằng này còn chạy đến khắp nơi nói lung tung việc riêng tư của con gái. Ông ghét nhất chính là loại người dùng thủ đoạn một đao đâm sau lưng người khác, mặc dù ông đã từng đâm sau lưng không ít người, thế nhưng đây là thủ đoạn tất yếu phải sử dụng trên thương trường. Huống chi ông luôn là người cực kỳ bá đạo, xưa nay đều chỉ cho quan lại phóng hỏa chứ không cho dân chúng đốt đèn.

Kim* lão gia đi tới bệnh viện, tìm bác sĩ trưởng điều trị cho Jennie, nói chuyện với bác sĩ để viết khống trong bệnh án từ gãy một chiếc xương sườn sửa thành đâm thủng lá phổi, dẫn đến suýt chút nữa gây nguy hiểm đến tính mạng để làm bằng chứng. Bác sĩ trưởng điều trị cho Jennie và Kim* lão gia là bạn bè nhiều năm, nên việc này không thể không giúp, thậm chí còn vui vẻ cam đoan sẽ đi làm chứng trước tòa nếu cần thiết.

Đối với kẻ già đời trong thương trường như vị Kim* lão gia xem ra, thứ gọi là công bằng ở thế giới này đều được xây dựng trên cơ sở không công bằng. Không chiếm của người, làm sao ta giàu được đây? Nắm đấm không đủ cứng, nói chuyện quy tắc có tác dụng gì không? Đạo đức là gì? Thực chất đạo đức chỉ là công cụ để tầng lớp thống trị bên trên dùng để đàn áp các tầng lớp phía dưới. Đạo đức không phải trời sinh tự có, mà do con người chậm rãi đúc kết theo thời gian mà thành. Khi tất cả mọi người đều lấy chuyện giết người làm vui, thì ai không giết người, người đó chính là kẻ thiếu đạo đức. Khi tình yêu đồng tính trở thành trào lưu chủ yếu trong xã hội, thì ai có tình yêu dị tính chính là kẻ thiếu đạo đức, hay một khi xu hướng đồng tính trở thành trào lưu của xã hội, thì những người có tình yêu nam nữ mới chính là kẻ thiếu đạo đức. Tựa như hai chữ phỉ báng đã từng là từ ngữ dùng để ca ngợi, nhưng nay lại mang hàm nghĩa xấu vô cùng. Vì thế hai chữ đạo đức này, hiện tại không thể quơ đũa cả nắm để ra kết luận cuối cùng, vì nó là thứ thay đổi rất nhanh tùy theo tình hình hiện tại bên ngoài. Đối xử với tiểu nhân phải dùng chiêu của tiểu nhân để đối phó. Nếu như muốn tìm lẽ công bằng cho bản thân, thì không thể quá đạo đức. Cả ngày chỉ biết cầm tám điều vinh, tám điều nhục làm thánh chỉ để nhắc nhở bản thân cách sống đúng đắn thì chỉ có thể trở thành một thứ hủ Nho. Vì lẽ đó, ở thời điểm Kim* lão gia làm những chuyện này không hề có chút bất an.

Cha Jennie đi tới M'Style, tự tay đem bằng chứng giao cho Lisa, sau đó liền quay đầu bước đi.

Lisa biết trong lòng ông đang rất khó chịu, nên đuổi theo sau, nói: "Chú Kim ơi, chú đã lớn tuổi, nhất định phải chăm sóc kỹ lưỡng thân thể của chính mình. Còn chuyện của Jen cứ giao cho cháu với Jin lo liệu là được ạ. Hai đứa cháu sẽ xử lý việc này thật tốt."

"Haiz..." Cha Jennie thở dài một hơi, "Cháu và Jin đều là bạn tâm giao của Jen. Nếu con bé cũng cư xử đúng mực giống hai cháu thì đã có thể khiến người ta bớt lo hơn rồi. Việc này chú không ra mặt, nên phải làm phiền hai cháu."

"Không có gì đâu ạ. Chú Kim*, nếu chú thấy buồn thì cứ đi tìm cha cháu nói chuyện tâm sự chút đi ạ. Coi như giải sầu cũng tốt."

"Được." Ông gật đầu, "Cháu cứ làm tiếp việc của mình đi. Giờ chú cũng nên về rồi."

"Vâng." Lisa hiểu tâm trạng lúc này của ông đã không thể làm gì hơn ngoài chuyện để mặc cho Jennie muốn làm gì thì làm.

Kim* lão gia vừa rời đi, Lisa lập tức đem xấp bằng chứng trong tay giao cho luật sư Shin Kevin. Năm nay Kevin 38 tuổi, chiều cao lẫn tướng mạo đều rất bình thường giống những người bình thường khác, nhưng trình độ của anh lại rất không bình thường. Trong giới luật sư, anh được xem là thiên tài, với cái miệng có thể đem người sống nói thành chết, cũng có thể khiến người chết nói thành sống, trời sinh chính là một gã luật sư cực kỳ giỏi cũng cực kỳ khốn nạn.

Có đôi khi cũng không thể không khiến người ta đi cảm thán. Hễ là đàn ông có sự nghiệp thành công vang dội, thì phần nhiều đều là người có tướng mạo bình thường. Nếu muốn biết kiểu mẫu thì mời xem những ủy viên trung ương 'tài năng tuấn tú' đầy tràn trong quốc hội kia đi, cơ bản người nào có gương mặt thường thường bậc trung sẽ có con đường quan lộ tốt hơn những người khác. Đương nhiên phương diện này phải loại trừ những diễn viên ca sĩ trong giới giải trí.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net