Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay ở chợ có một cô nương trên người mặc quần áo xinh đẹp ghé ngang qua sạp nhỏ của hai người mua táo. Cô nương mua quá nhiều nên không thể tự mang về nhà, nhờ hai người mang giúp sẽ trả thêm tiền. Lệ Sa tất nhiên không thể để Chaeyoung làm việc này nhanh tay mang giúp cô nương nọ.

Chaeyoung ở lại đợi một thời gian lâu như vậy vẫn chưa thấy Lệ Sa trở về nàng bắt đầu lo lắng, nhớ đến cô nương kia hôm qua cũng đến mua rau, ánh mắt cứ dán vào trên người của Lệ Sa . Chaeyoung trong lòng càng không yên quyết định đi tìm người, tìm được nhà cô nương nọ ở trong một đường hẻm. Nhìn thấy cửa lớn khép chặt, không thấy bóng dáng Lệ Sa ở đâu Chaeyoung không chút do dự đẩy cửa vào. Trên giường cô nương quần áo xộc xệch đang ngồi lên người Lệ Sa , Chaeyoung lập tức xông đến đẩy cô ta ra một bênh kéo Lệ Sa một mạch đi ra ngoài.

" Chị Chaeyoung , sao chị lại ở đây " Lệ Sa bị Chaeyoung đột nhiên xuất hiện làm cho bất ngờ không kịp phản ứng, thân thể cứ bị Chaeyoung nắm tay kéo đi trên đường.

" Em còn hỏi, nếu chị không đến thì chuyện gì xảy ra ! " Chaeyoung một bụng đầy tức giận quay lại quát

" Chị đừng giận " Lệ Sa bị quát lúc này mới biết Chaeyoung đang tức giận nhưng cậu lại không biết lí do, cứ đi theo Chaeyoung về chỗ bán luôn miệng xin lỗi.

Đến khi trời tối hai người đi trên đường về nhà Chaeyoung vẫn chỉ im lặng, nàng còn đang suy nghĩ mình tại sao lúc đó lại tức giận như vậy, lần đầu tiên quát nạt Lệ Sa . Hai người cũng không thật sự là vợ chồng, Lệ Sa với cô ta có làm chuyện gì thì liên quan gì đến nàng. Dù đêm qua đã làʍ ŧìиɦ với nhau thì đã sao, cũng là do nàng không nhịn được đi dụ dỗ cô ta nói không chừng Lệ Sa cũng thích người  phụ nữ đó hơn là bản thân mình . Chaeyoung càng nghĩ trong lòng càng bực tức lại có chút đau.

Chaeyoung về đến nhà cũng chỉ im lặng làm cơm, đến khi lên giường vẫn không nói trả lời Lệ Sa .lệ Sa bị Chaeyoung lơ gấp đến muốn khóc quýnh quáng chạy theo Chaeyoung

" Chị Chaeyoung đừng giận, em sai rồi xin lỗi chị "

" Đừng giận em, đừng có không để ý em mà, em biết sai rồi. Chị ơi... " Lệ Sa lại kéo áo Chaeyoung làm nũng mong được để ý

" Em sai ở đâu? " Chaeyoung nhìn Lệ Sa là một nữ nhân to lớn lại bám lấy nàng làm nũng như đứa trẻ, nàng không cưỡng lại được gương mặt đẹp của cô ta làm nũng với mình đành quay sang trả lời.

" Em sai...thì là em sai rồi " Lệ Sa ngập ngừng không biết rằng mình sai ở đâu, cô chỉ muốn Chaeyoung mau hết giận.

" E...Em xuống đất ngủ đi " Chaeyoung tức giận đẩy người xuống giường, rõ ràng cô ta còn không biết mình sai lại nói với nàng là biết rồi.

" Huhu chị ơi, đừng đuổi em vợ chồng phải ngủ chung giường " Lệ Sa không biết sao càng nói càng khiến chị Chaeyoung tức giận bị đẩy đi liền xích lại càng gần ôm cánh tay Chaeyoung không buông.

" Ai là vợ chồng với em...chẳng phải em thích nữ nhân kia sao, đi tìm cô nương kia đi " Chaeyoung vì tức giận nên nói thẳng ra suy nghĩ trong đầu mình sau đó do nàng thẹn quá đành nằm xuống giường chùm chăn mặt kệ Lệ Sa.

" Không có chị ơi em chỉ thích một mình chị, không thích nữ nhân kia. Không thích cô nương kia đâu. " Lệ Sa ngốc lần này đã biết lí do làm chị Chaeyoung giận liền nhào qua người nàng luôn miệng giải thích.

" Em mau...mau ngủ đi " Chaeyoung bị Lệ Sa ôm, bên tai lại là lời nói thích nàng của Lệ Sa , trái tim nàng đập liên hồi mặt cũng tự giác nóng lên.

" Vậy chị đừng giận em nữa nha "

" Được rồi "

" Hôm nay không làm chuyện vợ chồng hả chị" Lệ Sa vừa nằm xuống chưa được bao lâu đã quay sang kéo chăn Chaeyoung.

" K...không làm "

" Chị còn giận em sao, chị hết giận vậy tại sao lại không cho em là chuyện vợ chồng ? " Lệ Sa mang gương mặt như sắp khóc đến nơi

" Hôm nay... chỉ cho em sờ...sờ phía trên này thôi, không được dùng miệng, nghe chưa. " Chaeyoung không cự tuyệt được gương mặt của cô ta đành nhượng bộ một chút

Lệ Sa lập tức vui như được mùa háo hức luồn một tay vào áo Chaeyoung sờ lên hai vú.

" Ưʍ.." Đầṳ ѵú hôm qua bị Lệ Sa bú ʍúŧ đến sưng đỏ bị cô sờ vào có chút đau lại tê dại. Lệ Sa khẽ xoa xung quanh hai bầu vú, lại dùng ngón tay day day núʍ ѵú kéo kéo ra thỏa thích chơi đùa.

Chaeyoung vừa đau vừa sướng, ngày nay ở chợ đứng lâu có chút mệt mỏi lại bị bàn tay của Lệ Sa xoa đến thoải mái chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Chaeyoung đang ngủ thì bị động đến tỉnh lại. Nàng mơ màng nhìn thấy bóng người ở dưới cơ thể mình, người nọ chôn mặt giữa hai chân nàng. Một vật mềm lại trơn trượt cọ trên huyệŧ nhỏ của nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên huyệŧ nhỏ. Chaeyoung thân thể vô lực không nhúc nhích nổi, nàng muốn ngồi dậy xem đó là ai nhưng cơ thể lại mệt mỏi vô cùng, huyệŧ nhỏ phía dưới lại bị liếm đến phun nước

" ưmm Lệ Sa ... là em hả " Cổ họng Chaeyoung khô khốc gian nan hỏi.

" Chị Chaeyoung , chị tỉnh rồi " Lệ Sa nghe đến tiếng Chaeyoung thì vui mừng.

" Em làm gì vậy.. đừng liếm nữa.. aa mau buông ra "

" Nơi này của chị cứ chảy nước... bệnh của chị vẫn chưa khỏi sao? "

" Ưmm... không... em đừng liếm nữa " Huyệŧ nhỏ lần đầu được nữ nhân liếm, Chaeyoung run rẩy cựa quậy mông ngón chân cuộn tròn bấu chặt xuống giường.

" Nơi này cứ khóc mãi...để em giúp chị dỗ nó... " Lệ Sa giữ lấy hai chân Chaeyoung cúi đầu đem đầu lưỡi trơn trượt len lỏi vào thịt non mềm mịn mút nhẹ.

Đêm qua khi cô sờ vú nàng Chaeyoung nàng lại ngủ quên mất, Lệ Sa thấy nàng ngủ say thì len lén cúi xuống dùng miệng ngậm vào bú ʍúŧ thỏa thích, Chaeyoung tuy đang ngủ nhưng lại vô thức đưa tay ôm lấy đầu Lệ Sa rêи ɾỉ, thân thể uốn éo không ngừng quấn lên người cô ta. Lệ Sa phát hiện ra lỗ nhỏ dưới thân Chaeyoung đang rỉ nước, cô m càng chạm vào nó lại càng chảy ra nhiều hơn có lau cũng không hết, Chaeyoung đã ngủ say nên cô không biết làm sao, nếm thử thấy vị của nó rất ngon nên cứ liếm hết vào trong miệng.

" Lệ Sa ...a..đừng mà... bỏ...ha.. chị chịu không nổi...ưmm" Chaeyoung lời nói kêu Lệ Sa từ bỏ nhưng thân thể lại trái ngược nâng mông đem hai chân dang càng rộng ra cho Lệ Sa liếm dễ dàng. Chaeyoung thấy mình thật dâʍ đãиɠ nhưng nàng thật thích được Lệ Sa liếm huyệŧ nhỏ.

Lệ Sa đem nước dâm trào ra nuốt hết vào bụng, tiếng hút nước vang khắp phòng ngủ nhỏ.

" ha... Lệ Sa ...đừng... lưỡi em vào sâu aaa... " Chaeyoung khuôn mặt nhiễm đầy xuân ý, ngửa đầu hai mắt nhắm chặt ôm lấy đầu Lệ Sa đang chôn giữa hai chân mình.

Lệ Sa dường như nếm được thức ăn ngon, cúi càng sâu vào hai chân Chaeyoung , có lúc đầu lưỡi điên cuồng đảo qua lại trong vách thịt non có lúc lại nhẹ nhàng ở bên ngoài mà cuộn qua lại, dâʍ ŧɦủy̠ trào ra đều bị liếm sạch sẽ .

" Haa...đừng cắn... nơi đó... a.."

" ưmm... em liếm... sướng... chị ra aaa" Huyệŧ nhỏ đột nhiên ào ào phun nước trong miệng Lệ Sa , Chaeyoung hai chân kẹp chặt lại cao trào.

Lệ Sa không bỏ suốt một giọt nước dâm ngọt ngào nào, toàn bộ đều nuốt xuống bụng.

" Lệ Sa ... em thật xấu xa... chị đã nói em chỉ được sờ phía trên này." Chaeyoung vừa cao trào ánh mắt còn đọng nước oán trách Lệ Sa .

" Em không có... em chỉ muốn giúp chị " Lệ Sa oan ức vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net