Chap 26: Tình địch gặp nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tránh ra!" Chaeyoung trừng mắt nhìn Lisa, lạnh lùng nói.

Lisa nháy mắt mấy cái, đứng bất động, trầm thấp hỏi:

"Thật muốn đi?" Đôi mắt hắc bạch phân minh của nàng thật sâu mê hoặc người. Khi Chaeyoung nhìn vào đôi mắt kia, thoáng chút thất thần.

"La tổng, nếu cô đột nhiên gọi tôi đến đây chỉ để chê cười cách ăn mặc của tôi, vậy tôi nghĩ mình cũng không cần phải lưu lại."

"Thực không đáng yêu." Lisa nói xong lập tức đứng thẳng người, vẻ mặt đứng đắn nhìn vào đôi mắt giận dữ của nàng.

"Bear mấy ngày nữa về nước, sẽ ở lại Seoul nghĩ ngơi."

"Bear? Nhà thiết kế nội thất Bear Kang?"

Chaeyoung sững sờ, thần sắc giận giữ lập tức thay bằng vẻ mặt kinh hỉ. Trong ngành bất động sản này lăn lộn nhiều năm như vậy, Chaeyoung làm sao không biết nhà thiết kế nội thất Bear Kang nổi danh cả trong lẫn ngoài nước. Nếu có thể mời nàng hợp tác, chỉ cần tuyên truyền sơ bộ, doanh thu liền có thể đạt được gần một nửa.

"E hèm." Lisa gật đầu, nhìn Chaeyoung hưng phấn nàng cau mày càng chặt, xoay người khoan thai trở lại chỗ ngồi. Chaeyoung cũng nhanh chóng quay về chỗ nàng ngồi xuống, trên mặt khó nén kích động.

"Sao cô biết cô ấy sẽ đến Seoul?"

Phục hồi tinh thần, Chaeyoung hỏi. Bear Kang này trước nay đều hoạt động ở nước ngoài, hành tung rất thần bí. Lúc trước Kang thị muốn xây dựng KD, đã muốn mời cô ấy hợp tác. Nhưng cho dù bọn bỏ công tìm hiểu thế nào, cũng không thể liên lạc với cô ấy.

Khoan thai nâng bình, tự châm trà cho mình và Chaeyoung xong, Lisa mới ngước mắt, chống lại ánh mắt tò mò của Chaeyoung, cười nói:

"Nếu tôi nói là cô ấy nói cho tôi biết, cô có tin không?"

Chaeyoung trực tiếp lắc đầu, trong nội tâm chỉ cho là nàng dùng quan hệ tìm được Bear Kang.

"Lần này chúng ta sẽ tìm nàng hợp tác?" Chaeyoung hỏi, trong mắt lóe sáng tinh quang.

"Ừm. Hạng mục lần này tôi định sẽ cho cô ấy chịu trách nhiệm toàn bộ việc thiết kế, cô thấy sao?" Lisa chăm chú hỏi, trên mắt vẫn luôn nhiễm ý cười vui vẻ.

Chaeyoung trầm ngâm một lát nói:

"Có thể mời được cô ấy đương nhiên là tốt, nhưng mà, cô chắc chắn có thể mời cô ấy tham dự sao?"

Đối với việc Bear Kang nhận lời, nàng không có bao nhiêu tin tưởng.

Lisa không trả lời ngay, nàng chậm rãi uống trà, nhìn người đối diện mày đang nhíu chặt, tâm tình không hiểu sao tốt hơn. Ngay lúc đối phương sắp mất kiên nhẫn, nàng mới buông tách, vui vẻ trả lời:

"Lần này có mời được cô ấy không là dựa vào chúng ta."

"Chúng ta sẽ đàm phán trực tiếp với cô ấy?"

Thông minh như Chaeyoung đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong mắt nàng.

"Cô đã biết nơi ở của cô ấy ở Seoul rồi sao?"

Lisa cười cười, mặc dù nàng không gật đầu, Chaeyoung cũng biết đáp án.

"Ngày mai chúng ta sẽ bay đến Seoul." Lisa chỉ mình và Chaeyoung, tựa người về sau, chờ nàng đáp lại.

"Khi nào?"

Nghe Chaeyoung hỏi, Lisa cười càng vui vẻ, thông báo thời gian. Chaeyoung giương mày lá liễu, nhanh chóng lấy điện thoại ra, chuẩn bị đặt vé máy bay. Lisa khoát tay ngăn nàng lại.

"Trên đường đến đây tôi đã bảo trợ lý đặt vé rồi."

Tay Chaeyoung ngừng một chút, đặt điện thoại xuống nghi ngờ hỏi:

"Sao cô biết số thẻ căn cước của tôi?"

Lisa đắc ý nhướng mày, một đôi mắt đẹp híp thành hình bán nguyệt nói:

"Đương nhiên là hỏi cô giáo Seoyeon."

"..." Chaeyoung đen mặt, Park Seoyeon!

Tiếp theo hai người lại bàn bạc một số kế hoạch tiêu thụ của khách sạn mới. Qua bữa cơm này, Chaeyoung phát hiện Lalisa Manoban là người có rất nhiều ý tưởng kinh doanh. Sáng kiến của cô ấy rất đặc biệt cũng rất mới lạ, thật giống như bản thân cô ấy. Đồng thời, Chaeyoung cũng phát hiện mình càng lúc càng không hiểu người này, có lúc nàng cảm thấy Lisa giống như mê cung, làm người khác đoán không ra, nhìn không hiểu, mọi người vĩnh viễn không biết một phút sau nàng sẽ như thế nào. Nhưng có khi, nàng cảm thấy Lisa rất đơn giản, tựa như giờ phút này, cô ấy cười tủm tỉm cùng mình ăn cơm, giống như bằng hữu lâu năm.

"Trên mặt tôi có gì sao?" Cảm giác được ánh mắt của Chaeyoung, Lisa sờ mặt mình khó hiểu hỏi.

"Không có."

Chaeyoung thản nhiên nói, nghiêm túc nhìn nàng.

"Cô rất thông minh, cũng rất có năng lực."

Lisa nhướng mày, nếu nàng nhớ không lầm, đây là lần đầu tiên Chaeyoung ca ngợi nàng.

"Tôi có thể xem đây là một lời khen sao?" Lisa hỏi, để đũa xuống, cầm lấy khăn tay bên cạnh lau miệng.

"Có thể."

Chaeyoung như trước ngữ khí rất nhạt, chuyển đề tài, lần đầu tiên hỏi về chuyện của Lisa.

"JC là lựa chọn duy nhất của cô sao?"

Lisa nhướng mày, thân thể hơi nghiêng về phía trước.

"Như thế nào? Muốn chiêu dụ tôi?"

Chaeyoung từ chối cho ý kiến.

"Nếu cô đồng ý đến Kang thị, tôi đương nhiên rất hoan nghênh, nhưng mà..."

Chaeyoung yên lặng nhìn nàng một lát, chân thành nói:

"Tôi khẳng định cô sẽ không đồng ý."

"Hửm?"

Lisa vô cùng hứng thú nhìn Chaeyoung hỏi:

"Vì sao cô lại cảm thấy như vậy?"

"Trực giác." Chaeyoung thản nhiên nói.

Chính là mình cũng không rõ nguyên nhân. Nhưng Chaeyoung không tin Lisa sẽ vì chút lợi ích mà từ bỏ cả công ty, dù sao JC cũng là nơi đã tạo ra cô ấy hôm nay. Tựa như Kang thị đối với mình luôn có ý nghĩa đặc biệt.

Đối với việc Chaeyoung không muốn trả lời, Lisa chỉ nhún vai đáp lại.

"Chaeyoung, tôi hỏi cô một vấn đề." Đột nhiên, Lisa chuyển giọng vô cùng nghiêm túc hỏi.

"Cứ nói." Chaeyoung thấy nàng nghiêm túc, thần sắc cũng trở nên vô cùng chăm chú lắng nghe.

"Cô có người yêu, hoặc là yêu thích người nào chưa?"

Chaeyoung nhếch mắt, vẻ mặt không thể tin nổi mà nhìn người đối diện, như thể đang nhìn quái vật. Nàng cho rằng Lisa lại nói giỡn, nhưng nhìn lại, giọng nói và vẻ mặt của nàng vô cùng chân thành! Chaeyoung không khỏi nhíu mày.

"La tổng, vấn đề này quan trọng sao?" 

"Đương nhiên, với tư cách đồng nghiệp hợp tác cùng dự án với cô, tôi cho là tôi phải biết rõ đời sống tình cảm của cô, phải không nào?"

Lisa nháy mắt mất cái, hiếu kỳ hỏi: "Hay là cô đã yêu đương bao nhiêu lần, tôi cũng phải biết."

Nghe nàng hỏi vậy, Chaeyoung nhíu mày.

"Tôi không cho rằng những vấn đề này và chuyện chúng ta hợp tác có quan hệ với nhau!"

"No!" Lisa bác bỏ nói.

"Đời sống tình cảm là một trong những mặt quan trọng nhất của nhân loại. Biết được càng nhiều, càng giúp ích cho mức độ ăn ý giữa chúng ta sau này."

"Ngụy biện." Chaeyoung im lặng, cảm thấy cũng không có gì khó nói, trực tiếp trả lời: "Không có."

"Không có?" Mày đẹp của Lisa càng giương cao hơn, hoài nghi hỏi lại: "Không có người yêu cũng không để ý ai khác sao?"

"Đều không có." Chaeyoung lạnh nhạt trả lời, ánh mắt thản nhiên nhìn Lisa.

Lisa dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng, nghi ngờ nói:

"Nếu nói cô hiện tại không có người yêu thì tôi tin. Nhưng không để ý người nào... Cho tới giờ đều không có?"

"Đúng." Chaeyoung đáp rất nhanh, cũng rất trực tiếp.

Lisa rất hài lòng, nàng nhìn Chaeyoung cười cười, đưa ra kết luận.

"Đời sống tình cảm của Park tổng quả nhiên giống cách ăn mặc của cô." Đều đơn điệu không thú vị a...

Chaeyoung cúi đầu nhìn nhìn trang phục của mình. Vẫn cảm thấy có vấn đề gì, bỗng dưng nhớ tới nhận xét của nàng khi mình mới vào cửa, không khỏi đen mặt.

"Nhân phẩm La tổng cũng rất giống áo khoác của cô hôm nay."

"Ha ha." Lisa bật cười, nàng hôm nay mặc áo khoát màu đen. Lisa thu hồi đánh giá vừa rồi, nữ nhân này tình cảm tuy đơn điệu, nhưng là một người thú vị.

Lại cười! Chaeyoung nghiêng mặt bực mình, không biết cô ta ăn cái gì lại thích cười như vậy. Như nghĩ đến cái gì, Chaeyoung nghiêm mặt nói:

"Tôi cũng có một vấn đề muốn hỏi La tổng?"

"Sao?" Lisa khiêu mi ý bảo nàng tiếp tục.

Chaeyoung nhìn thẳng vào mắt nàng hỏi:

"Tiểu Yi là con gái ruột của cô phải không?"

Vẻ mặt tươi cười có chút trì trệ, mắt hẹp dài hơi nheo lại, Lisa nhìn Chaeyoung, thật lâu mới nghiêm túc nói:

"Con bé là người thân quan trọng nhất của tôi."

Chaeyoung có chút xuất thần, ý của cô ấy là...

"Park tổng, tiểu Yi nhà tôi rất thích cô." Lisa lại nói, ánh mắt nghiêm túc lập tức thay bằng vui vẻ.

"Tôi cũng rất thích con bé." Chaeyoung mỉm cười nói.

Lisa đưa Chaeyoung trở về công ty nàng. Xe còn chưa dừng lại, một chiếc Ferrari màu đỏ bất ngờ xông ra chặn phía trước. Lisa cả kinh, vội vàng phanh lại, hai chiếc xe hầu như đồng thời dừng lại, cách nhau vẻn vẹn 1 cm.

"Cô có sao không?" Lisa buông tay lái, nhanh chóng quay sang hỏi tình hình Chaeyoung kế bên.

Một lúc sau Chaeyoung mới khôi phục tinh thần.

"Không, không sao." Nàng bị kinh động không nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Lisa cau chặt mày, lạnh lùng nhìn chiếc xe liều lĩnh phía trước. Cửa xe mở, một đôi chân giẫm lên giày cao gót màu hồng nhanh chóng bước ra. Một cô gái ăn mặc diễm lệ xuống xe, xoay người, bộ dáng tươi cười vui vẻ đi về phía các nàng.

"Jennie?" Nhận ra người kia, Chaeyoung kêu nhỏ một tiếng.

"Cô quen cô ấy?" Lisa nhíu mày càng chặt, thân ảnh diễm lệ kia đã chạy đến cạnh xe.

Jennie nghiêng về phía xe, nữa người áp vào mặt kính, ánh mắt trực tiếp lướt qua người Lisa, ủy khuất nhìn về phía Chaeyoung đang ngồi bên tay lái phụ.

"Chaeyoung, cậu đi đâu? Mình chờ cậu nãy giờ, chân cũng muốn mọc rễ luôn rồi nè!"

Sắc mặt Chaeyoung vừa tốt lên một chút, liền tức giận nhìn về phía Jennie.

"Cậu lái xe như vậy quá nguy hiểm!" 

"Mình không phải cố ý mà." Jennie ủy khuất nói, ánh mắt đảo qua Lisa đang ngồi trước mặt, kinh ngạc kêu lên.

"Ồ! Đây không phải La tổng, Lalisa Manoban sao?"

Lisa không nói nhiều, liếc nhìn nàng một cái.

"Cô quen Jennie sao?" Chaeyoung nghi ngờ nhìn Lisa hỏi.

Lisa nhún nhún vai, tỏ vẻ chính mình cũng không nhận ra nàng, cười hỏi:

"Xin hỏi cô là?"

"Ha ha. Tôi là con gái Kim Kangwoo, Kim Jennie." Jennie vừa nói vừa nâng cằm lên, tỏ vẻ cao cao tại thượng.

"Thì ra là thiên kim Kim gia."

Lisa nở nụ cười, dùng giọng điệu trưởng bối nói:

"Nhưng mà Kim tiểu thư, cô gái nhỏ lái xe không nên liều như vậy, chiếc xe này có gì là chuyện nhỏ, người bên trong mới là lớn. Kim tiểu thư thân thân phận cao quý, lấy hai cái mạng nhỏ của chúng tôi cũng đền không nổi đâu a."

'Cô gái nhỏ', khuôn mặt xinh đẹp của Jennie trầm xuống.

"La tổng, thân phận 'cô gái nhỏ' này tôi thật không dám nhận. Tôi và Chaeyoung bằng tuổi, so với cô còn lớn hơn đấy."

Lisa giương mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới, cười nói:

"Tôi thấy cách ăn mặc này của cô, thanh tú động lòng người, còn tưởng là sinh viên mới tốt nghiệp chứ."

Đây chính là trực tiếp châm biếm nàng từng tuổi này còn giả bộ nai tơ! Jennie tức giận, cười châm biếm.

"Như nhau thôi, bộ dạng này của La tổng, nhìn qua quả thực già hơn tôi rất nhiều, aiz, xem tôi lỡ lời này, là thành thục không phải già a."

Jennie nhìn chăm chú Lisa, càng nhấn mạnh chữ "già".

"Ha ha, tôi đương nhiên là không bằng Kim tiểu thư." Lisa tuy miệng cười nhưng đáy mắt không có nữa điểm ý cười. Người này ngay từ đầu liền đối với mình tràn ngập địch ý.

Jennie nhìn nàng, cười châm chọc.

"Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người phân theo bầy, vật hợp theo loài, chúng ta không cùng cấp bậc, dĩ nhiên không thể so sánh rồi."

Không cùng cấp bậc? A, Lisa nàng, khi nào thì không có tư cách này rồi.

Sắc mặt Lisa lạnh lẽo nhìn Jennie, nàng làm sao không nghe ra giọng nói khinh miệt của Jennie.

Hai người trước mặt, cô một câu tôi một câu tràn ngập địch ý, Chaeyoung tuy là không rõ nguyên nhân, nhưng nàng nhìn ra được Lisa không vui. Nàng trừng mắt nhìn Jennie cảnh cáo, lạnh giọng kêu.

"Jennie!"

Jennie nghe Chaeyoung quát khẽ, cho là nàng bảo vệ Lisa, sắc mặt lập tức trầm xuống kêu lên.

"Xuống xe!" 

Giọng điệu như thể ra lệnh không cho phép cự tuyệt làm Chaeyoung lãnh ý càng sâu, tay vốn định mở cửa xe lập tức thu về. Nàng không nhìn Jennie, lạnh lùng nói:

"Mình và La tổng còn có việc, cậu tìm mình có chuyện gì, nói đi."

"Chuyện gì?" Jennie trừng lớn hai mắt nhìn Chaeyoung, mắt bỗng dưng chuyển đỏ.

"Park Chaeyoung, mình ghét cậu!"

Jennie gầm lên, oán hận trừng mắt nhìn Lisa, xoay người đạp giày cao gót, giận đùng đùng rời đi. Trở về xe, nàng đem cửa xe kéo mạnh, phát tiết cơn giận, lái  xe đi.

"Park tổng, bạn của cô, tâm trạng hình như không tốt lắm." Lisa nhìn theo chiếc xe chói mắt đang dần biến mất, tựa tiếu phi tiếu nói.

Chaeyoung cau mày, lại thấy đau đầu.

"Thật có lỗi."

Lisa nhún vai, thấy sắc mặt nàng không tốt, quan tâm hỏi:

"Cô không sao chứ?"

"Không có gì." Chaeyoung giật khóe miệng. Nàng vừa nhớ ra, hôm qua mình đã hẹn Jennie cùng ăn cơm trưa, nhưng hôm nay lại quên mất chuyện này. Nhớ tới bộ dáng nàng rời đi, tâm trạng Chaeyoung có chút không thoải mái.
_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net