Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                         

Lúc Lisa rời khỏi nhà Sunmi bằng cửa sau, cô thất thần quay đầu nhìn cánh cổng đóng kín, kia là nơi cô cùng Sunmi hẹn ước, cũng đã giúp cô vô số lần thành công tránh được tai mắt phóng viên. Cô hai mắt đẫm lệ, buồn bã nói: "Gặp lại sau."

Lisa còn nhớ rõ sau mỗi lần ân ái, Sunmi luôn dặn dò mình nên âm thầm rời đi từ cửa sau, tuyệt đối không thể xuất hiện ở cửa trước.

Vì sao ư?

Bởi vì Sunmi hiện tại đang là diễn viên nổi tiếng, trước cửa luôn có bóng dáng phóng viên cùng người hâm mộ lấp ló, bất luận có chút động tĩnh gì, cũng có thể bị đám người kia bắt gặp, sẽ trở thành tin tức khó lường.

"Chị không muốn tạo scandal không cần thiết."

Sunmi kiêu ngạo nói, Lisa chỉ có thể yên lặng gật đầu. Tự an ủi lòng trên đời này cũng không ai thấy được dáng vẻ Sunmi lúc ở trên giường cùng cô, cô ấy không trang điểm, tóc mất trật tự, ánh mắt mê ly, đôi con ngươi nhìn cô giống như có thể phun ra lửa, lại không ngừng đem cô làm cho chết đi sống lại.

Lisa lại thất thần, rõ ràng chuyện kia đối với Sunmi mà nói, cũng không có ý nghĩa gì.

Lisa cúi đầu nhìn một chút thân thể của chính mình, chỉ là thân thể nữ hài tử bình thường, có điểm phát dục không tốt, đều bị một đám đạo diễn từng hợp tác qua lắc đầu nói: "Gương mặt thuần khiết thì ích lợi gì, ngực không lớn cũng không cách nào hồng lên."

Ngực không lớn thì đã sao! Dù sao cô chính là dáng vẻ tự nhiên, mới không cần bơm hút loại kia phẫu thuật thẩm mỹ!

Lisa khẽ cắn môi, đối với loại đạo diễn hèn mọn kia, cô chỉ cấp bọn hắn một cái liếc trắng mắt, ngẩng đầu ưỡn ngực rời đi!

Thế nhưng hiện tại, Sunmi rất rõ ràng di tình biệt luyến, đang lúc Lisa ngẫu nhiên chui vào từ cửa sau, liền nhìn thấy người yêu của mình đang ôm một cô cô khác, đầu vùi vào bộ ngực lớn kia vong tình hút liếm. Trên ngực người kia có một dấu son màu đỏ, Sunmi tựa như nhập ma lưu luyến quên về, Lisa chỉ nhìn thoáng qua, còn không có nhìn rõ mặt đối phương, viền mắt đã tràn đầy nước mắt, liền vô thức mò mẫm rời đi.

Sunmi là thần tượng của cô, lúc cô ta còn chưa thành danh phải đi hát ở quán bar, cô đã rất yêu thích cô ta, lúc ấy Sunmi từng khen cô rất có tiềm năng, còn tuyên bố muốn định kỳ sủng hạnh cô. Lisa kích động muốn bay lên trời, có thể sử dụng thân thể hấp dẫn Sunmi, mặc dù có điểm khuất nhục, thế nhưng so với cảm giác hạnh phúc khi rốt cuộc bản thân cùng thần tượng hòa hợp nhất thể, căn bản không tính là cái gì.

Huống hồ, Sunmi còn từng nói yêu thích cô, nếu vì thích mà làm yêu, cũng không sao hết. Thế nhưng hiện tại, người được Sunmi đặt ở dưới thân không hề là cô, cô cuối cùng một chút giá trị cũng không có.

Là bởi vì ngực nhỏ nên thất bại thảm hại sao?

Lisa nghĩ vậy, khóc càng lớn .Thuận tiện nhắc tới, Lisa cũng là viên ngọc quý trong giới giải trí, bất quá xuất đạo đã hai năm, ngoại trừ đóng mấy vai nữ sinh trung học còn chưa phát dục, cũng không có vai diễn nào ấn tượng. Hơn nữa hiện tại diễn nữ sinh trung học cũng tràn ngập nguy cơ, lúc này tiểu cô nương phát dục càng ngày càng tốt, ngực lớn vô biên cũng không liên quan tuổi tác.  Lisa bắt đầu lo lắng, tiếp tục như vậy, cô ngay cả vai quần chúng cũng mất phần.

"Linh linh..." Điện thoại reo. Lisa liếc nhìn màn hình, là Han Kenzi người đại diện của cô. Cô nhịn xuống nức nở, hồi đáp một tiếng.

"Lisa, ôi cô gái nhỏ, vận khí của em thật kém!" Kenzi buồn bực xả ra một câu nói.

Lisa cả kinh, cẩn cẩn dực dực hỏi: "Làm sao vậy, Kenzi, xảy ra chuyện gì?"

"Vai diễn của em trong <Mộng Huyễn Đảo> đã bị một người mới đoạt, nửa năm tiếp theo em đều không có việc."

Lisa hoảng hốt đến suýt nữa ném mất điện thoại: "Nửa năm? Vậy... em nên làm cái gì bây giờ?"

"Lisa, em động não chút đi!" Kenzi nói, "Em không phải có giao tình cùng Kim tiểu thư sao? Bình thường em rụt rè thì thôi đi, hiện tại có chuyện, chính là lúc đến ôm chân gốc đại thụ này, em còn không động?"

"Em mới không cần đi cầu chị ấy!" Lisa đột nhiên không khống chế được, hét to vào điện thoại, chờ cô kịp phản ứng kia là người đại diện của mình, cô sửng sốt, lập tức treo điện thoại, liền xin lỗi cũng không dám nói.

Được rồi, vai diễn bị đoạt, người yêu của cô cũng có người yêu mới, toàn bộ thế giới đều màu xám rồi.

Lisa tan nát cõi lòng thành từng mảnh từng mảnh, ngẩng đầu nhìn trời, phía xa xa có vài cụm mây trắng giống như đang toét miệng cười.

"Cười cái gì, mấy người cười cái gì, có phải rất hả hê đúng không?" Lisa ngẩng đầu lên, nước mắt nhịn không được tuôn rơi.

Không muốn sống.

Trong đầu cô bỗng nhiên nảy sinh ý nghĩ này, càng nghĩ càng thấy lòng chua xót, lấy tay lau nước mắt xông về phía trước, nhưng đột nhiên lại nghe một tràng bén nhọn tiếng ô tô vang đến.

Hóa ra bất tri bất giác cô đã rời khỏi lối đi bộ, chạy đến trên đường cái.

Xe tải gào thét mà qua, Lisa sợ hãi kêu một tiếng, nhưng mà trước mắt rất nhanh liền tối sầm.

Rất tối...

Rất tối....

Lisa nghĩ chính mình đã rời khỏi thân xác, như cánh diều phiêu bạt giữa bầu trời, đáy lòng nhịn không được nức nở, mẹ ơi, con muốn ăn thịt kho tàu của mẹ.

Lisa phía dưới còn có ba em trai , ông bà nội trọng nam khinh nữ, có cái gì tốt cho tới bây giờ không tới phiên Lisa, y phục là từ nhà mấy dì mấy cô để lại cho, trên bàn cơm cũng chỉ dành phần thịt cho các em trai, cô chỉ có chút rau xanh cùng trứng gà, may là mẹ của cô thường lén lút giấu vài khối thịt kho tàu đưa cho cô, nhiều năm qua đi, cô còn nhớ rõ hương vị thịt kho tàu kia, vừa mềm vừa ngọt, còn có hương nước tương nhàn nhạt, không phải mỹ vị nhưng ăn thật ngon. Từ lúc rời khỏi quê hương, cô còn chưa được ăn qua thịt kho tàu nào ngon đến vậy, mỗi lần nhớ lại, cô thường ở trong mộng chảy nước miếng.

Nếu như có thể ăn nhiều một khối, một khối thôi, thật là tốt biết bao...

Giữa cơn hoảng hốt, cô ngửi thấy một trận mùi thịt, chính là món thịt kho tàu trong mộng cô vẫn ước ao, giờ đây chúng nó ở trước mặt cô bay tới bay lui. cô đưa tay bắt lấy, thịt kho tàu quỷ quyệt né tránh, cô dùng cả hai tay vây quanh bắt lấy, cư nhiên bắt được một miếng thịt kho tàu. Thế nhưng thịt kho tàu không cam lòng, trái phải giãy giụa thân thể phì nhiêu, liều mạng muốn thoát ra. cô rất sợ thịt kho tàu giãy giụa một hồi sẽ bay mất....lòng hung hăng nhéo một cái, há to miệng ngao ô cắn một ngụm thịt kho tàu.

"Ôi, đau nhức chết!" Thịt kho tàu quát to một tiếng.

Lisa buồn bực, thịt kho tàu còn có thể kêu đau?

Lisa nghĩ, lại ngoan cắn một ngụm.

"Má ơi, mẹ ơi, đau nhức đau nhức đau nhức. Đau nhức đau nhức đau nhức, hàng lỗ vốn, chị nhanh buông em ra! Buông ra!"

Lisa càng kỳ quái, nhìn kỹ, thịt kho tàu cư nhiên càng lúc càng lớn, càng ngày càng nặng, cuối cùng dĩ nhiên biến thành cánh tay người.

Thiên gia gia, hù chết người!

Lisa mở choàng mắt, không sai, đây là cánh tay người!

Cánh tay rất nhanh lùi về, một gương mặt trẻ con đột nhiên hiện trước mắt, khóe môi đứa trẻ còn dính nhiều mảnh vụn chocolate, trên gương mặt bị bẩn đông tây như mặt mèo, trong mắt đều là kinh hoảng.

Này còn không phải Priya, em trai thứ ba của cô sao? Đều bao lớn rồi, thế nào vẫn còn vẻ mặt ngốc nghếch?

"Hàng lỗ vốn! Mẹ chưa cho chị ăn cơm sao?" Priya lắc cánh tay tràn đầy dấu răng, miếu máo nhìn chằm chằm Lisa.

Lisa thở nhẹ một hơi, đánh một cái vào gáy em trai: "Chị là chị hai của em! Gọi chị hai, nghe không? Lại gọi một tiếng 'hàng lỗ vốn' xem, chị đây vặn gãy lỗ tai em!"

"Ôi, ôi, chị nhẹ tay, nhẹ tay, không gọi sẽ không gọi, chị phát cái gì điên." Priya nhảy né ra, rất nhanh chạy trốn không hình bóng .

Lisa cũng không biết bản thân làm sao vậy, cô vậy mà dám đứng thẳng sống lưng trước tiểu tổ tông này, cô cho tới bây giờ cũng chưa từng cũng ba tên hỗn thế ma vương này tranh chấp, càng đừng nói động thủ giáo huấn, tuy rằng cô là trưởng tỷ, có tư cách này.

Khẳng định là bị Sunmi tiện nhân kia kích thích, Lisa vừa nghĩ đến, răng lập tức bắt đầu ngứa, đều bởi vì cô ta, hại cô tôn nghiêm quét rác, hại cô không có ái tình, còn hại cô bị xe đâm!

Chờ một chút, bị xe đâm?

Lisa tinh tường nhớ kỹ, cô từ nhà Sunmi chạy ra, đi tới đường cái, sau đó thì thấy một chiếc xe tải vọt tới trước mặt mình.

Thế nhưng hiện tại...

Lisa cúi đầu nhìn thân thể  chính mình, hoàn hảo mà, không có thương tổn cũng không có vết máu, đây là có chuyện gì?Hơn nữa, thế nào về đến nhà rồi?

Xà nhà bằng gỗ bắc ngang đầu cô, ngoài phòng truyền đến tiếng gà chó lợn hỗn tạp, mẹ cô bê thức ăn cho lợn đi ngang qua.

Trong phòng, trên tường, dán đầy áp phích cùng ảnh chụp Sunmi.

Lisa nhìn cảnh tượng này sững sờ đã lâu, mới đi tới bên cửa sổ xem lịch, thời gian là tháng 6 năm 2011, Lisa lúc này mới xác định, bản thân đều không phải đang nằm mơ, mà là sống lại.

Sống lại hai năm về trước, thời điểm cô còn chưa gặp Sunmi, cô vẫn là một cô gái bưng trà rót nước cho đội văn nghệ trong trấn.

"Lisa, cha con đến công trường ngoài trấn làm việc, cách đây 3 dặm, buổi trưa con đem cơm qua đi." Mẹ cô đột nhiên tiến đến, đưa cho cô một cặp lồng giữ ấm, lại kín đáo đưa cho cô một quả lê, "Trên đường khát ăn."

Thời điểm Lisa mang theo cặp lồng đi trên đường cái, cô bị mặt trời chiếu đến bỏng rát, lại hung hăng khóc một trận, nước mắt rơi xuống mặt đất thì lập tức bốc hơi rồi, Lisa bất chấp bàn chân bị nóng tới sinh đau, không hề cố kỵ khóc lớn.

Cô sống lại .

Ai cũng không biết Lisa đã chết một lần, thế nhưng cô sống lại. cô còn có cơ hội đi tìm Sunmi để hỏi rõ ràng, còn có cơ hội đi nhìn cái nữ nhân ngực lớn cùng cô ta hoan ái đến cùng là ai, còn có cơ hội đem đám người đã từng bắt nạt cô, từng cái đánh trở về.

Tất cả đều còn không muộn.

"Lisa!" Xa xa một cô gái trang phục nhìn rất nhu thuận, nhảy nhót chạy đến: "Đoàn văn nghệ thành phố muốn tuyển người, cậu đi thử xem sao?"

Cô gái này lớn lên cũng khá xinh đẹp, tên gọi Kyuri, là giọng ca ngọt ngào nổi danh trong trấn, cô như thế vô cùng nhiệt tình tìm đến Lisa, làm sao có lòng tốt đến thông báo tin tức này.

Trong ấn tượng, Kyuri tìm một loạt cô gái đi thử vai, đều biến thành nền cho cô ấy, Lisa là một trong số đó.

Chỉ là năm đó đơn thuần ngây thơ, bị Kyuri biến thành đá kê chân, hôm nay tất cả bắt đầu lại, Lisa tuyệt đối sẽ không để loại sự tình khổ bức này phát sinh trên người cô.

Đoàn văn nghệ thành phố nói lớn không lớn, nhưng cũng là một cái nôi đào tạo minh tinh. Sunmi trước khi hồng, là từ đoàn văn nghệ này đi ra ngoài, cho nên, hôm nay tranh thủ cơ hội này tới rất quan trọng .

Lisa bất động thanh sắc nói: "Thật sao? Thế nhưng mình còn không có chuẩn bị cho tốt." Không chuẩn bị tốt mới là lạ, Lisa biết vị giám khảo đoàn văn nghệ kia ngoài mặt tôn sùng dòng nhạc thị trường, thực tế trong lòng yêu thích nhạc cổ điển, trong nhà toàn kịch Chiết Giang, tuồng Côn Sơn, nhạc kịch hoàng mai chồng chất, để lọt vào mắt của hắn, coi như trình độ cô kém hơn bây giờ, cũng có thể rơi vào giữa hồng tâm.

Kyuri xoay chuyển con ngươi: "Không chuẩn bị cho tốt lo gì, quan trọng là tham dự, đi!"

Lisa trái lại theo Kyuri đi, kết quả có thể nghĩ, Lisa bằng vào một khúc "Du Viên Kinh Mộng" đoạt được giám khảo ưu ái, dễ dàng tại quần chúng tuyển thủ trổ hết tài năng, trở thành viên ngọc mới của Đoàn văn nghệ thành phố.

"Cậu thật may mắn nha." Kyuri ước ao đố kị hận nhìn chằm chằm Lisa, miệng đều chua.

Lisa khiêm tốn nói: "Đúng vậy, lần sau cậu nhờ mẹ cậu luộc một trứng gà mang theo bên người, may mắn lắm đấy!"

Lisa ngồi trên xe buýt tiến về Đoàn văn nghệ thành phố, trong lòng mạnh mẽ cảm thán, nhân sinh mới của cô thật sự rất thoải mái, cô một lần được khởi tử hoàn sinh, nhất định nghịch tập, khiến cho trời long đất lở.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net