18. Hồi kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Tương lai)

Buổi đêm tĩnh mịch, thành phố cũng dần chìm vào giấc ngủ. Riêng Chaeyoung thì mãi còn trằn trọc về Roseanne. Nàng không phải là muốn cấm cản con điều gì, nhưng thật lòng nàng rất lo cho con bé, với những gia tộc quyền lực như thế rất khó trách sự tranh đấu ác liệt, áp lực nhiều thứ...

Chaeyoung càng nghĩ càng thở dài nườm nượp.

- Vợ ơi - Lisa mở cửa phòng làm việc, Chaeyoung vì thế cũng sực tỉnh.

- Em... - Chaeyoung mấp máy môi, đã thấy Lisa nhẹ nhàng đến bên bàn.

- Chị còn bận tâm ư? - cô vén mấy lọn tóc của nàng, rồi kéo Chaeyoung vào cái ôm.

- Ưm... - nàng khẽ gật gù, dựa cằm lên vai cô.

Lisa nhìn vào hư không, hai tay xoa xoa đôi gò má của nàng, rồi lại đưa mắt nhìn kĩ gương mặt của người mà mình yêu bấy lâu nay.

- Vợ, em thiết nghĩ chị cũng nên thoải mái với con hơn. Chị thấy đó, thời chúng ta cũng có tình yêu và cũng phải đứng lên bảo vệ tình yêu thư thế. Nếu chị sợ con bồng bột thì tại sao ta không là người hướng dẫn cho con. Em biết là chị lo cho con bé, nhưng vợ, hãy để con gái của chúng ta được tự do trải nghiệm đi mà... - cô sờ mặt nàng.

- Chị sợ chị không bảo vệ được con

- Chị còn có em! Park Chaeyoung, chúng ta không có gì phải lo lắng - Lisa nắm lấy tay nàng.

- Gia đình họ quyền quý, họ sẽ chê bai con bé?

- Ơ hay? Con gái chúng ta có chỗ nào chê được? Còn nữa, em làm ăn với họ lâu rồi em cũng biết, Ahunai gia trọng người tài, trọng tình nghĩa. Họ không quan trọng xuất thân đâu - Lisa ôn tồn giải thích, Chaeyoung có chút nghi hoặc nhưng cũng đành nghe lời vợ. Nàng định ngày mai sẽ đứng ra làm hòa với con.

- Chaeyoung - đang mơ hồ thì Lisa đã gọi nàng.

Chaeyoung dời ánh mắt chứa những tia mệt mỏi lên đối diện với Lisa, chợt những tia ấy cũng phút chốc tan biến. Trước nàng là Lisa, người đã cũng nàng đi hết nửa cuộc đời, và sẽ cùng nhau đi tiếp. Cô là động lực, là bờ vai để nàng dựa vào. Cô là người luôn lắng nghe và giải tỏa cho nàng những nỗi lòng thầm kín. Nói không sai, Lisa là tri kỷ của Chaeyoung.

Nàng cảm động mà mỉm cười, liền nhướng người hôn Lisa làm cô đang định nói tiếp cũng chợt khựng lại.

- Bao năm rồi vẫn vậy - Chaeyoung vùi vào lòng cô.

- Phải, vẫn vậy - Lisa mỉm cười.

****

Sáng hôm sau, Chaeyoung vừa mở cửa nhà đã thấy thân ảnh cô gái đứng đấy, dường như đã chờ từ rất lâu.

- Cô ạ! - Pranpriya khẩn trương, gập người chào nàng.

- Cô cho phép con được yêu thương Roseanne nhà mình, cô ạ. Con xin cô! - Pranpriya không nghĩ nhiều liền quỳ gối xuống, mắt lưng tròng. Roseanne nghe thấy động tĩnh cũng vội chạy ra, trông thấy người yêu ở đó liền lo lắng.

- Pran! - em ấy chạy đến đỡ y. Thật ra ban đầu Roseanne cũng không muốn nói vấn đề này cho y, nhưng vì nhìn thấy được sự quan tâm đặc biệt cùng tình yêu của Pran dành cho mình, Roseanne mới đành lòng kể y nghe. Nào ngờ Pranpriya đã một mạch chạy đến nhà nàng.

- Hai đứa đứng lên đi - Chaeyoung lòng nở hoa nhưng vẫn giữ thái độ nghiêm túc. Nàng cũng có cái nhìn khác về Pranpriya.

- Cô ạ! - Pran cương quyết.

- Con hứa, không không. Con xin thề! Khi yêu Roseanne sẽ không để em ấy phải thiệt thòi, con cũng sẽ bảo vệ em ấy hết mực! Pranpriya Ahunai con nguyện lấy cả sinh mạng ra thề! - Roseanne cũng chợt hốt hoảng, em ấy chỉ biết là Pran yêu mình thật nhiều thôi, cũng không nghĩ là y lại đứng ra thề độc đến vậy.

- Nào nào! Cô không cấm cản hai đứa. Nhưng con đó! Đã thề thì không được làm trái, luật sư Park quan sát con - Chaeyoung cũng thật tình với cô bé này luôn!

- Thật hở mẹ! - Roseanne vui mừng.

- Đứng lên, Pran, cảm ơn mẹ... - em đỡ người yêu lên.

- Con cảm ơn mẹ!!

- Con cảm ơn cô!!!! - cả hai mừng rỡ ôm lấy nhau. Chaeyoung thở phào, trông cũng đáng yêu đôi chút.

Trông thấy nụ cười rạng rỡ của Roseanne, nàng cũng đã biết con nàng đã trưởng thành rồi, trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào.

*******

(Hiện tại)

Hôm nay là lễ tốt nghiệp và trưởng thành của hai nàng. Đứng trên bục làm học sinh tiêu biểu đại diện cho toàn học sinh, Chaeyoung và Lisa không khỏi lấy lòng cảm động. Từ nay, cô và nàng sẽ bước sang một cánh cửa mới, sẽ trải qua những khung bậc khác nhau, để lại trong tâm những ý nghĩa riêng biệt. Hơn hết nữa là họ vẫn có nhau!

- Chaeyoung, nhìn kìa - Lisa chỉ tay về phía xa xa.

- Aa, ba mẹ - nàng xà vào lòng hai người ấy. Ba mẹ Lisa cũng ở bên ôm con gái.

- Chà! Mới ngày nào hai đứa chút xíu còn ẩm bồng, nay đều tốt nghiệp thành người lớn cả rồi! - ba Park tấm tắc.

- Lớn thế nào cũng là con của ba mẹ! - Chaeyoung nũng nịu.

- Thế hai đứa có dự định gì chưa, đi ăn mừng ở nhà hàng nào chẳng hạn - mẹ Lisa cười cười.

- Dạ rồi ạ! Lần này để con bao hết gia đình mình! - Lisa dõng dạc.

- Ấy cha! Con gái nay trưởng thành thật rồi nha! Ba sẽ không khách sáo - ba Lisa xoa đầu cô.

- Vâng ạ, nhà mình cứ lên đường trước ạ. Con và Chaeyoung có việc sẽ đến sau - chợt Lisa kéo tay nàng.

Chaeyoung ngơ ngác nhưng cũng đi theo sau cô, đến một góc thì trông thấy có ai đang ôm mấy bó hoa đứng đấy.

- Rosie! - nàng mừng rỡ gọi tên em ấy.

Roseanne quay người lại, mỉm cười đưa hoa cho nàng và cô.

- Mừng hai người tốt nghiệp! - Roseanne hết sức tự hào.

- Con đến đây để chúc mừng chúng ta ư? 

- Thật ra con còn được nhờ một việc nữa... - chỉ thấy Roseanne tay dúi vào Lisa thứ gì đó.

- ?? - Chaeyoung ngơ ngác nhìn hai mẹ con.

- Cảm ơn con, về thong thả - Lisa nở nụ cười.

- Ah con muốn ở lại nữa cơ... Mà thôi, con về - Roseanne hếch môi rồi chào tạm biệt hai người.

Chaeyoung tò mò, nhìn cô muốn hỏi nhưng rồi lại thôi. Hai người cùng nhau về nhà sửa soạn, lại chạy ù lên nhà hàng ăn uống. Tối đó lớp nàng còn tổ chức liên hoan, cô và nàng cũng đến góp mặt, cũng lần đầu họ thử uống bia rượu ở đấy. Cuối cùng là say quắc cần câu, Chaeyoung thì tỉnh táo hơn nên còn lý trí kéo cô về nhà, kết thúc một ngày bận rộn.

Lisa có hơi men thì quậy tung chảo, chốc lại đòi này đòi kia làm nàng alo Google pha nước giải rượu gấp. Sau một hồi định hình thì cô ổn hơn, chưa gì lại chạy tọt xuống nhà điệu bộ gấp gáp. Nàng sợ cô buồn nôn nên cũng chạy theo xem, ai ngờ đã thấy Lisa quỳ một chân ở đấy.

- Li...

- Chaeyoung, cảm ơn cậu vì đã đến bên cuộc đời tớ. Tuy hôm nay tớ một lần nữa tỏ tình cậu ở nhà. Nhưng lần sau khi chúng ta thật sự ổn định về các mặt, tớ sẽ đường đường chính chính nắm tay cậu đi thưa chuyện với ba mẹ hai bên, chính thức cầu hôn cậu. Chaeyoung, tớ tặng cậu chiếc nhẫn này, coi như là đính ước, là vật chứng cho lời hứa hôm nay của tớ!... Park Chaeyoung, Lalisa tớ yêu cậu! - cô móc ra chiếc hộp ban nãy, hóa ra lại đựng một cặp nhẫn. Cô nhẹ nhàng nâng tay nàng, đeo một chiếc.

- Để tớ... - Chaeyoung ở lấy cô đứng dậy, trao cô chiếc nhẫn còn lại. Đôi nhẫn bạch kim cứ thế sáng soáng trong đêm.

Nhịp tim Chaeyoung rung động liên hồi, cứ vậy trào nước mắt. Nàng không chần chừ ôm chặt cô, hai người lần nữa trao môi nồng nhiệt. Đến lúc dứt hơi, cả hai vẫn không ngừng mấp máy.

- Lisa, tớ cảm ơn cậu vì đã luôn chờ đợi và chở che tớ. Tớ cũng yêu cậu, tớ hứa sẽ biến câu chuyện tình của chúng ta thật viên mãn!

- Viên mãn ư, tớ sẽ không tin đâu nhưng cho tới khi gặp cậu. Ở bên cậu khiến tớ không còn phải mắc công đi tìm hạnh phúc ở đâu xa nữa! Chaeyoung ah tớ... - chưa đợi cô dứt câu thì nàng lại tiếp tục hôn. Không phải vì nàng không muốn nghe cô nói, nàng chỉ muốn thử xem đôi môi nói những lời ngọt ấy có thật sự ngọt không? Quả thật rất ngọt! Chaeyoung mê đắm.

- Tớ hạnh phúc khi có cậu!

*****
End.
Chân thành cảm ơn ai đó đã đọc tới những dòng này của fic, chúc mọi người có những giây phút vui vẻ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net