4. Đi dạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau trận cãi vã hôm qua, cả cô chủ và nàng đều thống nhất nghỉ việc vào sáng sớm, bắt đầu thực hiện lời hứa đi dạo công viên với Carph. Tất nhiên, con mèo khá vui mừng. Ra ngoài với cả hai người nó yêu thích, tại sao lại không hào hứng cơ chứ!?

Cô chủ Lisa mặc váy hoa dài đến đầu gối, đầu đội nón rộng vành, tay mang một cái giỏ tre lớn. Cô cúi người, bế con mèo Xiêm lên và cẩn thận đặt nó vào đấy. Carph khẽ cựa mình vì chút không gian chẳng quen thuộc gì đối với nó,nó không muốn ngồi lì ở trong này tí nào.

-Ngồi yên nhé Carph, nếu em cử động thì Lisa của chị sẽ mất thăng bằng và ngã mất thôi!

Roséanne mặc một chiếc váy trắng dài đến mắt cá chân, tay xoa nhẹ đầu Carph trước khi đặt cả cái giỏ lên rổ xe đạp ở phía trước. Rồi nàng hôn lên má cô chủ Lisa trước khi tiến về phía chiếc xe đạp khác đặt bên cạnh.

Công viên ở khu ngoại ô không cách xa nhà bọn họ là mấy, con mèo chỉ cần ngồi yên trong giỏ và cảm thụ từng đợt gió nhẹ mơn trớn trên từng lớp lông mượt mà của nó chỉ trong vòng 15 phút thì cũng là lúc bánh xe của cô chủ thoáng chốc đã dừng lại. Carph quay đầu sang bên trái nhìn cảnh thiên nhiên trước mặt, nơi nó đang tạm dừng có một vị trí rất đẹp, hoàn hảo dành cho một buổi cắm trại gia đình - một mặt hồ trong veo, thảm cỏ xanh mượt, và mấy băng ghế gỗ trông cực kì thuận mắt. Ả mèo gật gù, thầm công nhận khả năng chọn nơi để nghỉ ngơi của cô chủ và nàng.

Cô chủ Lisa trải một tấm vải mỏng màu đỏ xen kẽ với sọc caro, rồi nhanh nhạy bày ra mấy thứ lặt vặt dành cho ngày hôm nay từ trong giỏ. Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, cô mới kéo tay nàng - vốn đang vỗ về Carph, cùng ngồi xuống. Con mèo đi loanh quanh, nó chậm chạp tiến ra khỏi phạm vi tấm vải, khi cả bốn chân nó chạm vào lớp cỏ xanh ươn ướt do sương sớm, Carph ngay lập tức cảm thấy sảng khoái vô cùng. Cứ thế mèo ta cứ nhấc chân, rồi lại bước từng bước cẩn trọng trên thảm cỏ xanh rì của công viên.

-Carph! Đừng đi xa quá nhé!

Giọng cô chủ vang lên từ phía sau, nó quay đầu lại nhìn và vô tình bắt gặp Roséanne đang cố rướn người và hôn lên môi chủ nhân Lisa của nó. Carph lắc đầu, lại hôn kiểu Rosé.

Và con mèo Xiêm lông trắng cứ lẩn quẩn quanh đám cỏ cùng mấy chậu hoa đặt xen kẽ cho đến khi mặt trời lên cao hơn một chút thì nàng đã chạy đến và ôm nó đặt lại vào trong giỏ tre. Carph hừ mũi, con mèo sẽ ghét giỏ tre, sớm thôi, nó muốn đi ra ngoài hơn là chỉ ngồi và nhìn thế này.

-Ngoan nào Carphie!

Bàn tay thon dài từ cô chủ xoa lên đầu nó đầy thân mật, việc làm duy nhất có thể xoa dịu nó vào lúc này, và rồi cô lại tiếp tục nhấn bàn đạp, duy trì chiếc xe đạp chạy song song cùng với nàng.

-Tớ nghĩ lần sau nên chạy một chiếc thôi Lisa nhé!

Nàng lên tiếng, mắt khẽ nhìn qua cô chủ và con mèo đang đong trên xe đạp đưa tận hưởng khí trời rồi phì cười.

-Sao thế Chaeng? - Cô chủ thắc mắc, tay vẫn nắm chắc tay cầm.

-Tớ muốn ôm cậu!

Nàng nói khẽ, rồi phá lên cười lớn khi bắt gặp cô chủ Lisa đang dần đỏ mặt, cả Carph cũng thấy, và nó lắc đầu đầy ngao ngán. Cô chủ nên học cách mặt dày hơn đi thôi! Chỉ gặp nàng được 1 năm 7 tháng chưa tròn mà số lần ngượng của cô chủ đã lên đến đơn vị hàng trăm nghìn rồi đấy!

Sau khi dùng xe chạy hết toàn bộ khuôn viên nơi này, lẫn Carph bắt đầu phản ứng với việc mình chỉ được ngồi trong giỏ tre thì cả cô chủ cùng nàng đã thống nhất đi bộ và dẫn chiếc xe theo bên cạnh. Con mèo đủng đỉnh nhấc từng bước chân xinh đẹp của ả lên, thong thả tạo nên từng chuyển động đẹp mắt trên mặt đường được lát vài phiến đá hình chữ nhật vuông vức. Sau khi cách Lisa và Rosé một khoảng xa thì Carph mới dừng lại và cố nhìn xem hai người con gái ấy tại sao lại bước đi chậm chạp hơn một con mèo thế này!?

Khi cái đầu tròn lẳng của ả mèo quay một góc chếch 30 độ, thì nó nhận ra cả cô chủ Lisa và Roséanne đều chôn chân tại chỗ trước một người phụ nữ lạ với mái tóc màu tím nổi bật. Carph chẳng biết điều gì, nhưng linh cảm của một con mèo mách bảo cho nó rằng, sau cuộc gặp gỡ với người này, hẳn là nhiều điều thú vị sẽ đến với họ đây!

Con mèo Xiêm cũng chẳng ngờ rằng mình đã đoán đúng, chỉ sau lần đối diện với cô gái tóc tím kia, thì cuộc sống của nó, cô chủ, và nàng đã nổi lên những đợt sóng lớn, nhỏ bất thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net