Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngọt ngào đến mấy cũng tan thành mây..."

"Tình chỉ đẹp khi nó còn dang dở?"

"Đến cuối cùng thứ giết chết shipper chính là kỷ niệm!"

v.v...

Jennie nở nụ cười tự giễu. Cô chỉ vừa mới chia tay bạn trai, thậm chí chưa kịp nói cho ai khác, hàng loạt bài báo đã đưa tin về cuộc tình tan vỡ này.

Thôi, cô nên may mắn nội dung trên đó không quy chụp "tất cả là tại Jennie Kim".

"Unnie, đã xảy ra chuyện gì?" – Rosé mở cửa xông vào, trên người vẫn còn khoác bộ cánh từ sự kiện.

"Bọn chị chia tay trong hòa bình. Không có kẻ thứ ba cũng không bị gia đình phản đối. Đơn giản là tình cảm phai nhạt và không còn phù hợp nữa." – Jennie nhún vai.

"Unnie... Không cần cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt em..." – Rosé cởi chiếc áo lông phiền toái rồi dịu dàng ôm lấy Jennie.

Rõ ràng Jennie vốn rất bình tĩnh, ít nhất tự cho là bình tĩnh, nhưng trong vòng tay của Rosé, khóe mắt cô đỏ lên.

"Chị mà khóc là tại em hết đó." – Jennie nghẹn ngào.

"Unnie, cho em chụp mấy tấm được không?" – Rosé bất chợt đổi đề tài.

"OK?"

Rosé buông Jennie ra, lùi lại mấy bước, cầm điện thoại căn góc tách tách liên hồi. Cô chọn tấm hình đẹp nhất để đăng với dòng caption: "Chết rồi, lỡ làm wifey rơi nước mắt, phải làm sao bây giờ?"

Nhìn thấy post của người dùng roses_are_rosie, người dùng jennierubyjane để lại bình luận: "Hubby, tối nay em ngủ sofa."

"Chị... đùa đúng không?" – Rosé ngẩng đầu tội nghiệp nhìn Jennie.

"Đương nhiên." – Jennie bật cười. – "Thay đồ, tẩy trang, rồi đi ngủ thôi cô nương."

"Ngủ phòng chị á hả?" – Rosé khấp khởi chờ mong.

"Hoặc em thích phòng khách hơn?" – Jennie nhướng mày.

"Không không. Người ta ngủ với unnie cơ." – Rosé cọ cọ Jennie làm nũng.

Jennie tự hỏi có phải tâm lý của Rosé sinh trưởng ngược không. Hubby gì tầm này? Càng lớn càng giống em bé.

Nếu như Rosé nghe được tiếng lòng của Jennie, cô sẽ trả lời rằng: "Em bé mới dễ có đường ăn.".

.

.

.

Dưới ánh trăng mờ ảo, bóng người nọ rảo bước, để lại sau lưng những đóa hoa tím kiêu sa dập dờn trên đống thi hài vụn nát.

Đêm đã khuya, trở về tắm rửa nghỉ ngơi mới là thượng sách, sáng mai tìm gặp cô bé kia cũng chưa muộn.

TBC



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net