#13 Chae còn yêu em ko...?(phần2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuê và tôi đều là idol của công ty bé,có thể nói là ko có chỗ đứng vững chắc,...Một thời gian sau,tôi giải nghệ... Chúng tôi kết hôn! Quá nhiều chi phí,đồng lương ít ỏi đó sao đủ trang trải cuộc sống...Vì vậy Chuê và tôi sống nhờ,hay nói cách khác là phụ thuộc vào số tiền của những gã đại gia khác...Ban đầu là lợi dụng,nhưng khi về sau cuộc sống ổn định,Chuê vẫn đi cặp bồ, làm người thương hờ của mấy tên đó, chúng như đã trở thành thói quen, chúng ăn sâu vào tâm thức Chuê rồi,như thể Chuê coi đó là điều dĩ nhiên...Tất cả đều vì ''tiền''...Những tờ giấy nhỏ nhoi,ko tâm hồn đó như rào cản ngăn cách tôi và Chuê, nó làm chúng tôi xa nhau hơn,nó làm Chuê lạnh lùng vs tôi, yêu thương của Chuê dành cho tôi với dần,...Tôi biết cứ đà này thì rồi cũng sẽ có một ngày tôi mất Chuê mãi mãi..Tôi biết, tim tôi đau,lòng tôi nát những tôi ko nói vs Chuê!! Là vì tôi sợ nói rồi thì Chuê sẽ bỏ mặc tôi mà đi hay là vì muốn Chuê tự hiểu ra điều ấy??
Hồi trước ngày nào Chuê cũng về đúng giờ cơm...Chỉ cần là đồ tôi nấu,dù ngon hay dở Chuê đều hạnh phúc ăn hết...Bữa nào cũng vậy,hôm nào cũng ko thế chưa bao giờ để tôi phải chờ cơm...
Hay những lần Chuê về sớm,khi thấy tôi nấu ăn trong bếp,sẽ chay tới ôm tôi từ phía sau,khẽ thì thầm vào tai tôi:'' Chuê về vs em rồi nà'', rồi âu yếm trao cho tôi vài nụ hôn lên tóc ,má...Yêu thương vô bờ,cuộc sống một màu hồng tươi sáng....
Nhưng rồi những bữa cơm dần giảm đi, lúc đầu là 5 ngày một tuần, rồi 4,3...Cuối cùng là ko có luôn...Chỉ mình tôi ở nhà,tự nấu,tự ăn ,cô đơn một mình...Tôi ko chờ Chuê là vì tôi biết dù có chờ Chuê cũng ko về,tới tối mới về và lại quấn lấy tôi thôi...
Mỗi đêm Chuê quấn lấy tôi,''làm tình'', tôi ko thích chút nào,có khi còn có cảm giác sợ khi đêm về...Nhưng tôi vẫn chịu đựng,vì tôi đã coi nó như là bổn phận của mình,bổn phận của một người vợ...Và đó cũng là điều duy nhất giữ lấy mối quan hệ của chúng tôi, nếu một ngày ''điều đó'' ko còn thì có lẽ mối quan hệ ấy đã tới bờ vực,tôi mất Chuê mãi mãi...Nó là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của tôi, tôi ko thể vứt bỏ nó được...

Bước xuống bếp,tự rót cho mình một ly sữa, nó là sữa dâu,là sữa mà Chuê thích,tôi mua cho cô những có bao giờ cô uống đâu,toàn là tôi tự mua tự uống...Dâu cũng ko phải khẩu vị của tôi,nhưng vẫn nhắm mắt uống, uống sở thích của cô, để vơi đi nỗi nhớ,sự cô đơn...Tôi cảm thấy mình thật đáng thương hại...
Vị sữa ngọt mà chảy xuống họng tôi thấy đắng ngắt...Quyện thêm chút vị tanh của máu? Là máu tôi, là vị tanh đọng lại trên lưỡi cô đêm qua...
_Ting_tiếng điện thoại kêu lên phá hỏng bầu không khí tĩnh lặng, nó làm tôi khẽ giật mình...
Gì đây? Hnay là kỉ niệm ngày cưới của tôi và cô? Nó đến sớm quá ?Thời gian trôi nhanh thật,qua một năm rồi...
Mới đây năm trước hiện giờ tôi và cô đang đi du lịch,chúc mừng kỉ niệm một năm kết hôn...Còn bây giờ,tôi đang một mình ở nhà,căn nhà trống vắng....Đây là ngày tôi luôn háo hức chờ tới, thế mà hiện tại tôi đã quên luôn nó rồi,nếu điện thoại ko nhắc thì có lẽ hnay sẽ bị lãng quên mãi mãi? Cũng như bao ngày khác thôi...
Tôi đang phân vân,có nên nhắc cho Chuê nhớ? Hay cứ mặc kệ nó, coi nó như ngày thường?

Không !!! Đây là ngày đặc biệt cơ mà, tại sao tôi phải quên nó,quên ngày tôi trông chờ hàng năm?!!
Nhưng có lẽ cũng làm đơn giản thôi!...Tôi sẽ ko nói, tôi sẽ cố đợi, cho thời gian để cô nhớ ra...Mà nếu ko nhớ thì máy cũng sẽ tự báo mà ...
_Nào,chuẩn bị thôi!! Nhà à?! Để tao trang trí cho mày tí nào_tôi tự kỉ,nói với căn nhà trống không...
____________
Sau vài tiếng lau dọn ,trang hoàng lại căn phòng,tôi nằm dài ra sofa nhìn thành quả...Đẹp thật, toàn màu đỏ và hồng, màu mà Chuê thích....
Lấy điện thoại,tôi muốn Chuê về ăn tối với tôi...Dùng chất giọng hay nhất ,trong nhất để gọi cô
_Alo,Chuê à
_Có chuyện gì?_giọng lạnh lùng thờ ơ đáp lại tôi, làm sự háo hức của tôi tan biến, tôi bắt đầu có phần hơi sợ và hụt hẫng...
_Hnay Chuê về ăn tối với em được ko?
_Được_Nói một từ ngắn ngủn rồi tắt máy...Hơi buồn, lòng hơi đau,tim khẽ rạn nứt,nhưng ko sao,Chuê và được...Thật sự thì tôi cũng không dám chắc,Chuê có giữ lời hứa ko,hay chỉ đơn giản là trả lời tôi cho xong...?

Thôi nào!! Đừng nghĩ linh tinh nữa!!! Chuê nói Chuê về là Chuê sẽ về_tự an ủi bản thân,cố bắt mình phấn trấn lên...
______Tối 7h
Đi chợ,nấu cơm, nấu ăn,nấu toàn bộ những món mà Chuê thích...Đi tắm,trang điểm chút ít, tôi muốn mình đẹp trong mắt Chuê...
_____đêm 9h
Chuê vẫn chưa về,tôi gọi cũng ko nghe máy...
Vẫn kiên trì đợi
______10h30
Có tiếng xe đã trước cửa nhà, tôi mừng rỡ chạy ra,cuối cùng Chuê cũng về, dù là muộn nhưng ít ra vẫn về....
Cảnh tượng gì đây?
Tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình vỡ ra từng mảnh...
1 giọt,2 giọt...nước mắt lăn xuống ướt đẫm mặt tôi...
Trước nhà tôi,trước mắt tôi, Chuê đang quấn quýt lấy tên đàn ông lạ,họ đang trao nhau từng nụ hôn mãnh liệt...
___________hết phần 2___________
Mọi người cho ý kiến đi ạ....
Dạo này có phải tôi viết hơi''nhạt'' ko??
__________phần3
Quỳnh: Chuê còn yêu em ko?
Chuê: Đừng hỏi những câu vớ vẩn nữa!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net