Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc bữa ăn chính, thấy vẫn còn khá nhiều thời gian, cả bốn quyết định đi ăn tráng miệng. Ghé vào quán crepe nhỏ bên đường, bốn tên con trai trưởng thành ngồi một bàn, xung quanh hầu hết là các cặp đôi yêu nhau. Youngmin một mình ra lấy ba phần crepe, đưa cho Woojin cái vị dâu và Daehwi vị socola, còn cái vị matcha để cho mình.

- Ơ, Donghyun hyung không có phần ạ?

Daehwi nhận lấy phần bánh của mình, thắc mắc hỏi.

- Tại Donghyun không ăn được mấy cái đồ ngọt này nên hyung mới không mua.

Youngmin vừa chia giấy ăn cho mấy đứa em vừa trả lời. Donghyun bên cạnh mỉm cười gật đầu xác nhận.

- Đó là lý do hyung mua cho chú cái này, nhận đê.

Từ đâu, Youngmin mang ra một túi macaron đủ màu sắc. Cả đám cùng ồ lên một cái. Donghyun ngạc nhiên cầm túi bánh mà người anh hơn mình hai tuổi đưa, miệng không ngậm được vào.

- Ôi mẹ ơi Im Youngmin-ssi mua đồ ăn cho mình! Chính là Im Youngmin - người đã ở với mình sáu năm mà chỉ mới bao mình ăn có ba lần! Mình không mơ ngủ!

Daehwi phá lên cười nhìn Donghyun tự nhéo bản thân, mồm không ngừng lẩm nhẩm. Woojin cũng bật cười nhìn Youngmin bên cạnh ngượng chín mặt.

- Aishhh... Mau ăn đi!

Youngmin nhanh chóng lấy một cái macaron màu vàng nhét vào miệng Donghyun, làm cậu không kịp trở tay, suýt mắc nghẹn. Daehwi và Woojin cũng bắt đầu ăn thử bánh crepe của mình. Vị ngọt ngào của nó làm cả hai cùng cảm thán một câu, tiếp tục cắn thêm miếng nữa.

Youngmin nhìn vẻ mặt thỏa mãn của hai đứa em cũng tò mò ăn thử. Quả thật không thể chê được! Vỏ bánh mỏng giòn, mang hương matcha nhẹ nhàng. Vị trà xanh vừa đắng vừa ngọt cứ lưu giữ trên đầu lưỡi. Bên trong là kem tươi béo ngậy, kết hợp cùng một chút siro chocolate làm nó không bị ngấy. Daehwi ăn chưa hết phần của mình, quay sang nhìn Youngmin. Hiểu ý, Youngmin đưa bánh về phía cậu. Daehwi vui vẻ cắn một miếng, miệng không ngừng khen ngợi.

- Thật sự luôn, bánh ở đây là hết sẩy đó hyung à~

Youngmin gật đầu đồng ý, quay sang nhìn Donghyun đang từ từ thưởng thức macaron trong thế giới riêng. Nhận thấy ánh nhìn, Donghyun nghếch cổ, khó hiểu hỏi.

- Hyung sao vậy? Muốn ăn thử hả?

Donghyun lấy một miếng macaron, đưa cho Youngmin. Nhưng anh nhăn mặt, đẩy miếng macaron sang cho Daehwi. Anh đang ăn crepe rồi, anh không có khả năng nạp thêm đường vào cơ thể nữa đâu.

Daehwi là một người không thích thức uống ngọt, nhưng ngược lại, cậu có thể ngốn cả núi đồ ngọt nếu có hứng. Nhìn miếng macaron xinh xắn trước mặt, Daehwi vui vẻ cho vào miệng.

- Nhưng mà hyung chỉ không hiểu là sao mấy đồ này chú đều không ăn được mà macaron chú lại thích?

Câu hỏi của Youngmin làm cả ba cùng nổi tính tò mò. Trước sáu con mắt đang nhìn mình chằm chằm, Donghyun trầm ngâm một lúc, rồi nghiêng đầu mỉm cười.

- Chỉ vì vốn dĩ đã như vậy thôi.

Cả đám cùng bĩu môi phản đối câu trả lời của Donghyun. Nhưng Youngmin biết, câu chuyện đương nhiên là không đơn giản như vậy. Nhưng anh không muốn ép buộc Donghyun, đành lặng lẽ cho qua câu chuyện.

- Nhưng mà ở đây đúng là không hợp với bọn mình gì cả nhỉ?

Daehwi vừa nhìn xung quanh vừa chán chường nói. Xung quanh họ bây giờ là khung cảnh hường phấn đầy tim bay tứ tung của các cặp đôi yêu nhau. Ngay đây là đút cho nhau ăn, ngay kia là giận dỗi, xa hơn nữa là xoa đầu, xoa má. Cả bốn nhìn mà đồng loạt nổi da gà.

- Trời ơi, nơi công cộng mà thoải mái thính nhau như thế đấy!

Daehwi phồng má than phiền. Woojin nãy giờ im lặng ăn uống, liếc Daehwi vài cái, phun ra một câu.

- Mấy hôm trước chú xin số người ta thì không sao.

Daehwi và Youngmin đồng loạt bị nghẹn, đồng loạt ho khan, đồng loạt với tay lấy chai nước uống một ngụm. Donghyun miệng vừa nhai vừa cười, tay giơ ngón cái ủng hộ Woojin. Woojin nhìn Youngmin ngại đỏ tai, miệng nhếch lên một nụ cười thỏa mãn.

- Thế Woojin thì sao? Trước tới nay đã thả thính ai chưa?

Youngmin quay sang hỏi ngược lại Woojin, một phần là trả thù, một phần cũng vì tò mò. Daehwi nhanh chóng bắt lấy nó, khóe miệng nhếch lên, cậu không thể bỏ lỡ cơ hội này được.

- Thế là hyung không biết Woojin nhà mình thế nào rồi! Nào thể hiện đi, soái ca ngôn tình Park Woojin!

Daehwi vừa giới thiệu vừa khua chân múa tay tạo hiệu ứng. Donghyun cùng Youngmin đồng loạt vỗ tay cổ vũ, mặt thể hiện sự mong đợi trò vui diễn ra không hề che dấu.

Woojin liếc qua liếc lại hai con người vừa song kiếm hợp bích tìm cách trả thù mình kia, chậm rãi lên tiếng.

- Được thôi, em sẽ làm cho mọi người xem.

Tất cả cùng vỗ tay hú hét. Nhưng Woojin bỗng nhiên phóng ánh mắt về phía Youngmin, tay chỉ đích danh anh trai đang cười ngơ đối diện.

- Nhưng hyung sẽ phải hợp tác với em.

- Được, vỗ tay cho hai diễn viên của chúng ta nào.

Không kịp để Youngmin cập nhật tình hình, Donghyun đã gật đầu đồng ý thay. Youngmin câm lặng, thở dài chấp nhận số phận.

Woojin nhìn thẳng vào mắt Youngmin, bắt đầu màn thả thính của mình.

- Hyung à, có phải hyung mua nhầm bánh cho em không?

Youngmin ngại ngùng nhìn Woojin, miệng lắp bắp.

- Không, anh lấy đúng vị dâu mà.

Woojin thở dài.

- Vậy sao em chẳng thấy chua tý nào thế? Phải chăng mật ngọt trong mắt anh đã lấn át hết vị chua rồi?

Cả bầu không khí như bùng nổ sau câu nói của Park Woojin. Daehwi và Donghyun chẳng thể tin nổi vào tai mình nữa.

- Cái này daebak quá rồi hyung à! Em không ngờ đấy!

Woojin thỏa mãn nhìn mọi người đang loạn cào cào. Không những vậy, người vừa được nhận lời thả thính của cậu đang cúi đầu ôm mặt ở kia. Chắc chắn là đỏ lựng lên rồi.

Im Youngmin nghĩ mình tiêu thật rồi. Tim anh bây giờ đập thật nhanh, thình thịch, rõ mồn một, như đang biểu tình đòi một thứ gì đó. Anh vỗ trán mình thật mạnh nhằm lấy lại bình tĩnh. Ngẩng lên một chút nhìn con người vừa gây nên sự xáo trộn trong tim anh, Youngmin cắn môi.

Chết tit.

(。'▽'。)♡

Hây hây hây

À, hôm trước nhờ hai bạn nào đó nhắc mà mình mới nhận ra mình viết sai tên Donghyun suốt từ trước tới giờ huhu

Cảm ơn hai bạn nhaa 💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net