Lý do thứ mười: Làm người ta thích cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một con người với tất cả những tật xấu kể trên tại sao lại có nhiều người quý đến thế nhỉ?

Từ bé đến lớn, có thể nói Biên Bá Hiền người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. Hai má (chắc là vì ăn nhiều và không chịu vận động) mà phình lên như hai viên mochi, đôi mắt nhỏ cười lên một cái là chẳng thấy đâu, vậy mà ai gặp cũng ra nựng má cậu ta kêu đáng yêu.

Hừ, đàn ông con trai thì đáng yêu cái gì?

Bá Hiền chỉ suốt ngày cắm mặt vào máy tính chơi điện tử, nhưng trong một lần stream cùng bạn, mọi người nghe giọng cậu ấy liền đổ đứ đừ, cộng thêm khả năng chơi game cũng gọi là ổn, liền ngay lập tức trở nên nổi tiếng, còn được coi là đại thần gì đó.

Ở trường cũng vậy, rõ ràng Ngô Thế Huân quen biết tôi trước, thế mà vừa gặp Biên Bá Hiền đã anh anh em em, hai người đó mà đi cùng nhau, nếu như không phải là quét sạch thực đơn cửa hàng trà sữa thì cũng là ăn hết các món lẩu, đến mức các bác bán hàng gần trường đều nhớ mặt.

Mấy điều đó không quan trọng lắm, điều đáng ghét nhất lại chính là:

Mẹ tôi cư nhiên lại thích Biên Bá Hiền hơn tôi!!!

Từ bé đến lớn, Bá Hiền chỉ cần cười ngọt ngào gọi "Cô Phác" là mẹ tôi sẽ ngay lập tức đi tới nựng má cậu ta khen, cái gì mà "Giá như Xán Liệt nhà cô cũng đáng yêu được như con".

Hừ, tôi cũng không thèm.

Vì Biên Bá Hiền thích sữa dâu mà nhà tôi luôn có sẵn một bịch sữa dâu trong tủ lạnh, sáng nào mẹ cũng bắt tôi đem đến cho Biên Bá Hiền, vậy mà sữa chuối của tôi hết cả tháng mẹ cũng không thèm mua thêm. Mỗi lần cậu ấy đến nhà tôi chơi, mẹ tôi đều sẽ coi như không có đứa con này, chỉ ân cần hỏi han Biên Bá Hiền, lúc về còn cho cậu ta một đống đồ ăn vặt nữa.

Tôi đây mới không thèm ghen tị, mẹ Biên Bá Hiền cũng quý tôi hơn cậu ta nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net