Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi Đô Khánh Tú đến, Biên Bá Hiền cũng không còn nói chuyện cùng Kim Chung Nhân và Ngô Thế Huân nữa, nói như cách của Biên Bá Hiền chính là, cậu là một học sinh ham học, không thể cả ngày cứ cùng với những người … ăn không ngồi rồi này lăn lộn cùng một chỗ a. Ngô Thế Huân cứ ha ha cả nửa ngày, Kim Chung Nhân nga nga vài tiếng rồi cũng lại nằm xuống ngủ tiếp, trước đó còn nói một câu, nhớ kỹ lời cậu nói, đừng có ầm ĩ đến tôi, tôi đã mấy ngày nay ngủ không ngon giấc rồi.

Tiết đầu tiên là tiết tự học, Biên Bá Hiền dùng viết chọc chọc mặt Đô Khánh Tú, “Khánh Tú à, tại sao cuối cấp rồi mà cậu lại chuyển trường vậy?”

Đô Khánh Tú quay sang đối mặt với cậu “Nhà của tôi vốn là ở chỗ này, sắp thi tốt ngiệp trung học , nên tôi về lại đây để thích ứng một chút.”

“Vậy thành tích của cậu lúc còn ở trường cũ thì như thế nào?”

Lúc bọn họ bắt đầu nói tới thành tích, Ngô Thế Huân vểnh tai xoay người, đặc biệt tò mò.

“Lấy cuộc thi lần trước để nói nha, cậu tiếng Anh thi được bao nhiêu điểm?”

“Lần trước à, tiếng Anh điểm cao nhất là 100 điểm, tôi thi được 95 điểm.”

“Quào, cùng với Chung Nhân không sai biệt lắm.”

“Ngô Thế Huân đi chỗ khác chơi, Kim Chung Nhân lần trước  lần trước thi còn không có nhiều điểm bằng tớ.”

“Tớ đây là muốn nói, cậu ta thiếu chút nữa là thi được 9.5 điểm ấy, ha ha.”

Đô Khánh Tú đặc biệt khinh bỉ nhìn thoáng qua Kim Chung Nhân lúc cậu ta còn đang mơ màng ngủ, lắc đầu lại hỏi Biên Bá Hiền, “Vậy cậu thi được bao nhiêu?”

“Khụ.. không nên hỏi đâu.”

“Ha ha ha, cậu ấy lần trước thi được có 15 điểm, còn bị đánh điểm kém.”

“Ngô Thế Huân!”

Đúng vậy,  lần trước lúc Phác Xán Liệt nhìn thấy thành tích tiếng Anh của Biên Bá Hiền như vậy liền nổi đóa, ở trong phòng khách túm lấy Biên Bá Hiền, vén áo cậu ấy lên, định tét cho vài cái, Biên Bá Hiền liền gào khóc thảm thiết.

“A a a, anh không thể đánh em, đêm qua đều tại anh mà bây giờ cái mông của em vẫn còn đau đây này!”

Ngươi nói xem , lúc Biên Bá Hiền nói ra những lời này, Phác Xán Liệt còn có thể đánh cậu ấy sao? Đương nhiên là không rồi, đều tự trách mình nhịn không được, làm còn nhiều hơn lần trước, lúc đó Biên Bá Hiền cũng không có phản đối, thậm chí còn phối hợp với anh, vẫn dùng chân ôm lấy hông của Phác Xán Liệt, mới khiến cho Phác Xán Liệt càng làm càng mạnh. Vì vậy kết quả là, ngày thứ hai Biên Bá Hiền lấy cớ mông đau mà áp chế lại Phác Xán Liệt, việc này cũng không phải là một hai lần, thế nhưng Phác Xán Liệt mỗi lần đều không nhớ lâu, bất quá điều này cũng không thế trách anh được, dù sao cũng không thể nhịn mãi mà, đúng không.

Biên Bá Hiền rống một tiếng, Kim Chung Nhân liền giật mình tỉnh, nghiêng đầu qua trừng mắt Biên Bá Hiền.

“Trừng cái gì mà trừng! Cậu tưởng chỉ có mỗi mắt cậu to hả!”

“Cậu không phải nói là muốn học tập thật giỏi sao, kêu la cái gì!”

“Cũng không có gọi cậu!”

“Thế nhưng cậu làm tôi tỉnh giấc.”

“Ai bảo cậu ngủ mà không chịu đóng hai cái lỗ tai của mình lại!”

“Vậy sao cậu không đem cái miệng của mình vá lại đi!”

Đô Khánh Tú trợn to mắt, nhìn hai người chẳng hiểu vì sao lại cải nhau.”

Ngô Thế Huân ở một bên châm chọc, “Hắc, tôi còn tưởng hai người các cậu ngày hôm nay sẽ nháo nữa chứ.”

“Hai người họ mỗi ngày đều choảng nhau như vậy sao?”

“Đúng, mỗi ngày đều phiền muốn chết, khiến cho tôi không thể nào tập trung học tập được.”

“Vậy cậu nhất định rất khổ sợ nha, bạn học Ngô Thế Huân.”

“Không sao, tôi cũng đã sớm quen, dù sao tôi đây cũng rất tốt bụng, nên không thể trách cứ bạn học.”

“Ai, đừng lo, chờ hai bọn họ nháo xong thì chúng ta lại tiếp tục học.”

“Được, vừa lúc tôi cũng muốn cùng cậu thảo luận về một vài môn học.”

“Đến, chúng ta cùng nhau bàn bạc.”

Ngô Thế Huân cực kỳ nghiêm túc giả bộ cosplay vai nạn nhân, thành công giành được sự đồng tình từ Đô Khánh Tú, sau đó hai người sẽ cùng trở thành một dạng giống nhau, còn Kim Chung Nhân và Biên Bá Hiền sẽ là cùng một dạng.

Bên kia Biên Bá Hiền và Kim Chung Nhân còn đang ầm ĩ, bạn học xung quanh đều yên lặng lấy tai phone mang vào, bắt đầu giờ tự học, thầy giáo đã từng nói quá, khi môi trường bên ngoài không thay đổi, thì bạn nên tự thay đổi mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net