Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm 30, dựa theo tập tục thì Phác Xán Liệt sẽ mang theo Biên Bá Hiền trở về Phác gia ăn một bữa cơm đoàn viên, mà Biên Bá Hiền cũng không có la hét đòi về nhà mình nên Phác Xán Liệt cũng không nhắc đến chuyện đó, hơn nữa nghe nói là Biên Bá Phạm dẫn theo bạn gái về nhà, bây giờ nhà bên đó không khí chắc hẳn là rất nghiêm túc, không cần mang Biên Bá Hiền về để phá đám, bằng không Biên Bá Phạm có thể sẽ làm thịt anh.

Ở Phác gia, trước mặt cha mẹ, Biên Bá Hiền còn rất thành thật,… ít nhất… là ngồi ăn rất đúng cách, cũng không có kén ăn, mẹ Phác ba Phác gắp cho cái gì thì cậu ăn cái đó. Mọi chuyện rất là tốt đẹp, lại nói, mẹ Phác hiện tại lại nhắc đến chuyện muốn ôm tôn tử.

“Xán Liệt à, con có nghĩ đến chuyện muốn có con hay không?”

Biên Bá Hiền cả kinh, đánh rơi chiếc đũa xuống đất, nghiêng đầu sang nhìn Phác Xán Liệt, biểu tình thật sự rất muốn khóc. Phác Xán Liệt cũng ngạc nhiên nhìn mẹ Phác, chỉ là so với Biên Bá Hiền vẫn còn bình tĩnh được một chút, anh đem tay bắt lấy tay của Biên Bá Hiền, nhẹ nhàng nắm.

“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?”

Ba Phác giải thích, “Ý của mẹ con là muốn con tìm một người mang thai hộ, những lời của mẹ con nói rất rõ ràng mà.”

“Đúng vậy, tuy hôn sự của con mẹ không có phản đối, nhưng ít nhất cũng phải cho mẹ ẫm cháu chứ.”

Phác Xán Liệt đem chiếc đũa nhặt lên đặt lại vào trong tay Biên Bá Hiền, “Không sao đâu, em lo ăn cơm đi.”

“Ba, mẹ, con và Bá Hiền, hai chúng con đều đang sống rất tốt.”

“Mẹ cũng đâu có nói hai đứa con sống không tốt, mẹ cũng thật sự rất yêu quý Bá Hiền, nhưng mà các con không lo lắng đến chuyện sau này sao, con so với Bá Hiền còn lớn hơn rất nhiều tuổi, sau này khi con già đi còn có Bá Hiền chăm sóc, nhưng đến khi Bá Hiền già thì sao, nó sẽ thấy rất cô đơn không phải sao? Hơn nữa công ty của con thì tính như thế nào, con sẽ giao công ty cho ai được hả?”

Những lời của mẹ Phác nói khiến cho Phác Xán Liệt trầm mặc, vấn đề này anh vẫn chưa có nghĩ đến, nhưng cũng không có quên, nếu không có sự cố gì xảy ra thì chắc hẳn anh sẽ đi trước Biên Bá Hiền một bước, đến khi đó thì Biên Bá Hiền phải làm sao đây, cậu ấy cũng không có khả năng tự chiếu cố tốt cho mình.

Yên lặng ăn xong bữa tối, Phác Xán Liệt liền kéo tay Biên Bá Hiền vào phòng của mình, Biên Bá Hiền cúi đầu ngồi ở trên giường không nói một lời nào, Phác Xán Liệt không rõ vì sao trong lòng lại cảm thấy rất khó chịu.

“Lời của mẹ nói, em không cần quá để ý đâu, đầu năm mới sao mẹ lại có thể nói ra những lời này chứ.”

“Có hài tử rồi thì anh vẫn sẽ thích em chứ?”

“Ai nói muốn có hài tử hả, một mình em thôi cũng đủ phiền chết anh rồi.”

Biên Bá Hiền vẫn lặp lại những lời trên, “Có hài tử rồi, anh có thích em nữa không?”

Phác Xán Liệt thở dài một hơi, ngồi lên trên giường, đem Biên Bá Hiền ôm vào lòng, “Nói thật thì nghe mẹ nói xong, anh vẫn là có để ý đến chuyện này.”

Nói xong, Phác Xán Liệt có thể cảm nhận được Biên Bá Hiền đang run rẩy, anh nâng mặt cậu lên, nhìn nhìn, vành mắt chỉ có đỏ một chút, rõ ràng là đang chịu đựng.

“Không có ai nói em không tốt cả, đây là một vấn đề rất thực tế, sau này không còn anh bên cạnh thì em sẽ như thế nào đây?”

“Em có thể tự chiếu cố bản thân mình được mà.”

“Lỡ như em ngã bệnh thì sao, bên cạnh chỉ có hộ sĩ, sẽ rất cô đơn, có hài tử rồi, nó sẽ chăm sóc em thật tốt.”

Biên Bá Hiền im lặng không nói gì, đúng lúc này thì tiếng chuông di động của cậu vang lên.

“Là nhóc Ngô Thế Huân gọi, em có muốn nghe không.”

“Nghe.”

Phác Xán Liệt đem điện thoại sang cho cậu, “Này.”

Vừa nhấn xuống nút trả lời, bên kia liền truyền đến âm thanh huyên náo, “Bá Hiền, ra ngoài chơi đi, tớ, Chung Nhân, và cả Khánh Tú đang ở quán KFC gần nhà cậu nè.”

“Được, chờ tớ một chút.” Nói xong Biên Bá Hiền cúp điện thoại.

“Đêm mừng năm mới mà muốn ra ngoài chơi sao?”

“Ừm, Ngô Thế Huân cũng đang chờ em.”

“Được rồi, vậy em đi cẩn thận một chút, nhớ về trước 12 giờ.”

“Dạ.”

Không biết đám nhóc kia đêm 30 không ở nhà mà còn chạy ra đường lang thang làm cái gì, nhưng mà Phác Xán Liệt cũng không cản Biên Bá Hiền. Anh biết giờ Biên Bá Hiền cũng đang cần thay đổi tâm tình một chút. Trong năm mới mà lại đề cập đến chuyện hài tử như vậy cũng không được tốt lắm, nhưng cũng không còn cách nào khác. Bọn họ bình thường rất ít khi về nhà, mà Biên Bá Hiền đến Phác gia cũng cực kỳ ít, mẹ Phác nói không sai, bà cũng không phải là không thích Biên Bá Hiền, chính là mấu chốt của vấn đề này lại là Bá Hiền, nếu cậu mà động ý thì mọi chuyện liền không thành vấn đề. Phác Xán Liệt cũng hiểu rõ Biên Bá Hiền là đang sợ cái gì, cậu biết Phác Xán Liệt còn chưa có thật sự thích cậu, bây giờ mà có thêm hài tử không biết rằng Phác Xán Liệt có thể thích cậu nữa không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net