Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Khánh Tú và Bạch Hiền là bạn thân với nhau từ nhỏ, hồi hai đứa còn sống dưới quê, nhà cạnh nhau. Hai đứa thân nhau như anh em ruột thịt, có món gì ngon để dành chia cho nhau.

Rồi năm tháng trôi qua, Bạch Hiền và Khánh Tú phải đi vào lối rẽ khác nhau. Có lẽ số Khánh Tú may mắn, lấy một người chồng hiền lành nhưng thật tài giỏi. Một tay chồng cậu gây dựng cơ nghiệp cho gia đình bên vợ. Cuộc sống của vợ chồng Khánh Tú thật đầm ấm, mỗi khi tới chơi, Bạch Hiền luôn mừng cho bạn nhưng tận trong nơi thẳm sâu của tâm hồn cậu lại cảm thấy một nỗi xót xa, một khao khát thầm lặng của riêng mình đang trỗi dậy.

Bạch Hiền đã từng yêu, từng ôm ấp thật nhiều mơ ước về một ngày hạnh phúc, những cơn bão cuộc đời đã tràn qua, với ai thì không biết sao, nhưng với cậu thì nó đã cuốn phăng tất cả, nó quật cậu ngã long lóc, nó không gây thiệt hại về nhân mạng nhưng làm cậu bị chấn thương vĩnh viễn...

Rồi thì Bạch Hiền cũng đứng lên được, nhưng lúc này thì cậu đã mất đi thật nhiều điều quan trọng: tiền bạc của cải dành dụm nhiều năm, lòng tin và tình yêu mãnh liệt... mât hết, chẳng còn lại gì, chỉ còn lại trong cậu sự cay đắng mà giờ phút này cậu phải cố quên đi.

Trong quãng thời gian khốn khó ấy, Khánh Tú là bờ vai cho cậu tựa vào. Ngoài tình bạn thân thiết, Bạch Hiền xem Khánh Tú là một ân nhân lớn của mình. Bởi vì, chính nhờ có Khánh Tú mà cậu mới có đủ sức để vươn lên, thoát khỏi những đám mây đen vần vũ quanh mình.

- Bạch Hiền cậu còn nhớ ước mơ thuở nhỏ của hai đứa mình không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net