Chap 10: SIÊU THÚ + SIÊU LẠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

....................................................................................................

Biệt thự ROSE

-Ngày mai, trường ta khai trương nhà hàng phục vụ, mọi người nhớ đến nha_Cô gái tóc tím đặt tách trà lên bàn.

-Nhà hàng – phục vụ.

Kaho và Sakura mở to mắt ngạc nhiện. Yukito đứng bên Touya lên tiếng cung kính

-Có phải nhà hàng do những nàng hầu và quản gia phục vụ không? Nó giống cách hàng hàng Maid ở Pháp.

-Đúng, vừa mới hoàn thành hôm nay, ngày mai sẽ khai trương. Hihihiiii... mọi người nhớ ủng hộ._Cô gái tóc tím cười hiền diệu.

Cô ta àh....Tên gì nhỉ "Tôi kém nhớ tên lắm"

Cô ta với đôi mắt thạch anh sáng rực, tóc dài thẳng buộc 2 bím 2 bên, mặc váy màu cam, xòe... miệng nhỏ, mũi cao khuôn mặt khả ái, nếu nói sakura có nét đẹp quý phái, kaho có nét đẹp chửng chạc thì người con gái này có nét đẹp sáng lóa, ai nhìn phải đều muốn nàng cười với mình.... Tên cô là TOMOYO.

Bỗng đôi mắt chiếm lòng người mở toang khi liết đồng hồ 22h00. Miệng không cười nữa, nhìn đồng hồ.

-Trễ rồi sao?

Cô đưa mắt nhìn từng người. Ai ai cũng hiểu tản ra về phòng. Anh yukito liền cúi xuống nói:

-Chúc mọi người ngủ ngoan

Anh nở nụ cười ấm ấp, khiến sakura ngơ ngẩn. Tomoyo nhìn sakura lên tiếng

-Sakura-kun, em không muốn ngày mai chị trốn học nữa đâu nhé!

Sakura như bị nắm thót, đổ hôi hột, cười hơ hơ hơ, rồi giọt lẹ lên phòng.

Thật kì lạ, đa hơn 12h khuya rồi mà sakura không ngủ được, trằn trọc mãi, lăn qua lăn lại. Sakura bước xuống giường đi thẳng xuống lầu thấy đèn phòng yukito còn sàng. Sakura đứng trước phòng khách ngó vào phòng yukito. Bỗng cửa mở

-Á...

Sakura lập tức ngồi xuống cái ghế bành, rót nước vào ly. Thấy vậy, yukito bước lại gần, khuôn mặt khả ái với nụ cười ấm áp trên môi anh cúi xuống cung kính hỏi

-Tiểu thư vẫn chưa ngủ sao? Có cần anh làm món gì cho ăn không?

-Em ngủ không được... anh làm gì cũng được.

Sakura tỏ ra vẻ khó chịu vì mất ngủ nhưng thật chất là đang làm nũng, 2 tay chống cằm đặt lên bàn vẻ mặt mệt mỏi. yukito không nói gì liền xuống bếp. Sakura nhìn theo với vẻ mặt hí hửng, đâu biết trên bậc thang đã có đôi mắt giương giương nhìn cô ấy với vẻ mặt thản nhiên thấy Sakura làm bộ mặt đó thì trên môi touya đã nở một nụ cười vẻ hài lòng lắm.Anh an tâm khi biết yukito là một người chu đáo dịu dàng sẽ chăm sóc tốt cho Sakura. Anh xoay người bước đi nhè nhẹ để không gây tiếng động.

5 phút sau, yukito bước ra trên tay mang một Cốc trà sâm đặt trên bàn với giọng trầm ấm.

-Nó sẽ mang lại cho em cảm giác thoải mái, sảng khoái và an giấc.

Sakura khẽ cảm ơn, rồi nâng lên uống thử, tay cầm cốc trà sâm mắt ngước nhìn yukito, má xuất hiện vài vệt đo đỏ co lẩm bẩm

-Ngon...ngon lắm, đây là lần đầu có người nấu trà sâm cho em

Yukito im lặng, sau khi uống xong yukito cằm cốc trên tay, sakura đứng dậy chạy khỏi chỗ ngồi, ngoái đầu lại nói:

-Em sẽ ngủ thật ngon, cảm ơn Anh...anh yukito, chúc anh...ngủ ngon.

-Vâng, chúc em ngủ ngon.

Sakura miệng mỉm cười trong lòng cảm thấy thích thích cái cách quan tâm của anh hơn. Chạy lên phòng, coạch. Cô nằm dài trên giường lâu lâu lại cười tủm tỉm một mình, tỏ ra thích thú cô cong người lên lấy mềm chum kính mít. Đêm đó, Sakura ngủ rất ngon giấc. Cô mơ những giấc mơ đẹp, cùng mọi người mở picnic ngoài trời thật ấm áp.

....................................................................................................

Tích tắt...tích tắt.

Rrrreeeng...........tích.

Tôi với tay tắt cái đồng hồ. Mắt nhắm mắt mở bước vào WC.

-Tôi cảm thấy cho cậu ta điểm E là hợp lí nhất.

Ơ hình như tôi nghe giọng nói thì phải. "Chắc nghe nhầm" tôi thò đầu ra WC, chẳng thấy động tỉnh gì liền quay lại.

-Điểm E, sao lại lại là điểm E điểm C được rồi.

Chuyện gì zậy, tôi lại ngó ra một lần nữa. "Bên ngoài ồn ào quá" tôi lại quay vào, mặc kệ. lại tiếng cãi nhau in ỏi.

-Sao lại điểm C, cậu ta phải điểm E mới đúng.

-Không được là C.

-Là E

-Là C

-Tớ phụ trách chấm điểm, nên tớ có quyền cho điềm E.

-Cậu... cậu cho điểm phải dựa vào tiêu chí và thang điểm chứ, đâu có được tùy tiện cho điểm thế.

-Tớ thích cho thằng nhóc đó điểm E.

-Không được.

-.....

Ủa...cái gì đây, tôi đưa tay lên gãi đầu, nhìn 2 con thú nhồi bông cãi nhau. Robot sao? Nhìn lạ mắt nhỉ. Một con nhìn giống con gấu nhồi bồng, àh không phải gấu mà tai to thế giống chuột ở Úc hơn, sao? Có cánh trắng ở sai lung. Toàn thân màu cam giống mặt trời lúc mới mọc và gần lặng hơi đang vòng tay kênh con thú ở trước mặt. Còn con kia là gì nhỉ? Quái vật, quái thú hay con thỏ nhỉ. Không biết nữa, tai dài ừh giống thỏ thật, nhưng mặt mèo sao mà cũng chẳng giống. tôi chao mày hình như nó không có cổ thân nó hình tròn tứ chi thì giống thỏ, màu hồng phấn. Nhìn sơ một lượt tôi đoán đây là robot bị lỗi bộ phận hình thể. 2 con đang kình nhau bằng tia lửa điện. Tôi không giám lại gần. lỡ Robot đại chiến thì tôi bị thiệt hại nặng nề. Tôi nhìn thấy một tờ giấy nhỏ trên bàn, cầm lên đọc thử. "Chữ xấu hơn tôi", cái gì đây? Chữ nhỏ như con kiến bò. Tôi bó tay, đang ngắm ngắm thì cảm thấy có gì gì đó soẹt qua sống lung, tóc dựng lên. Một giọng nghe chip chip giống gà kêu lên tiếng:

-Cậu bất lịch sự quá nhãi ranh. Đừng tự ý lấy đồ người khác chứ.

Con robot màu cam giựt tờ lại từ tay tôi. Tôi sầm mặt hỏi.

_Ai là nhãi ranh zậy hả????

-Thấy chưa, cách cư xử tệ bị trừ điềm giờ không còn là E nữa mà là E trừ đó.

Giọng chip chip của robot màu cam lại lên tiếng. còn robot hồng phấn tai thỏ kia nhìn tôi trân trân tỏ ra vẻ thất vọng "Em đã cố làm cho anh không bị trừ điểm mà... zị là..." nó cúi mặt xuống bàn. Trong khi con màu cam lấy bút mini chấm chấm gì gì đó vào tờ giấy.

_Ở đây không mua robot biến hình xin đi giùm cho.

Nghe tôi nói, 2 con robot này ngầm mặt lại cùng một lúc vẻ hậm hực ngước lên nhìn tôi, đồng thanh:

-CHÚNG TÔI KHÔNG PHẢI LÀ ROBOT.

-Vậy... là gì?

Tôi thắc mắc nheo mắt nhìn nhìn: thú không ra thú (nhiều con gộp lại), robot bị lỗi giống hơn. Dạo này tân tiến người ta tạo robot chiến, robot chăm sóc người già luôn mà...

-Tôi là Kero là người theo dõi chấm điểm thành tích của cậu_Con màu cam lên tiếng dõng dạt: _Và điểm hiện tại của cậu là E trừ. Trong vòng 1 tháng thành tích không được điểm C thì cậu bị ..................... tra tấn ngày hè.

_Cái gì??????????????

Tôi trố mắt nhìn con vật tự giới thiệu là... là gì nhỉ. Tôi cố suy nghĩ ra tên nó

-Là kero...là kero...KERO

Nó hét bổ vào mặt tôi. ừh " kero" nhớ rồi. Tôi đưa mắt sang sang còn lại. con này lạ hơn nhìn tôi cười tủm tỉm, đưa 2 tay lên má giới thiệu:

-Em là Mokona... mokona là mokona là mokona...hà há.

Kero bịt miệng mokona lại.

-Không phải là lúc để hát điệp khúc.

Thói quen của mokona là khi giới thiệu tên là nó sẽ hát. Thật phiền toái.

_Nó dùng làm gì?

Con vật màu cam lên tiếng thay cho nó.

-Chỉ để canh chừng.

-Không tớ làm nhiệm vụ hướng dẫn

Cục bông gòn di động phồng má đáp trả.

-Để canh chừng

-Không để hướng dẫn

.......

Thật phiền phức, người bình thường như tôi ở ngôi trường đặc biệt này làm gì chứ. Hết tên phiền phức kia giờ lại đến 2 con thú nhồi bông. Đúng là...

Trước cửa phòng 12

-Hắc,....hắc...xì_ cậu ta đưa tay lên vẹt mũi_Chắc bị cảm rồi.

Dinh doong dinh doong...

_Ai?????/

Tôi mở cửa.

-Hello. Cậu xong chưa.

Thì ra là thằng bạn, mới nhắc đã xuất hiện. Cậu ta thính ghê.

-Ai, ai zậy???

2 con thú nhồi bồng chạy ra, con màu hồng nhảy lên vai tôi, con màu cam thì bay bay bay như con chuồn chuồn.

-Hello!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hello

-Á!!!!!!!!! Là pinel

2 con thú nhồi bông há miệng là hét. Con thú bông từ sau cậu ta bay tới trước mặt, nghênh mặt lên trời vòng tay trước ngực. nói giọng kiêu hãnh

-Hả... 2 cậu làm chung sao? Cố gắng lên nha...

Con thú kia tên gì....

-Là PINEL

Cậu ta giới thiệu. đúng rồi cái tên nghe nghe sao... mà thân hình đen thui giống hắc miêu, àh không phải báo hay gì gì kệ đi... nhưng giống với con thú màu cam là có cánh trắng. màu đen gặp màu cam thì... thì. Tiếp tục 2 con bắn tia lửa như sắp có chiến tranh zậy. Tôi lên tiếng

_Thú nhồi bông màu cam là cam

-LÀ KERO... bị trừ thêm vì cái tội mau quên.

Nó hét lên, rồi tự xử cầm tờ giấy lên đánh dấu vào. Con vật trên vai tôi lên tiếng.

-Mokona là mokona, mokona... là mo...ưm ưhm

Tôi nhanh chóng bịt miệng nó lại cái điệp khúc đó vang vang bên lỗ tai làm ngứa tai quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mocnguyet