Văn án - Nắng vàng long lanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đi ngang qua cánh đồng lúa bạt ngàn cạnh quân khu tôi ở, đó là ngày mà tôi đang trên đường để bắt chuyến xe về nhà
Bỗng nhiên tôi gặp một chú bé chạy nhanh, nó ngã, tôi đỡ nó dậy và hỏi:" Cháu có làm sao không để chú đưa cháu về nhé, cháu ở đâu vậy"
Chú bé trả lời tôi:"Nhà cháu ở bên kia cánh đồng ạ"
"À, bên kia cánh đồng ư, cùng đường mình đi bắt xe về nhà mà"-Tôi thầm nghĩ
Thế là tôi cõng chú bé trên vai và cùng nhau đi về nhà.
"A kia rồi ạ, nhà cháu đó chú"-Thằng bé nói

Cũng chỉ là một ngôi nhà tranh nơi thôn xóm xa xôi, cũng chỉ là một tổ ấm đẹp xinh của một cặp vợ chồng, và là tuổi thơ của đứa bé, một ngôi nhà chứa đầy tình thương như biết bao con người
"Con chào mẹ ạ"-Thằng bé nhìn ra vườn rau và nói
Tôi thấy một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp đang còn trồng rau trong vườn. Bỗng nhiên cô gái ấy đứng dậy, một tia nắng ửng hồng dọi xuống
Tôi thẫn người đi vài giây. "Có một người phụ nữ nào đẹp như thế trên đời này thật sao?"-Tôi nghĩ
Tâm hồn tôi bay bổng theo làn mây trôi về chân trời ấy, tôi thả hồn theo những sự sống xung quanh, lặng nghe tiếng chim ngân nga, tôi đã đờ người đi như thế
*Hết văn án*
Tác giả:Nhỏ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net