Chap 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được rồi các em, tiết học kết thúc tại đây, về nhà các em nhớ làm bài tập nhé, ngày mai thầy sẽ kiểm tra"- Thầy giáo vừa xếp tập sách vừa dặn dò

"Dạ, em biết rồi thầy"- Là câu nói quen thuộc của lớp khi thầy dặn làm bài tập

Giờ ra chơi náo nức với các bạn học chơi đùa, ngồi ăn cùng nhau.

"A!, Tuyết Kì bên này, mình bên này nè!"- Vừa nói Mẫn Huệ vừa vẫy tay ra hiệu cho Tuyết Kì

"Mình tới đây" -Vừa nói Tuyết Kì vừa hớn hở chạy

"Rầm" Tuyết Kì đâm sầm vào một cậu bạn học, ngã xuống đất, cô thấy choáng váng và mọi người thì ngồi cười phá lên.

Chợt một bàn tay đưa ra như ý muốn kéo Tuyết Kì :

"Cậu không định đứng dậy à?" -Vừa nói cậu bạn học vừa cười

"Cảm, cảm ơn cậu"

"Sao cậu bất cẩn thế, bẩn hết đồng phục của mình rồi"

"Ơ, ơ, mình.... mình, nhưng cậu cũng đụng phải mình mà, sao lại nói mình làm"

"Thôi, cậu khôg sao là yên tâm rồi"

"Này!, để..... để mình lau cho cậu"

"Thôi không cần đâu, cậu nhớ dọn chỗ đó cho sạch đó"

Vừa đi tới chỗ Mẫn Huệ ngồi Tuyết Kì vừa thất thần lẩm bẩm:

"Mắt cậu ấy to và lấp lánh quá, không lẽ mình đổ cậu ấy rồi, không được, không được"

"Này Tuyết Kì cậu nói thì thầm gì đó" -Mẫn Huệ vừa lay Tuyết Kì vừa nói

"À, không có gì, để mình đi dọn"

"Cậu biết người cậu đụng phải là ai không thế?"

"Thì cũng là sinh viên trường mình, sao cậu lại hỏi mình câu đó"

"Cậu ấy là đội trưởng bóng rổ trường mình, đốn tim hàng ngàn học sinh rồi đó cậu biết không"

"Hả, cậu nói thiệt chứ"

"Cậu tưởng mình đang đùa à?"

Tuyết Kì ghé sát tai Mẫn Huệ nói:

"Sao cậu không nói sớm, mình thấy ánh mắt mọi người đang lườm như muốn xé xác mình ra nữa kìa"

"Lần sau cậu phải cẩn thận đấy, kẻo fangirl tới là cậu te tua như bịch muối" -Vừa nói Mẫn Huệ vừa diễn tả

"Cậu ăn trước đi, mình đi đây"

Vừa đi Tuyết Kì vừa lo nghĩ :

"Đừng sợ, mày chẳng làm gì sai cả, sao phải sợ, ko đúng, ko đúng, mày đã đụng phải đội trưởng bóng rổ đó, mày phải bình tĩnh, bình tĩnh"

"Chắc sẽ ko sao đâu"- Nghĩ xong Tuyết Kì vừa hớn hở chạy một mạch vào lớp.

Vừa bước tới cửa, không biết chuyện gì, cả người Tuyết Kì dính đầy bột.

"Này, các cậu làm gì vậy" -Vừa phủi Tuyết Kì như cáu và nói lớn

"Làm gì à, làm gì thì cậu phải biết rõ chứ, mới vào mà đã muốn sốc nổi à" -Vừa nói cô bạn học "chị đại" vừa cười khinh

"Tôi đã làm gì các cậu đâu mà lại làm như vậy với tôi"

"Haha, các cậu thấy không, lại bảo không làm gì, không làm gì àk, không làm gì nè" - Vừa nói cô bạn học vừa cáu gắt hất xô bột còn lại vào người Tuyết Kì

"Ý của cậu là"

"Đúng đấy, ý của tôi là cậu đã đụng phải Lục Dương Kì, nếu hôm nay tôi ko xử cậu thì chắc chắn fangirl cũng sẽ kéo đến và cậu cũng sẽ ko yên đâu, hứ" -Vừa quay lưng đi cô bạn học vừa vứt xô bột xuống đất

Cả lớp lặng yên, còn Tuyết Kì thì chạy vội đến nhà vệ sinh để xử lí vết bộ trên quần áo thì chợt gặp Mẫn Huệ đang đi trên hành lang

"Là Mẫn Huệ, núp ở đây rồi hù cậu ấy xem sao"- Vừa nói Tuyết Kì cười thầm

Lạch Cạch tiếng bước chân. Vừa đến vách tường

"Hù, cậu giật mình chưa"- Tuyết Kì cười phá lên như không thấy mặt trời

"Cậu làm gì ở đây?"

Ngước nhìn lên cô thấy Kì Dương đang đứng trước mặt mình

"Ơ, cậu.... cậu, cậu ở đây từ lúc nào thế?" - Tuyết Kì đổi sắc mặt và lấp bấp

"Đây là hành lang đến lớp của tôi, ko đc sao?"

"Ko.... ko phải, tôi.... tôi, tôi chỉ.... Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, tôi ko có ý định trêu cậu đâu, tôi.... tôi đi đây"
 
Giờ vào học yên lặnh cho đến khi thày chủ nhiệm bước vào.

"Chuyện này do ai làm đây?"

Cả lớp yên lặnh ko một ai còn lên tiếng với cơn tức giậm của thầy chủ nhiệm.

"Sao ko ai trả lời tôi hả?, tôi hỏi là ai làm"

"Là do em làm" - Tuyết Kì lấy hết can đảm đứng dậy nhận tội

"Thì ra là em, mới vào lớp mới thôi mà em lại có hành động như vậy sao, đây là thái độ của em à?"

"Em xin lỗi thầy bây giờ em sẽ đi dọm ạk!"

Reng....reng....reng

"Oa, mệt quá đi thôi, cuối cùng cũng đc ra về" - Các bạn học xì xào mừng rỡ

Dọn dẹp tập sách gọn gẽ Tuyết Kì vừa bước ra cửa lớp:

" Coi như hôm nay cậu biết điều, hưa" - Vừa nói cô bạn học " chị đại" vừa cười nhếch mép

"Nếu tôi ko nhận thì các cậu cũng ép tôi thôi, nhưg chuyện hôm đó chỉ là hiểu lầm, cậu đừg kiếm chuyện vs tôi nữa" - Tuyết Kì quay lưng đi

" Hừ, sai mà còn vênh mặt, để tôi dạy dỗ cậu 😏😏😏"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#alavahani
Ẩn QC