Chap 23 : Xiao lão gia tìm đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay trời không giông nắng cũng dịu , nên vợ chồng nhà SuD.O. mới đặt ân xá cho 2 động vật tội nghiệp ngày đêm trước nhà ngắm hình bạch cửu .

Nói nghe cho dễ nhưng thực ra hai vợ chồng mượn hai người này phụ việc nhà thôi chứ chẳng có ý gì sâu xa , khi cả hai đang đừng ngoài cửa rình trộm thì SuHo bước ra thân dựa cổng , khoanh tay nhìn hai người nói

- Nhớ SeHun lắm đúng không ?

- * Gật gật *

- Muốn gặp SeHun lắm đúng không ?

- Muốn chứ !

- Vậy vợ chồng tôi cho phép hai người ở đây dùng cơm đấy ! - SuHo cười nhẹ nói

- THẬT SAO???

- Dĩ nhiên vì chúng tôi muốn làm 1 bữa tiệc bất ngờ cho SeHun , nhưng phải có điều kiện tới ăn nhưng không có nghĩa là ở không . Hai người phải phụ vợ chồng tôi nấu nướng dọn dẹp !

- Gì chứ ? Không đời nào ! - Cả hai tròn mắt bất bình

- Không đồng ý thì thôi !

SuHo chuẩn bị đóng cửa thì LuHan và ChanYeol chặn lại giọng không mấy là cam tâm nói

- Thôi được... tụi em đồng ý...

SuHo mỉm cười rồi mở cửa ra cho cả hai vào , làm việc nhà cũng được nấu ăn cũng được miễn được nhìn Bạch Cửu thì làm gì cũng đồng ý hết

- Bây giờ công việc chia như sau , ChanYeol phụ SuHo quét dọn lau chùi bàn ăn chén dĩa . Còn LuHan xách cái đống thức ăn kia vào bếp phụ em nấu !

D.O. cầm xẻng chiên cá phân chia công việc còn 3 người kia nghiêm chỉnh đứng nghe . Cậu mỉm cười lắc lắc tay D.O. nói

- Vậy còn SeHun , hai người đưa SeHun đi đâu rồi  ?

- Đi chơi ! 

-... ụt... không chịu đâu .. sao không để em ấy ở nhà chứ ? - LuHan nhìn xung quanh nhà bất mãn lên tiếng

- Hai người có ý kiến? - D.O. lần nữa trừng đôi mắt rõ to cảnh cáo

- Không có...

- Vậy thì mau làm việc !

Cả hai y lệnh săn tay áo bắt tay vào làm , LuHan xách mấy túi đồ lớn nhỏ đi theo sau lưng D,O, vào bếp .  D.O. không biết có phân công sai lầm hay không khi cái con nai già kia quả thật vô tích sự khi vác thân vào bếp.... 

- D.O. à... cà chua này làm sao em ? xay sinh tố hay băm nhuyễn các kiểu ??? 

- Vâng để trang trí thưa anh ! Kêu rửa rau củ thì rửa đi còn nhiều chuyện !

Và ai đó lẳng lặng vát đồ đi rửa 

* 5p sau * 

- D.O. à cho anh xin chai xà bông !

D.O. đang mài dao thì ngẩn đầu suy nghĩ , đang rửa đồ lấy xà bông làm cái gì cơ chứ ? 

- Lấy xà bông làm gì ?

- À để anh rửa mớ này cho rạch , anh nghe nói phải rửa tay bằng xà bông cho sạch nên anh suy ra rau củ cũng phải rửa bằng xà bông cho sạch theo! - LuHan cầm trái dưa leo thuyết trình 

- Anh rửa rồi anh tự ăn luôn đi nhé! tào lao , học chi cho giỏi , làm chức cho cao sao mấy cái chuyện đơn giản vậy mà làm cũng không xong nữa hả????

Và đâu đó trong góc bếp có 1 con nai già 1 lần nữa lặng lẽ nuốt nước mắt vào tim cắn răng nghe 1 con chim cánh cụt giảng bài 1 cách âm thầm lặng lẽ . Sau khi rửa mớ rau cũ lần thực phẩm sống bằng chính nước mắt của mình .

LuHan được D.O. chỉ cách thái cắt , ít ra con nai nhà anh cũng thông minh lắm đó , chỉ từ từ là hiểu ngay chứ bộ . Mấy đứa vỗ tay khen anh cái cho anh vui lòng coi nà 

- Anh cắt con mực này theo chiều... ơ kìa trai đẹp! - D.O. đang chỉ LuHan cắt mực thì vô thức nói

- Cảm ơn em , anh biết anh đẹp mà...

- Anh ở đâu ra...SuHo chồng em kìa , trai đẹp đấy hí hí hí - D.O. nhìn SuHo ngoài kia bắn tim 

ChanYeol vừa lau chén dĩa vừa nhìn 2 vợ chồng tí hon kia liếc mắt đưa tình , bắn tim pặc pặc mà âm thầm đồng cảm với LuHan . SuHo nhìn đã đủ sến súa , D.O. ở trong đấy quả thật tội nghiệp tấm thân nai già kia ...

D.O. bắt đầu bắt chảo nóng chỉ LuHan phương thức nấu món ngon , đổ dầu vào chảo 1 cách chuyên nghiệp . Sau đó cầm cái xẻng chiên cá nhìn LuHan hỏi

- Anh biết người ta sản xuất cái xẻng này để làm gì không ?

- Làm gì ?

- Thứ 1 để nấu ăn thứ 2 cũng dễ tiện tay tán vô trong mặt kiểu vậy nè ! - D.O. huơ tay định tán thử nhưng LuHan kịp né

- Bớt giỡn đi ... em mà tán vào còn đâu nhan sắc trời ban để anh còn cua bảo bối nữa hả D.O. .... =.=...

- Vậy thì biết điều mà phụ giúp có tâm xíu đi !

- Vâng...
.

.

.

.

.

.

.

Sau cả buổi sáng bận rộn chuẩn bị mọi thứ . Nói trắng ra chỉ có 2 tên osen trá hình kia làm thôi còn vợ chồng anh phải làm việc nặng nhọc hơn chính là sai bảo và chỉ dẫn 2 con osen kia làm . Thấy vợ chồng anh cực chưa ?

- * Thở * Đồ cái thứ tàn nhẫn... hèn gì trời bắt chiều cao 3m chia 2 cả đời ... - LuHan nằm lên sofa thở nói

- Không vì cục cưng nhỏ còn lâu tôi mới ngồi chùi từ cái Ly đến cái nĩa...- ChanYeol đen mặt nói

- Giờ sao ? Giờ hai người ngồi đây nói xấu vợ chồng tôi chứ gì ? Uổng công vợ chồng tôi tốt quá mà cho hai người vào nhà vậy mà hai người còn đối xử vợ chồng tôi kiểu đó...

- Vâng chúng em biết rồi... vợ chồng đại nhân tha cho chúng em ... - Cả hai khóc không ra nước mắt

Một lúc sau thì nghe tiếng chuông cửa vang lên . 4 người nhanh chân chạy ra mở cổng vì chắc chắn cục cưng trở về . Khi vừa mở ra chưa kịp ôm nhau vui vẻ thì

- Hunnie em về rồi~~

- Ơ... Boss và LuHan cũng ở đây sao ?

- ĐÚNG VẬY! BỌN ANH ĐÁNH ĐỔI LÀM CON OSEN MỚI ĐƯỢC ĐÓ!

- Hơ... à trên đường đi về em có vô tình gặp 1 bác , bác ấy dễ thương lắm nên Hun mới mời về nhà chơi~~

- Ai thế ? - 4 người với nguyên dấu chấm hỏi to dùng hỏi

- Là ta có được không ?

Người nam nhân khá lớn tuổi nhưng vẫn còn nét phong độ , trẻ trung xuất hiện bên cạnh cậu mỉm cười nhẹ , môi cất giọng trầm ổn nói làm 4 người tròn mắt ngạc nhiên nhất là LuHan

- LU LÃO GIA / BA ????????

End chap 23

Dạo này Hin thiếu muối nên viết gì cũng nhạt... =.=... có ai thấy chap này dở ko ?
Dạo này trở lại con đường game thủ nên bỏ bê hết r 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net