Part 3 : Sự sụp đổ trong khoảnh khắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bao tháng ngày chờ đợi, anh đã tiếp tục nói chuyện và làm lành với tôi. Cảm giác thật nhẽ nhõm và niềm hạnh phúc ấy không thể nào diễn tả được. Mỗi khi xe đạp tôi bị hỏng , anh thường đến nhà và sửa xe miễn phí cho tôi. Ừ thì yêu lắm đấy nhưng nhiều lúc giận nhau dai như đỉa. Rồi một hôm , anh ta dẫn tôi ra trước cửa nhà , nói là có chuyện muốn nói. Tôi khoác tạm chiếc áo khóc len và chạy xuống. Anh ta cầm tay tôi và trả lại tôi những món đồ kỉ niệm của 2 đứa. Tôi thắc mắc không hiểu vì sao mới cười và nói : - Lại định trêu e đây hở :)) này nhá, đùa dai vừa thôi không là dỗi luôn đấy. Nó chỉ nhìn và ôm tôi thật chặt. Nó bỗng nói : - mình chia tay em nhé ! . Tôi đứng mình, dường như mọi thứ sụp đổ trước mắt tôi ngày hôm đó và tôi chỉ biết khóc lớn và đánh nó như trút giận lên khi tự hỏi tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy. Đồ khốn nạn ! Anh ta chỉ làm mặt tội lỗi trước mặt tôi và rồi nói rằng nó đã co người khác. Sau đó, nó bỏ đi và đề tôi bơ vơ giữa chốn người trong đêm đông lạnh giá. Tôi chạy vào nhà, khoá cửa phòng thật chặt và gào lên thật lớn. Tim tôi như vỡ thành từng mảnh , tôi như muốn  cào nó cho nát , bóp nó cho chặt để được như chết lặng đi và quên đi mọi buồn phiền. Tôi tự hỏi rằng anh đã từng yêu tôi thật lòng chưa ? Đã từng hiểu cho tôi , thông cảm cho tôi hay anh dùng tôi chán rồi thì vứt tôi đi như một món hàng rẻ tiền. Anh coi tôi là gì trong suốt thời gian qua hay chỉ là một cái bóng được anh cho ăn đầy đủ. Ừ vậy tôi đã biết câi sự quan tâm của anh đối với tôi chỉ đáng như mấy cái cốc Dingtea bèo bọt đấy thôi. Nói thật với anh, tôi không thiếu thốn đến mức phải nhờ vả anh đi mua trà sữa cho tôi mỗi tối mà cái tôi cần ở anh là sự quan tâm theo nghĩa bạn trai với bạn gái của mình.... Anh có hiểu không ? Anh bỏ tôi giữa dòng người trên phố, bỏ đi một cách dửng dưng với không một lời xin lỗi hay giải thích gì. Lúc đấy, tôi chỉ muốn kéo anh lại và ôm anh thật chặt để anh không rời khỏi tôi nữa nhưng dường như trái tim và lương tâm tôi không cho phép tôi làm vậy. Tôi chỉ muốn cảm ơn anh vì đã làm tôi vui và lấp khoảng trống trong tim tôi suốt thời gian qua. Cảm ơn anh vì tất cả và cút đi đồ tồi. Không có anh, em vẫn *ổn* ! 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net