Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'' Heyyah . Hôm nay anh thế nào? '' Taehyung hỏi khi anh ấy đón Seokjin từ bệnh viện nơi mà Seokjin đang thực tập.

''Mệt chết mất. Bây giờ còn phải đi với em đến buổi gặp nữa. Anh đã không ngủ 12 tiếng rồi.'' Seokjin phàn nàn.

Taehyung bắt đầu lái xe.

''Xin lỗi mà. Nhưng anh là người duy nhất có thể nói 15 ngôn ngữ mà bọn em biết. Vì vậy bọn em rất cần sự giúp đỡ của anh.'' Taehyung nói.

Seokjin cười và nói: '' Một chầu thịt nướng sau đó.''

'' Chắc chắn rồi baby. Đừng lo.'' Tae cười liếc nhìn Seokjin.

'' Mong là sẽ có tắc đường lâu lâu chút, vậy thì anh có thể ngủ khoảng 30 phút.'' Seokjin nói.

'' Anh kì thật, anh là người đầu tiên muồn tắc đường đấy. Tí nữa anh có thể ngủ thật ngon baby.'' Taehyung nói

'' Đừng có gọi anh là baby nữa, nổi hết cả da gà đây này. Người ta lại nghĩ em là bạn trai của anh.'' Seokjin vừa nói vừa bĩu môi.

'' Cứ để họ nghĩ vậy đi dù sao bây giờ anh cũng không có. Em sẽ dừng nói thế nếu anh có một người bạn trai phù hợp.'' Taehyung nói.

Seokjin chỉ thở ra một hơi rồi nhìn ra bên ngoài.

Đã hai năm rưỡi kể từ khi anh nhận học bổng và chuyển đến Seoul. Taehyung là người đã giới thiệu cho anh học bổng mà trường của cậu ấy đang có. Gia đình Taehyung là một trong những nhà giàu có và quyền lực nhất ở Daegu, gia đình anh thì là cánh tay phải của họ, đó là lý do vì sao anh và Taehyung trở thành bạn thân từ khi còn nhỏ.

Taehyung là một nhà sản xuất âm nhạc và là một ca sĩ. Cậu ấy có một vòng tròn những người bạn : Hobi được biết tới là một chiếc máy nhảy và luôn là vũ công giỏi nhất, Suga là một nhà sản xuất và rapper lạnh lùng, cuối cùng là RM – nhạc sĩ, rapper và cũng là một nhà sản xuất vụng về người luôn làm mất đồ của chính mình.

Khi tôi đến Seoul, Taehyung đề nghị tôi ở trong kí túc xá của họ. Chúng tôi ở cùng nhau, nó không hoàn toàn là một kí túc xá vì chúng tôi đều có phòng riêng. Mấy đứa nhỏ rất thành công ở độ tuổi còn trẻ như thế này. Tôi vẫn chưa nhìn thấy '' em út vàng '', tôi không quan tâm đến showbiz hay ngành công nghiệp âm nhạc lắm.

Hy vọng cuộc gặp này sẽ kết thúc sớm nhất có thể. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net