1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Rengg Rengg" chuông báo hết giờ vang vọng từng ngóc ngách của trường trung học SOPA

Yoon Jeonghan hoàn tất bài luận nghệ thuật cho buổi thuyết trình ngày mai nên ở lại muộn hơn, trước khi bắt tay vào deadline thì cậu cũng đã kịp nhắn tin dặn mẹ ở nhà ăn cơm trước và đi ngủ sớm

"Jeonghan là một thiên tài, quả thực là một con người tài giỏi và hoàn hảo mà ai ai cũng mơ ước

Đỗ vào SOPA với số điểm đầu vào cao nhất cả nước, 2 năm liền đứng đầu trường và đi biểu diễn ở các lễ hội nghệ thuật lớn trong khuôn khổ của các trường đại học, đã từng được tiếp xúc và đứng chung sân khấu với các nghệ sĩ tên tuổi. Cuộc đời Jeonghan vốn chính là ước mơ của biết bao thế hệ nhà trường

Tài giỏi đến như vậy, nhưng cuộc đời lại đâu suôn sẻ được như thế

Mẹ Jeonghan bán cá tươi ở chợ Dongkyung, bố bốc vác cho xí nghiệp  xây dựng. Lớn lên trong mùi tanh của cá và những bao xi măng chất đầy trong căn nhà nhỏ, Jeonghan đã trải qua một tuổi thơ không được đủ đầy như các bạn đồng trang lứa

Không phải vì những thiếu thốn về vật chất mà khiến cậu nản lòng vươn lên trong cuộc sống . Mười mấy năm đèn sách ròng rã, quên ăn quên ngủ chỉ vì muốn cha mẹ có cuộc sống sung túc hơn, Jeonghan nhận được học bổng toàn phần của trường

Bước vào mái trường trung học bao nhiêu thử thách cam go, cậu vẫn chễm chệ đứng nhất trong tất cả các kì thi, thậm chí được các công ty giải trí lớn mời về thực tập với cam kết sẽ được ra mắt ở vị trí tốt nhất

Từ chối mọi lời đề nghị cầu tiến, Jeonghan tập trung học và tích cực tham gia các hoạt động nghệ thuật toàn quốc"-trích status ngày 6/5 của thầy hiệu trưởng

Mẹ nấu cá thu kim chi, con về sớm mà ăn nhé

Em Subin đợi cửa con đấy, đừng quá sức kẻo mai mệt con nhé

Đọc những dòng tin nhắn của mẹ, Jeonghan bất giác mỉm cười

Cậu tắt điện thoại và tập trung vào luận văn nghệ thuật . Chủ đề của Jeonghan ngày mai chính là ' Bước tiến mới, sáng tạo đột phá trong âm hưởng dân gian và âm nhạc hiện đại' 

Cậu am hiểu âm hưởng dân gian vì vốn được bà ngoại dạy hát từ nhỏ, cậu cũng say mê giai điệu hiện đại với các bài hát nổi tiếng toàn thế giới. Jeonghan có những cảm nhận rất riêng về nghệ thuật đời sống và sự đột phá thế hệ rộng rãi, cụ thể đang xảy ra tại Đại Hàn Dân Quốc

Chủ đề lần này có sự quen thuộc, cũng có sự mới lạ để hội nhập với tư tưởng sáng tạo của nghệ sĩ hiện nay

" Bạn học Yoon, đã muộn rồi sao cậu còn chưa về?"

Seungcheol đặt tay lên vai Jeonghan, khẽ đẩy ghế ngồi xuống cạnh cậu

" À tớ ở lại hoàn thiện luận văn cho ngày mai ấy mà, hình như Seungcheol cũng vậy hả?"

" Ừm, chủ đề của tớ khó quá nghĩ mãi chưa ra"

Jeonghan quay sang Seungcheol, đưa mắt nhìn tập tài liệu của cậu bạn rồi lên tiếng:

" Tớ cũng xong rồi, Seungcheol mang qua đây rồi hai bọn mình làm xem sao"

Seungcheol mỉm cười, anh thong thả đi đến bàn học và đem những tài liệu mình đã tìm hiểu được cho Jeonghan:

" Tớ đang làm luận văn về ' Âm nhạc cổ điển-sự cũ kĩ cần đổi mới hay sự tồn tại đẹp đẽ của văn hóa dân gian' , nó thật sự khó quá "

Jeonghan lật từng tờ giấy để xem qua nội dung Seungcheol đã lên sẵn, lập luận rất chặt chẽ, suy nghĩ cũng rộng và đa chiều nữa. Lần thuyết trình giữa các học sinh lần này được giao đa số chủ đề về văn hóa Hàn Quốc, nó sẽ đánh vào tâm lí của giới trẻ và khai thác chiều sâu sự am hiểu nghệ thuật

" Theo tớ , nên viết theo cảm nhận của cậu đầu tiên, sau đó là những thông tin cụ thể được chia sẻ trên mạng"

" Cậu có thể tìm đọc một vài tus về cách nghe nhạc của giới trẻ hiện nay và đưa những lập luận về âm nhạc cổ điển dưới con mắt của người thưởng thức nghệ thuật"

Say mê làm bài một lúc lâu, Jeonghan nhận ra mặt trời đã lặn , cậu thu dọn đồ để đi về

Seungcheol cũng theo đó mà lon ton chạy tới chỗ bạn, năn nỉ xin chở cậu về . Loay hoay một hồi Jeonghan cũng ngồi ngoan ngoãn trên con xe đạp của Seungcheol

Hai con người trên một chiếc xe, một bầu trời hoàng hôn buông xuống với đống bài vở còn dang dở được cầm nặng trên tay

Hàn Quốc có rất nhiều con dốc đẹp, Seungcheol ghé qua một trong số đó

Hoa đào nở đẹp lại tàn mau, để lại trên đường một tấm thảm hồng xinh đẹp và ngọt ngào

Jeonghan ngồi sau tấm lưng lớn của Seungcheol, tóc bay phấp phới theo hương gió và mùi thơm của hoa cỏ. Cảm giác lúc này tuyệt thật đấy, rất yên bình.













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC