math 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bạn nhận được một tin nhắn từ vernon trời đánh

vernon trời đánh: anh ơi! em điều tra được người hack instagram của anh rồi!

ai thế?

vernon trời đánh: làm một cái deal nhỏ trước chứ anh :">

ơ cái thằng này :">

một thẻ game $30?

vernon trời đánh: ờiii tin quan trọng vậy mà có $30 thôi hả anh? :">

vernon trời đánh: how abt $100

ê ê tao là sinh viên nghèo á nha :))))

$50 chốt deal!

vernon trời đánh: người ta đổi đời trai lấy info cho anh mà có $50 ;-;

vernon trời đánh: bùn 5p ;-;

rồi giờ lấy không?

vernon trời đánh: lấy chứ :"> coi như làm từ thiện á nha :">

từ thiện qq :)))

vernon trời đánh: anh nhớ park soyoung hông?

vernon trời đánh: cái chị học khoa sư phạm anh chung trường anh á!

wtf?

đúng là không ngoài dự đoán của anh :))

okiee cảm ơn em trai :))

giờ anh chuẩn bị đi ăn thịt nướng với anh jeonghan ờiii :)) bái bai em :))))))

vernon trời đánh: ủa em cũng muốn ăn :"<

về hàn mà ăn nha em troai hihi :">

_____________

- seungcheol ơi cậu xong chưa?

- tớ xuống ngay đây!

seungcheol nhanh chóng cho điện thoại vào túi quần rồi vơ lấy áo khoác chạy vội xuống lầu. jeonghan đã đứng mang giày ở trước cửa, đầu cúi xuống làm mái tóc vàng của cậu rủ nhẹ che mất một góc khuôn mặt. nhưng dầu sao vẫn là người yêu của seungcheol mà nên dù thế nào seungcheol cũng thấy là mỹ cảnh.

- cậu không lấy khăn choàng à?

- không cần đâu mà.

jeonghan lắc đầu rồi quay sang kệ giày bên cạnh, mở chiếc hộp to đặt ở đấy lấy ra một chiếc khăn choàng cổ cẩn thận choàng qua cổ của seungcheol. jeonghan còn tỉ mẫn bẻ những nếp vải vào đúng chỗ. người yêu của jeonghan thì không thể lôi thôi ra đường được.

cậu mải mê chỉnh khăn cho anh mà không để ý khoảng cách của hai người chẳng cách bao xa nữa, seungcheol nghĩ nếu chỉ cần anh nhướng người mốt tí thì có thể hôn vào môi jeonghan rồi.

- quà tặng nhân dịp về seoul!

- cho tớ thật hả?

- cậu không thích thì tớ lấy lại mốt tặng joshua nhá!

- làm sao mà không thích quà người yêu tặng được chứ.

jeonghan im lặng mỉm cười nhìn seungcheol cứ như một đứa trẻ được tặng quà đừng mân mê chiếc khăn trên cổ cười ngốc nghếch. cậu nhẹ nhàng lấy chiếc khăn còn lại choàng vào cổ mình rồi lấy tay đan vào tay seungcheol kéo ra cửa.

- cậu cũng có à?

- đồ đôi đầu tiên của tụi mình đấy!

jeonghan nói rồi vội quay mặt đi để che hai vệt hồng hồng đang trở nên đậm dần trên má. nếu nói 2 chiếc khăn này được jeonghan đan từ lúc bắt đầu crush seungcheol thì liệu seungcheol có cười vào mặt cậu không nhỉ?

cả hai đến một quán thịt nướng ngoài sông hàn. gió từng đợt thổi mạnh vào người, cùng với những xiên thịt nóng hổi, những lon bia mát lạnh và cùng người mình yêu, cả seungcheol và jeonghan đều biết như thế này là quá đủ và cũng chẳng cần thêm điều gì nữa.

jeonghan chăm chú với những xiên thịt trên vỉ nướng, hình như đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của seungcheol đang giận dỗi ngồi bên cạnh. anh đưa lon bia lạnh lên miệng hớp một ngụm rồi lại đánh mắt qua người thương đang ngồi bên cạnh. mắt seungcheol buông xuống mắt jeonghan, rồi đến má và dừng lại ở môi.

- jeonghan này.

- sao thế?

nghe tiếng seungcheol gọi, jeonghan vội nhớ lại mình không đến đây một mình, đưa mắt nhìn sang.

- tớ...tớ hôn cậu được không?

mắt seungcheol nghiêm túc nhìn vào mắt jeonghan. đó không phải một lời xin phép, cậu nhìn ra được khát khao trong mắt seungcheol. jeonghan cũng không biết tìm lí do gì để từ chối yêu cầu đó, chỉ từ từ nhắm mắt lại, chờ đợi đối phương chủ động.

seungcheol đưa mặt sát lại gần, cẩn thận, tỉ mỉ với nụ hôn đầu của cả hai người. anh không muốn nụ hôn này trở nên quá vội vàng, anh muốn chầm chậm thưởng thức vị ngọt trên môi của jeonghan.

hai đôi môi chỉ còn cách nhau một khoảng nhỏ, đủ để jeonghan cảm nhận được hơi thở của seungcheol phả nhẹ lên chóp mũi của mình, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng...

- anh ơi thịt cháy hết rồi kìa!

jihoon và soonyoung từ đâu xuất hiện thản nhiên kéo ghế ngồi xuống phía đối diện. seungcheol ngẩn mặt lên ngỡ ngàng và anh thề anh đã thấy cái nhướng mày đầy thoả mãn và khiêu khích của jihoon cũng nụ cười đầy cưng chiều của soonyoung ngồi bên cạnh. hai cái đứa kì đà cản mũi này hãy cẩn thận!!!

- bỏ quán đi đánh lẻ là kì lắm đó anh ơi

- anh seungcheol nói hai đứa đi nhà sách rồi nên không đi được?

- đi nhà sách hả anh seungcheol? tụi em lên kế hoạch lúc nào sao em chẳng biết vậy nhỉ? cậu lên kế hoạch hả soonyoung?

soonyoung chỉ lặng lẽ lắc đầu mỉm cười hóng chuyện vui. seungcheol đen mặt nhìn tên nhóc phá đám ngồi đối diện chỉ hận không thể dùng xiên thịt xiên luôn nó đặt lên vỉ nướng để nó im miệng lại.

vậy là nụ hôn đầu mà seungcheol hằng mong đợi kết thúc một cách lãng xẹt trong mùi hương của những xiên thịt nướng trên vỉ :">



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net