Chương 5: Vị khách từ phương xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi đi Seojin còn cố tình liếc xéo Ha Yoon Cheol một cái đầy vẻ đắt ý, thách anh có thể cản cô rời đi lần này.

Sau khi trở về phòng làm việc của mình, trợ lý đã đem đến báo cáo doanh thu nhận được sau buổi đấu giá cho Ha Yoon Cheol phê duyệt, anh đã yêu cầu dùng số tiền có được từ buổi đấu giá đem đi quyên góp cho các trại trẻ mồ côi, không chỉ thể còn mua thêm quần áo, nhu yếu phẩm cho tụi nhỏ.

Rồi còn nhờ trợ lý tìm cho anh một người nhanh nhẹn, tỉ mỉ đích thân đi cùng anh đến tận nơi, chính tay trao tặng từng món quà.

"Vậy phải tìm ai đi cùng anh đây thưa phó chủ tịch?".

"Ai cũng được, nhưng tốt nhất là phụ nữ, tôi cảm thấy thư kí Cheon cũng không tồi...".

Cứ như vậy Ha Yoon Cheol thành công lấy danh nghĩa công việc để yêu cầu Seojin phải dành thời gian cho anh ta.

———

Tại văn phòng chủ tịch Choi lúc này Seojin không hề hay biết bản thân đã bị Ha Yoon Cheol bày kế buột nàng phải dành thời gian ra ngoài cùng anh ta cho dù có muốn hay không.

Chủ tịch Choi khá thẳng thắn khi vào thẳng vấn đề với Seojin ngay khi cánh cửa văn phòng vừa đóng. Bà ấy muốn biết mối quan hệ giữa nàng và Shim Su Ryeon, người đã mua chiếc vòng đêm hôm trước, muốn thông qua nàng để tìm cách mua lại chiếc vòng tay.

"Chủ tịch muốn mua lại chiếc vòng tay ấy sao?"

"Phải, cho dù là bao nhiêu, tôi sẵn sàng mua lại".

Nhìn ánh mắt của bà khi nói những lời đó thật khiến cho nàng cảm thấy bối rối, không phải bà ta muốn vứt bỏ tất cả cho nên mới đem bán nó hay sao, giờ còn tỏ vẻ quan tâm lắm, muốn làm người khác cảm thông hay gì.

"Tiếc thật đấy, tôi không giúp gì được cho chủ tịch rồi, thật sự tôi không quen cô ta, tôi chỉ vô tình được nhờ vã vào đúng lúc ấy mà thôi, mong chủ tịch thông cảm... hơn nữa có lẽ chủ tịch cũng nên từ bỏ, những gì đã cho đi, thì nó sẽ không bao giờ trở lại nữa, đặt biệt là những đồ vật quan trọng, nếu như ngay từ đầu đã không biết trân trọng thì chúng ta chỉ có thể trách bản thân mình mà thôi, vì đã không thể giữ gìn được".

Những lời nói ấy như mũi dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim chủ tịch Choi, bà thật không nghĩ đến lại bị một thư ký cỏn con nhìn thấu như vậy.

"Nếu không có chuyện gì nữa, thì tôi xin phép"

Cứ thế Seojin rời đi mà không thèm để tâm đến phản ứng của người đàn bà kia.

———

Ngày hôm ấy, đi cùng nhau cả ngày như vậy mà Seojin lại không bị Ha Yoon Cheol ép cung cũng thật kỳ lạ. Trông anh ta còn có vẻ rất hưởng thụ cơ.

Trải qua cả ngày mệt mỏi, Seojin chỉ muốn trở về khách sạn ngâm mình trong cái bồn tắm đầy ấp xà phòng với nước ấm, nhưng lại bị Ha Yoon Cheol yêu cầu cùng anh ta đi tiếp khách đột suất, không có cách nào từ chối, dù gì anh ta cũng là sếp, nàng chỉ đành cùng với anh đi gặp vị khách quý kia.

Nào ngờ vị khách ấy lại chính là người mẹ nuôi của nàng, vợ của vua Philippe, hoàng hậu của Vương Quốc Bỉ. Lần này trở về Hàn Quốc trả thù mẹ ruột nàng thật sự không muốn cho bất cứ ai biết, chỉ đành vờ đau bụng rồi chuồn đi trước khi bị bắt gặp.

"Tôi đau bụng quá, cần đi vệ sinh một chút".

Ha Yoon Cheol không nghĩ nhiều, chỉ đành một mình vào trước để tiếp đãi khách quý.

Thì ra gia đình nhà anh có quen biết, làm ăn với hoàng tộc Bỉ vì thế lần này Hoàng Hậu trên đường du ngoạn đến xứ kim chi cũng tiện thể ghé đến thăm họ với tư cách một doanh nhân đến từ phương xa. Và anh cũng không hề hay biết bà ấy lại là quốc mẫu của cả một quốc gia.

Cả tiếng đồng hồ đã trôi qua Ha Yoon Cheol vẫn chưa thấy Seojin quay lại, anh chỉ nhận được một tin nhắn từ nàng, với lý do có việc gấp cần phải giải quyết mà rời đi trước.

Thấy Ha Yoon Cheol khó chịu sau khi nhận được tin nhắn, Hoàng Hậu nhạy bén hỏi thăm, thì biết được cô thư kí đi cùng anh đã bỏ về trước mà không có sự cho phép của anh.

Ha Yoon Cheol không hề để ý thấy vẻ mặt của Hoàng Hậu lúc này trở nên đầy trầm tư.

Sau khi trở về dinh thự nhà họ Ha, anh có hỏi thăm bố mình về thân phận của vị khách vừa gặp, nhưng bố anh ta chỉ nói rằng đó là một người bạn lâu năm của mình chứ không giải thích rõ thêm.

Hai bố con Ha Yoon Cheol đang trò chuyện thì mẹ của anh cũng tham gia và hỏi thăm về chiếc vòng tay, bà không ngờ lại có người ra giá cao như thế để mua lại nó và cũng tiện thể kể cho anh biết về câu chuyên gắng liền với chiếc vòng tay ấy.

Nếu hỏi vì sao mẹ của Ha Yoon Cheol biết được câu chuyện về chiếc vòng tay thì, gia đình nhà họ Ha và gia tộc nhà họ Oh khá thân thiết, thân thiết tới mức còn sắp xếp trước hôn ước cho Ha Yoon Cheol và Oh Yun Hee từ lúc cả hai còn chưa lọt lòng cơ, vì thế họ biết không ít bí mật của nhau là lẽ dĩ nhiên.

Sau khi nghe xong câu chuyện về chiếc vòng tay, Ha Yoon Cheol càng thêm nghi ngờ thân phận của Seojin.

———

Hôm sau Ha Yoon Cheol đến công ty, trông thấy Seojin liền nắm tay kéo nàng theo sau dưới trăm cặp mắt tò mò của các nhân viên khác.

Kéo nàng về đến văn phòng, anh khoá kín cửa như thể lo rằng nếu không chú ý thì Seojin sẽ bỏ chạy hoặc ai đó sẽ bất ngờ xuất hiện một lần nữa xen vào cuộc trò chuyện của hai người họ. Từng bước tiến xác lại gần người con gái trước mặt mình anh ép hỏi.

"Cô là ai?"

"Anh hỏi như vậy là có ý gì?"

"Cô biết rõ tôi có ý gì mà, Cheon Seo Jin hãy nói thật cho tôi biết cô là ai?"

Dưới áp lực mà Ha Yoon Cheol đem lại cho nàng lúc này, Seojin thật không biết phải trả lời thế nào cho vừa lòng anh ta.

Đúng lúc này chuông điện thoại di động của nàng vang lên, cứu nàng khỏi một bàn thua trông thấy. Nhìn số đầu dây bên kia, Seojin vội vã rời khỏi văn phòng Ha Yoon Cheol để nghe điện.

Biết được tin anh trai dẫn người đến Hàn Quốc để đưa nàng về nước, mà tất cả đều do mẹ của họ sắp xếp. Thì ra hôm trước bà đã trông thấy Seojin thập thò sau lưng Ha Yoon Cheol rồi chuồn mất, nhưng bà ấy lại không giận mà chỉ lo lắng nàng sẽ gặp nguy hiểm ở xứ người, khi chỉ một thân một mình như vậy, bà đâu hề biết chồng của bà, quốc vương Philippe đã cử vệ sĩ âm thầm theo sau bảo vệ nàng trên mọi chặng đường.

Seojin không muốn về nước dễ dàng như vậy, vì kế hoạch trả thù của nàng chỉ mới bắt đầu. Hơn thế nữa cũng chẳng ai có thể ép nàng làm những việc mà nàng không muốn.

Không thể thuyết phục cô em gái ngoan cường trở về cùng mình, đại hoàng tử cũng chỉ đành thoả hiệp nhưng dưới điều kiện là phải để trợ lý của anh ở lại bên cạnh bảo vệ cho nàng, một khi có rắc rối hay nguy hiểm gì thì lập tức báo cáo thì anh mới yên tâm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net