Chương 9: Sự giúp đỡ bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi có một người bạn mới ghé thăm từ nước ngoài, muốn nếm thử canh xương thịt bò của Hàn Quốc, mà tôi thì không rành món ăn này cho lắm, trùng hợp thật đấy, phải không thư Cheon".

Nghe thấy vậy Seojin còn cố tỏ vẻ không hiểu dụng ý của Ha Yoon Cheol.

"Ý anh là gì tôi không hiểu lắm".

"Ngày mai tôi sẽ đưa bạn tôi ghé thăm nhà hàng canh xương thịt bò của mẹ cô, hãy gửi cho tôi địa chỉ trong ngày hôm nay".

Dứt lời anh quay lưng rời đi, không để cho nàng có cơ hội để từ chối hay viện cớ.

Nhìn theo bóng lưng Ha Yoon Cheol rời đi Seojin thầm nghĩ "Chỉ là một nhà hàng canh xương thịt bò thôi mà, có thể làm khó được tôi sao".

Nàng nhẹ nhàng rút điện thoại rồi cử trợ lý sắp xếp cho mình một người mẹ, một nhà hàng canh xương thịt bò như Ha Yoon Cheol mong muốn...

———

Ngày hôm sau, Ha Yoon Cheol theo địa chỉ được Seojin gửi ngày hôm trước mà đưa bạn tới nhà hàng, và lẽ dĩ nhiên khi đến nơi thì không thể nào thiếu sự có mặt của nàng ở đó.

Sau khi dùng bữa thì anh viện cớ cần đi vệ sinh mà dạo một vòng tiến sâu vào khu vực gia cư bên trong nhà hàng, Ha Yoon Cheol cứ thế mà tự nhiên như chốn không người nhìn ngó xung quanh...

Để rồi bị chủ tiệm phát hiện, không nói không rằng, bà nghĩ anh là trộm mà thẳng chổi bủa tới tấp...

Seojin đứng từ xa vẫn âm thầm dõi theo từng nhất cử nhất động của anh, trông thấy Yoon Cheol bị đánh như vậy cũng chẳng hề có ý định can ngăn...

Chỉ khi anh bị chủ tiệm rượt đuổi, buột phải chạy ra ngoài khu vực nhà hàng thì nàng mới chính thức ra mặt can thiệp, rồi mới giới thiệu cho anh biết bà ấy là mẹ của mình...

Sau khi giải thích rằng anh chỉ đi tìm nhà vệ sinh nên bị lạt và là sếp của Seojin thì bầu không khí mới phần nào được cải thiện...

Không chỉ thế Yoon Cheol và bạn của anh còn được mời vào nhà trong dùng trà, xem như tạ lỗi vì đã hiểu lầm anh là trộm.

Sau khi vào nhà trong, Ha Yoon Cheol nhìn mớ khung hình ở phòng khách tò mò hỏi.

"Vì sao không thấy ảnh lúc bé của cô?".

Seojin chỉ đơn giản trả lời là vì lúc nhỏ nàng không thích chụp ảnh, nên việc này cũng là bình thường...

Để không để lộ sơ hở, sau khi dùng trà và trò chuyện vu vơ vài câu, Seojin thúc giục họ mau chóng trở về, nàng lấy cớ nhà hàng còn nhiều việc cần mẹ nàng trông coi và quản lý, không rảnh rỗi ngồi đấy tiếp chuyện anh.

———

Sau khi trở về công ty, Ha Yoon Cheol nhận được thông báo yêu cầu họp khẩn gấp, trong cuộc họp anh được chủ tịch Choi cho biết tình hình sản xuất trang sức của công ty có vấn đề...

Hiện công ty đang có một hợp đồng trị giá lên tới 10 tỷ Won, nhưng khách sau khi nhận hàng lại phát hiện chất lượng không giống như thoả thuận, vì thế đang yêu cầu trả hàng ngay lập tức...

Sau khi kiểm tra kỹ hơn thì mới phát hiện tình hình còn nghiêm trọng hơn anh nghĩ, không những quá trình sản xuất có vấn đề, nguồn cung nguyên liệu cũng đang thiếu hụt trầm trọng...

Giờ chỉ còn cách tìm đến hội trưởng hiệp hội vàng bạc đá quý để thương lượng, cố gắng dành lấy một cơ hội để có thể hợp tác.

Mà lúc này hội trưởng lại đang trên đường ra sân bay, ông ấy đang có kế hoạch ra nước ngoài ký hợp đồng...

Khi đến sân bay, ông lại vô tình chạm mặt Seojin ở đó và được nàng ta thuyết phục để cho công ty của họ một cơ hội...

Sau đó đàm phán vô cùng thuận lợi, hội trưởng cũng đồng ý ra tay giúp đỡ công ty vượt qua khó khăn về nguồn cung lần này.

Trước khi rời đi, hội trưởng còn không quên nhắc đến cô thư ký tài giỏi của họ, còn đùa rằng nếu sau này họ không cần cô ấy nữa thì có thể giới thiệu cô ấy đến chổ ông làm việc... Nếu không có cô ấy thuyết phục thì có lẽ cuộc đàm phán này sẽ không diễn ra tốt đẹp như vậy.

Chủ tịch Choi nghe thấy những lời này, vẻ mặt vô cùng trầm tư...

———

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Ha Yoon Cheol lại một lần nữa cảm thấy bất thường mà tìm gặp Seojin tra hỏi... Bởi vì vụ việc lần này chỉ có anh và chủ tịch Choi biết mà thôi.

Seojin như mọi lần giả vờ bình tĩnh, đơn giản tìm một cái cớ cho qua chuyện, bảo rằng bản thân đã hỏi trợ lý của anh mới biết chuyện...

Lúc Yoon Cheol còn đang định hỏi thêm thì chủ tịch Choi vui vẻ đi vào, bà đã không ngại ngần mà cảm ơn Seojin đã giúp công ty vượt qua khó khăn lần này.

Lúc này chủ tịch Choi vẫn chưa nhận ra cô thư ký đang đứng trước mặt bà chính là con gái của mình, nhưng chỉ một lời khen đơn giản như vậy lại làm cho Seojin vô cùng hạnh phúc.

———

Sau vụ việc, để cảm ơn hội trưởng đã ra tay giúp đỡ, Ha Yoon Cheol đã tổ chức một buổi tiệc, anh đương nhiên là không quên mời cả Seojin đến tham dự.

Anh còn cẩn thận chọn cho nàng một món quà, vì có lần vô tình trông thấy trên cổ tay Seojin có một vết sẹo, nên anh đã chọn một chiếc vòng tay để tặng nàng.

Cầm lấy tay nàng, nhẹ nhàng đặt chiếc vòng đá quý lên cổ tay...

"Tôi biết đối với phụ nữ, vết sẹo là không thể xem nhẹ, lúc cô không tự tin chỉ cần đeo nó như vầy, để che đi vết sẹo là được".

Nhận được món quà bất ngờ từ anh khiến cho trong lòng nàng bỗng dưng nổi lên một cảm xúc kỳ lạ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net