Chương 32: Vợ à, anh nhớ em rồi ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ê Winner, mày sao dậy?- T-up hết hoảng

- Tao ... tao hông biết nữa- Winner đau đớn- Tìm tao đau quá

- Cô ơi, Winner nó bị sao nè cô- T-up chạy báo cho Giáo viên

- Cô ơi bạn Thắng xỉu rồi- Một bạn cùng lớp hét lên

#Tôilàgiảiphâncáchdàibảyngànnămtrănmétđây

- Cậu bé bị bệnh tim, cần phẫu thuật gấp. - Bác sĩ chưa nói hết thì mẹ Khánh My ( hổng nhớ tên nữa) chen vào

- Tốn tiền nhiều không? Trong bao lâu

- Chi phí khoảng hơn 3 tỷ- Bác sĩ

- Vậy cứ để cho đó chết đi. Cứu sống chỉ thêm miệng ăn thôi chứ có ích gi. Đúng không anh̀- Mẹ ả nói với Ba ả

- Em nói phải rồi đó- Ba ả

- " Thật tội cho cậu bé "- Bác sĩ nghĩ rồi trở vào trong phòng bệnh

- Cậu bé, con còn ai là người thân không?- Bác sĩ

- Dạ còn- Winner nói rất nhỏ

- Ừm, vậy con có số điện thoại của người đó không?- Bác sĩ

-" Biết ngay là họ không muốn cứu mình mà " Dạ nhớ

- Con cho bác số để bác liền hệ với họ nha

- Vâng

#LạilàTôiDãyPhâncáchcutehộtmengâmchuangọt

- Chào chị, chị có phải là mẹ của cháu Nguyễn Chiến Thắng-Bác sĩ

- Vâng, sao anh lại có số điện thoại của tôi- Mẹ Winner ở đầu dây bên kia lo lắng

- Chuyện là.........

.....

- Vậy tôi sẽ chuyển toàn bộ chi phí cho anh, Anh lo cho thằng bé giúp tôi

- Đó là trách nhiệm của tôi

- Cảm ơn

Hết hồi tưởng

- Vợ à, Anh nhớ em rồi- Winner nhìn ảnh của Việt Thi trong  điện thoại

- Nhanh thôi, ta sẽ trở về bên nhau, em nhé- Winner cười nhưng ánh mắt lại rất buồn

Stop, hết chương 32 rồi đấy
Dạo này học nhiều nên hông có thời gian, 1 chương cũng khá ngắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC