The end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc cho tình yêu chúng ta là 1 tháng.

Khoảng thời gian ngắn ngủi cho chị nhận ra rằng như thế nào là bình yên như thế nào là hạnh phúc. Được ở bên em, ng mình yêu kh ngờ nó lại hạnh phúc bình yên đến như vậy.

Nơ nhớ những buổi tối nơ qua chở ky đi học về, trời se lạnh,  thấy bóng dáng ky con tim nơ liền trở nên ấm áp, đôi bàn tay ấy nhanh tay nắm lấy tay chị bỏ vào áo khoác sửi ấm cho c, tay trong tay siết chặt, đầu nơ trên vai ky mọi thứ khác không quan trọng. Giây phút đó nơ đã ôm cả thế giới của mình vào lòng.

Nơ chỉ tiếc rằng hạnh phúc, bình yên đó quá ngắn.
Kiểu như nơ vừa mới bắt đầu phê cần thì bị công an hốt vậy=))).

Một buổi sáng thức dậy những dòng tin nhắn" nơ dậy chưa" " ky đang ở trên trường" bổng nhiên biến mất, nhận ra rằng mình mới vừa đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng vào tối hôm qua.

Nhớ lại tối hôm qua là ai đã ích kỉ, cố chấp để rồi phải chia tay. Em hối hận rồi, anh về lại được không? :(( Ky nói dừng lại đi, nơ không một giọt nước mắt còn tự hào vì mình đã thắng. Nhưng thắng thua trong tình cảm được gì ngoài phôi pha hởi em? :(((

Trong lúc tức giận em đã đánh mất ng em yêu thương nhất:< tự tay xóa luôn cuộc trò chuyện.  
Một hành động khiến em không thể tha thứ cho chính bản thân mình.
Em não cá vàng vì vậy cuộc trò chuyện đó giúp em nhớ tới những ngày đầu mình quen nhau, vui vẻ, giận hờn, hạnh phúc, trong đó còn giữ luôn tấm ảnh duy nhất chúng ta cùng nắm tay đi dạo phố, nó khá mờ vì lúc đó đang đi em chụp lén ngại không nói ra để ta cùng nhau đứng lại chụp 1 tấm cho ra hồn=)) về nhà em gửi rồi khóc lóc vì nó mờ, em nhớ anh còn nói:
"sao kh nói ky chụp cho "
" quên :v"
" vậy bữa sau để anh chụp"
Nhưng anh đâu biết rằng đó là lần đầu cũng như lần cuối chúng ta đi dạo phố=))). Giờ xóa nó rồi cũng đồng nghĩa là em phải quên anh đi.Nhưng những kỉ niệm đó em xin giữ lại. Em thà sống trong quá khứ mà có anh còn hơn là ở hiện tại mà em mất anh rồi 😞 .  giọng nói của anh, những lời hứa của chúng ta, ảnh nắm tay duy nhất em chụp được khi ta đi dạo, lúc em giận anh dỗ, lúc anh nạt em vì em kh ăn cơm, lúc em nhõng nhẽo luôn muốn đc anh cưng chiều, chiều chuộng hoặc đơn giản là dòng tin nhắn " Anh ơi" anh liền rep " Anh đây"còn nhiều chuyện vui buồn giữ chúng ta nữa... 1 lần bấm xóa khiến em vô cùng hối hận 😞

Thì thôi! Em sẽ ở lại trộm nhìn theo anh tháng năm dài. Đã 6 tháng trôi qua, tình cảm trong em vẫn vậy, tự hỏi rằng có thể quay về bên nhau lần nữa không? Em sẽ được nghe giọng nói ấm áp đó 1 lần nữa? Nhưng không là do em yêu đậm sâu nói đúng hơn là lụy tình nên mới luôn giữ trong đầu mình suy nghĩ đó.

Bạn bè khuyên em nên quên anh đi anh không tốt, nhưng em kh làm đc. Vẫn cứ nhớ anh nhớ kỷ niệm của chúng ta vậy, trong 6 tháng đó đã có ng nói thích em muốn che chở bảo vệ cho em nhưng em chỉ cảm động rồi từ chối. Vì em vẫn chưa thể quên đi anh, em không thể yêu 1 ng mà trong đầu em luôn nghĩ đến ng khác.

Vậy thôi. Em chỉ muốn nói như vậy, chỉ biết là em còn yêu anh rất nhiều. Nhưng tình cảm này sẽ hết vào 1 ngày kh xa, em mong mình sẽ tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net