Chương 2:Cữu cữu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2:Cữu cữu

Mười hai tuổi,Nam Cung Linh lần đầu tiên nhìn thấy cữu cữu mình,Qúy Liêm.

    "Liêm,chào mừng trở về."

    Mẫu thân nhẹ nhàng ôm lấy nam nhân mới từ cửa soát vé đi ra,hắn là con trai duy nhất của Qúy gia,lại làm trái ý phụ thân,kiên trì lựa chọn độc vật học,một thân một mình ra nước ngoài.

    "Tỷ tỷ."

    Qúy Liêm ôm tỷ tỷ mình một lát,liếc mắt thấy được thiếu niên đứng bên cạnh,trong mắt lóe lên một chút kinh ngạc,trên đời vậy mà lại có một thiếu niên xinh đẹp như vậy.

   "Liêm,đây là Linh,trước đây lúc nó mới ra đời,ngươi đã từng bế nó."

   "Linh."

   Qúy Liêm cúi thấp người xuống,ôm lấy Nam Cung Linh,Nam Cung Linh lập tức cứng người lại một chút,kỳ thật từ lúc nam nhân đi ra từ cửa soát vé,ánh mắt của cậu đã không nhúc nhích nhìn chăm chú Qúy Liêm.

   Khí tức của hắn,vị đạo trên người hắn,còn trước đó qua vai mẫu thân,đôi mắt hắn lướt nhìn mình,bỗng chốc làm cậu khó có thể tự đè nén hưng phấn,đây là loại cảm giác gì?

   "Linh,gọi cữu cữu đi."

    "Cữu cữu."

    Thiếu niên cao ngạo,nhỏ giọng gọi một tiếng cữu cữu,đương nhiên,dáng vẻ ngại ngùng như vậy chỉ có ở trước mặt Qúy Liêm.Nam Cung Linh thuộc dạng hài tử trưởng thành sớm,nguyên nhân bởi vì từ nhỏ dung mạo xuất chúng,bất kể là ở nhà hay là ở trường,cậu đều được mọi người cưng chiều.

    Cậu cũng hiểu được làm thế nào tận dụng sự cưng chiều này.

    ...

    "Cữu cữu,uống sâm panh."

    Buổi tối tổ chức tiệc tại nhà,bất cứ lúc nào Nam Cung Linh cũng đi theo Qúy Liêm,thấy hắn sảng khoái uống xong ly sâm panh,cậu liền nhanh tay rót đầy,giống như một chàng hầu nhỏ,mọi người không khỏi cười nói:

   "Xem ra Linh rất thích ngươi."

   Cứ như vậy ,Qúy Liêm đã trở về,hắn tự nhiên cũng rất cưng chiều đứa cháu ngoại trai duy nhất này,hai người bình thường như hình với bóng,có đôi khi,Qúy Liêm đến phòng thí nghiệm,cũng sẽ mang Nam Cung Linh theo.

   "Cữu cữu,thứ bảy này chính là sinh nhật ta,ngươi đã chuẩn bị tốt quà tặng ta chưa?"

   "Thứ bảy này ta có một buổi thảo luận nghiên cứu quan trọng phải tham gia,không thể cùng ngươi mừng sinh nhật,song,Linh muốn có quà gì,ta sẽ mua cho ngươi."

    Qúy Liêm yêu thương sờ đầu Nam Cung Linh,nhưng sắc mặt cậu lại thay đổi.

    "Lẽ nào sinh nhật của ta cũng không quan trọng bằng buổi thảo luận nghiên cứu gì đó của ngươi sao?"

    Nghe Nam Cung Linh nói vậy,Qúy Liêm sửng sốt,đợi khi nhìn lại,Nam Cung Linh đã chạy ra khỏi phòng thí nghiệm.Mấy ngày kế tiếp,Nam Cung Linh đều cáu kính,không chịu gặp Qúy Liêm.

    Hôm nay,Qúy Liêm đến trường học tìm Nam Cung Linh,không nghĩ tới lại chứng kiến một màn như vậy.

    Ở cổng trường học,Nam Cung Linh giống một nữ vương cao cao tại thượng,phía sau đứng một đám người,dưới chân giẫm lên một thiếu niên.

    "Thật sự là không biết xấu hổ,dám viết thư cho Linh."

    "Đúng vậy,ngươi không soi mặt vào nước tiểu mà xem xem mình có bộ dạng gì".

    Một đám người đều đá vào người nằm trên mặt đất,mà Nam Cung Linh đang giẫm lên lưng người kia,lạnh lùng khoát tay một cái,những người đó đều dừng lại.

    "Ngươi nói ngươi thích ta."

    Khóe miệng khẽ giương lên,Nam Cung Linh tà mị cười,lại có một loại mỹ cảm đoạt nhân tâm phách.

    "Ừ,ta thích ngươi".

    Thiếu niên dưới chân si mê gật đầu,hoàn toàn không để ý khóe miệng còn đang chảy máu, Nam Cung Linh lại cười một tiếng.

    "Ngươi thích ta ở điểm nào?"

    "Điểm nào cũng thích."

    

    "Thật sao?Vậy ta đánh ngươi,ngươi cũng thích sao?"

    Nam Cung Linh một cước giẫm lên mặt thiếu niên,lạnh lùng nói:"Không cho phép thích ta,hiểu không?"

    "Đưa cặp sách cho ta."

    Phía sau có người đưa cặp sách,Nam Cung Linh bỏ đi,ở đằng sau những người đó vây quanh thiếu niên,một trận quyền đấm cước đá,Qúy Liêm kinh ngạc nhìn.

    "Linh"

    Nam Cung Linh ngẩng đầu nhìn thấy là Qúy Liêm,trên mặt cả kinh,nhưng lập tức không được tự nhiên quay đầu,đi về một hướng khác.Qúy Liêm đi tới,nắm lấy tay Nam Cung Liêm.

    "Ngươi ở đây làm gì?"

    "Không làm gì cả."

    Nam Cung Linh trưng ra vẻ mặt lạnh lùng,bỗng nhiên khiến trong lòng Qúy Liêm rất không thoải mái.Hắn kéo Nam Cung Linh đi đến chỗ đậu xe.

    "Ngươi buông."

    Qúy Liêm lạnh mặt,đem Nam Cung Linh kéo lên xe,lái xe rời trường học.Trên xe,bầu không khí phảng phất  đông lại. Nam Cung Linh như vậy,Qúy Liêm là lần đầu tiên nhìn thấy,thiếu niên ngày thường nhu thuận,tựa hồ cũng không phải là sự thật.

    "Tại sao muốn đánh người kia?"

    "Hừ,hắn không biết tự xem lại mình,dám thích ta."

    "Cái gì!"

    Qúy Liêm đột ngột đạp phanh,quay đầu nhìn Nam Cung Linh,"Người khác thích ngươi,ngươi liền muốn đánh hắn?"

    "Phải."

    Nhìn vẻ mặt không nghe lời của thiếu niên,Qúy Liêm nhịn không được giơ tay lên,song,tay dừng giữa không trung,nhìn khuôn mặt thiếu niên xinh đẹp,hai tròng mắt hẹp dài,cánh mũi cao thẳng,còn có môi cánh hoa đỏ thắm,Qúy Liêm không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

    "Cữu định đánh ta?"

    Nam Cung Linh dường như bị dọa sợ,chìa tay nghĩ muốn mở cửa xe chạy trốn nhưng lại bị Qúy Liêm bắt trở về,đem cả người cậu đặt trên đùi mình,không cho nhúc nhích,kéo xuống quần cậu,một bàn tay liền vỗ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC