Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi đến con gái với mối tình mang đi tuổi xuân người thiếu nữ. Gửi đến mối tình trường trường cửu cửu dường như đã từ rất lâu, rất lâu. Gửi đến mối tình "hết tình còn nghĩa",hết nghĩa còn lại ... lời xin lỗi! .

Lời xin lỗi cho mối tình đằng đẵng ấy liệu con gái cần không ? Thật là thừa thãi quá đi!!! một lời xin lỗi đâu có thể đổi lại những thứ con gái đã mất ư .

Sợ lắm cái mối tình 5,6 thậm chí cả chục năm rồi kết thúc bằng ba chữ "anh xin lỗi " cái mối tình lấy đi của người con gái niềm tin và trái tim nồng ấm, và tuổi thanh xuân. Con gái yêu ai chả muốn đấy là bến đỗ của cuộc đời mình dù có hay không nói ra. Có ai lại muốn những thứ tình cảm chông chênh không vững bền ? bản thân là một cô gái cũng không ngoại lệ, cũng muốn một tình yêu trường trường cửu cửu dù biết là nó chỉ có trong ngôn tình, bản thân chưa yêu ai đủ lâu đến vài ba hay cả chục năm, trong tình cảm chỉ có hành trang là mối tình đầu bị đứt gánh từ lâu nên không thể hiểu được cảm giác ấy, có lẽ là mệt mỏi, có lẽ là thất vọng cũng có thể nhẹ nhõm, cũng có thể là sụp đổ... LẠNH LẼO con tim... cả thế giới do con gái xây đắp như sụp đổ ngay trước mặt mà không thể làm gì! yêu lâu dễ chán có phải thật như thế không ? con người - sinh vật bậc cao có hệ thống tín hiệu thứ hai ánh mắt cử chỉ, lời nói, có tư duy, trí tuệ, và luôn có gắng vươn lên đạt lấy những thứ mà mình không có được, chạy theo nhưng thứ dẫu biết chưa chắc nó đã phù hợp với bản thân quên đi hai chữ thỏa mãn là gì.

Hoa trong gương, trăng trong nước đẹp đẽ là vậy nhưng rốt cục cũng chỉ có thể ngắm nhìn từ đằng xa chạm cái là tan biến vĩnh viễn chẳng thể chạm tới nhưng lúc ý có mấy ai quan tâm cứ chạy theo mãi rồi phát hiện ra đó không phải cái mình cần, mà thứ vốn bên cạnh mình cũng đã sớm không còn đuổi kịp bước chân mìng nữa rồi. Hoa hồng là hoa hồng hoa dại là hoa dại có nhưng loài hoa không tên nhưng vẫn đẹp theo các riêng của nó,mạnh mẽ bền bỉ như người con gái khi yêu, và rằng cô gái hãy mạnh mẽ lên, xung quanh mkhông chỉ có tình yêu, muốn khóc hãy khóc buồn hãy buồn hãy cứ làm những gì con gái muốn chỉ xin đừng tự nhốt mình trong nỗi buồn và cô đơn để chúng gậm nhấm bản thân con gái nhé, và con gái biết không tớ tin rồi nụ cười sẽ hong khô tất cả, thời gian là liều thuốc xoa dịu những nỗi đau, con gái à hãy cứ cười lên nhé, con gái không biết nụ cười của con gái đẹp đến thế nào đâu, hãy để thời gian mang những nỗi buồn vương trên khóe mắt con gái cuốn bay đi xa thật xa, được không con gái ? .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net