Chương 22: Ý Nghĩ Tà Mị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nói ra những điều kia, cậu cũng đã bắt đầu đứng dậy, mà tiến đến chỗ tấm ảnh, gỡ tấm ảnh xuống rồi ôm chầm lấy nó vào lòng, cậu chìm trong sự im lặng một lát lâu, giống như là có rất nhiều suy tư không thể nói ra thành lời vậy...

Cậu đã lên tiếng với những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má: “Hưa...Quả thật là cuộc đời này quá trớ trêu mà! Và Bây giờ tôi phải làm gì đây? Cậu có thể cho tôi biết được không? Hay là tôi sẽ cố chấp theo đuổi cậu, cho tới một ngày nào đó, cậu thật sự nhận ra tình yêu của tôi thì thôi?”

Nghĩ đến đây lúc này Bảo Long cũng đã đưa ra một quyết định rằng: “Hưa phải tại sao mình lại dễ dàng bỏ cuộc như vậy chứ? Trong khi mình có thể tự theo đuổi tình yêu của mình mà? Và cho dù có được hay không thì? Mình cũng phải cố gắng hết sức để thử một lần, bởi vì lỡ như nó thành công thì sao?”

Nói đến đây cậu đã quyết định thực hiện âm mưu đó, âm mưu để biến người không thích mình, trở thành người thích mình...

Nói rồi cậu cũng leo lại lên giường, để bắt đầu ngủ, trong khi thời gian thì không ngừng trôi qua, khoảng tầm vài tiếng sau cậu cũng đã bắt đầu tỉnh lại, giờ đây trong sự mơ màng của mình, cậu đã đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt, sau đó nhìn vào trong gương, đột một suy nghĩ tà ác bỗng nhiên xuất hiện trong đầu mình:

“Này không phải là mày muốn có được người mà mày yêu sao? Tại sao đến bây giờ mày vẫn chưa hành động hả? Và nếu như mày không hành động thì, mày chắc chắn sẽ mất đi người mày yêu mãi mãi, và không phải mày đã có một kế hoạch rồi à? Đó là sẽ tìm cách dụ người mà mày yêu, để hắn ta lên giường với mày, sau đó thì mày sẽ tìm mọi cách, để khiến hắn trở thành người của mày mãi mãi sao?”

Với những suy nghĩ tà mị hiện lên trong đầu của bản thân, cậu giờ đây có một chút kháng cự, khi cậu chẳng muốn làm điều này một chút nào, bởi vì cậu biết được rằng, nếu như mình làm việc này, thì chắc chắn nếu nó không thành công, cậu sẽ mất đi người bạn ấy mãi mãi, mà chẳng bao giờ hàn gắn lại được, mối quan hệ tình bạn kia, nó sẽ là một rào cản, chia cách hai người mãi mãi...

Chốc lát cậu lên tiếng nói với bản thân của mình rằng: “Không mình đang nghĩ chuyện gì vậy chứ? Và mình không thể làm ra được chuyện này? Bởi tất cả chỉ toàn là rủi ro, mình sẽ mất đi một tình bạn đẹp mất, vậy nên mình không thể, làm ra chuyện này được...”

Cậu vừa dứt lời những suy nghĩ đen tối của bản thân lại tiếp tục ùa về, trong tâm trí của cậu: “Này mày lại bị làm sao nữa vậy? Tại sao mày lại yếu đuối như vậy hả? Và nếu như mày cứ tiếp tục yếu đuối như vậy, thì làm sao mày có thể hoàn thành được việc mày muốn làm đây? Và bởi vì sự yếu đuối của mày, nên cho đến bây giờ mày vẫn chưa có đủ can đảm, thậm chí là không thể có người mình yêu trong tay, vậy nên hãy nghe lời của tao đi, hãy thực hiện những âm mưu đen tối đó, thì may ra mày vẫn còn có cơ hội, để có thể có được người mà mình yêu...”

Bảo Long nghe những gì mà lý trí vừa nói, cậu lúc này cũng đã không thể kiềm chế được, những suy nghĩ tà ác kia đang dần len lỏi trong đầu của cậu, sau đó cậu thở dài, mà quyết định chấp nhận những yêu cầu đen tối, mà suy nghĩ của cậu đã đưa ra: “Phải có lẽ mình nên làm điều đó! Bởi lỡ như nó thật sự thành công thì sao? Và nếu mình cứ tiếp tục như thế này? Khi không thử sức một lần, để có thể chiếm hữu anh ấy, thì làm sao mình có cơ hội để anh ấy nhận ra được rằng, tình yêu của mình dành cho anh ấy là như thế nào chứ? Vậy nên có lẽ mình nên nghe theo lời của lý trí, thậm chí là không thể kháng cự lại, mình sẽ quyết định làm điều này một lần xem sao?”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC