X

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện anh nôn mửa đã khiến hai người kia như mấy con thiêu thân đùng đùng sát khí dẫn anh đến bệnh viện, đó chẳng phải điều gì bất ngờ cho cam nếu như không phá cửa xông vào lúc hai giờ sáng. Ôi trời.

Phải nói hiện trường lúc đó ngượng đến thế nào khi Liya còn đang mê ngủ phải khám cho họ rồi nói đấy là triệu chứng bình thường, may đó là Liya. Cậu ta không bực bội gì lắm nên khám xong thì chạy vào phòng trực tiếp tục đánh giấc.

... Phóng khoáng ha?

Có điều hôm nay cũng tròn một tháng rồi mà còn chưa có dấu hiệu gì, anh không nghi ngờ lời phỏng đoán của cậu ta nhưng... đoán trúng 100% thì hơi vi diệu đó.

Gặm miếng khô bò được Childe "kiểm duyệt" Zhongli không suy nghĩ nhiều nữa, mấy ngày này dù được ăn nằm sung sướng nhưng mấy món có hại cho người mang thai như đồ nướng hay đồ xào dầu mỡ quá thì sẽ bị con cá nào đó khai tử khỏi bàn ăn.

Trùng hợp thì thịt là món ăn anh thường ăn nhất, còn có Childe cũng nói một số loại cá có hàm lượng thủy ngân cao nên không được ăn. Nên món thịt luộc với rau luộc là món thường xuyên xuất hiện trên bàn nhất, mấy món đi kèm còn có trứng luộc chín, đậu phụ luộc và mực, bạch tuộc luộc,...

Hết nói nổi mà.

"Zhongli?"_Childe dọn dẹp xong thì thấy ai đó đã ngủ mất rồi, hắn nghĩ gì đó rồi vào phòng tắm vệ sinh người rồi thay bộ áo mới.

Tiếp theo, đương nhiên là tiếp cận Zhongli rồi.

Nhìn gương mặt của anh trong lúc ngủ khiến Childe thẫn thờ, hắn thừa biết Zhongli rất đẹp. Từ đôi mắ, làn da đến mái tóc hay cả cơ thể.

Childe trước giờ là người không chú ý đến vẻ bề ngoài, bằng chứng là những vết thương trên người hắn. Lúc đó đối với hắn mà nói, từng đường sẹo dài là từng chiến tích mà hắn có được. Đánh nhau với đám lính của tên khốn kia, tử chiến cùng thủy quái dưới đại dương sâu thẳm nơi nằm ngoài khu vực của nhân ngư. Tỷ thí với đám thách thức.

Mỗi lần đều mang một thân đầy huyết nhục về, con cá nóc kia lúc đầu còn cuống cuồng lên la í ới. Sau thì chuyển thành lải nhải bảo hắn dừng lại.

Sao phải dừng lại kia chứ, bao nhiêu người đang nhìn hắn bằng cặp mắt ăn tươi nuốt sống. Hắn phải chứng tỏ bản thân hắn há có dễ bị khinh thường như vậy, cái gì mà thôi miên liền bỏ qua. Đánh bằng lưỡi dao sắc bén không phải càng hấp dẫn hơn sao!!!

Cảm giác được phanh thây đám sâu bọ kia ra đúng thật là rất sảng khoái. Từ khi nào Childe nghiện thứ đó, vết thương ngày càng nhiều, tâm lý hắn càng ngạo mạn và quỷ dị.

Điều đó dần khiến trái tim còn chút ấm áp, còn chút hi vọng cho một tương lai ấm êm bên người mình thương bị chôn vùi. Bị chính bàn tay bản thân chôn đi.

Mỗi ngày đều là một trận chiến đầy khốc liệt của tâm lý.

Childe sớm bước hụt trên con đường của mình để rồi toàn bộ cảm xúc tiêu cực xâm chiếm lấy hắn, kể cả khi gặp Zhongli nó chưa hề giảm.

Có lẽ anh ấy đã nhận ra kể từ khi hắn nói về việc đánh dấu hay vài vấn đề khác, Childe vẫn chưa thể hiểu... Làm sao Zhongli biết cách xoa dịu nó dễ dàng như vậy.

Anh ấy chỉ đơn giản buông bỏ toàn bộ phòng bị rồi ôm lấy hắn... Điều đó rất đơn giản kia mà... Sao lúc đó hắn lại... xúc động đến vậy cơ chứ.

Mang thai đứa con của hắn thì thôi đi, sao lại muốn hắn phải mang ơn suốt đời chứ. Cánh tay kéo hắn về nhà lần đầu, cảm giác ấy... Childe còn chưa quên đâu. Nó dường như là cánh tay của một vị thiên thần lôi hắn ra khỏi vùng bùn lầy cảm xúc.

... Làm sao để em có thể cảm ơn anh đây, Zhongli của em?

...

Đôi mắt vừa hé mở, đập vào mắt Zhongli là Childe đang ngồi bệt dưới đất đang rơi lệ.

Hả????????

"CHILDE?! Em sao vậy?"_Không lẽ tưởng anh chết rồi? Không thể nào...

"Anh đẹp quá... Em mới khóc"_Childe dùng tay áo lau nhẹ nước mắt, hít sâu lấy lại tinh thần một chút.

"Đừng bất ngờ như vậy, anh đẹp đến nỗi làm em ghen tỵ đó"_Childe cười một chút rồi dùng đầu cọ cọ vào đùi Zhongli. Tay thì chạm bụng anh.

"..."_Mình đẹp đến thế à? Nghĩ vậy Zhongli giơ tay sờ thử mặt mình... cũng có chân mày, mắt, mũi, miệng như người thường. Khác nhau chỗ nào a?

"Anh đẹp thì phải cười chứ sao lại khóc, em không thấy mình được hời sao?"_Cụng đầu với Childe, rồng lớn thở dài. Chắc lại lo lắng cái gì đó nữa rồi, vấn đề này sửa hoài cũng không hết nên anh đành để nó vậy. Dù gì không ảnh hưởng nhiều đến đời sống của họ.

"Đôi khi... cười không phải là cách duy nhất để vui đâu Zhongli..."_Hưởng thụ hơi ấm từ người Zhongli truyền đến, Childe nhẹ nhàng nói.

"..."_Con người thật kỳ lạ, chỉ trong một cơ thể nhỏ bé mà có thể chứa vô vàn mặt cảm xúc khác lạ. Chúng ta thật hạnh phúc so với những vật vô tri vô giác kia, đối với Childe tình yêu không chỉ mang đến cho hắn niềm vui nỗi buồn mà sâu bên trong còn là cảm giác trân quý đối với từng kỷ niệm của hai người.

Kể cả khi nhớ lại lần cãi nhau, thì đó vẫn là kỷ niệm đáng nhớ.

Cãi nhau là cái khó để xác định về lợi hay hại trong tình yêu, vì có nó hai bên mới hiểu hơn về nhau. Nhưng nếu cuộc cãi vã to tiếng với nhau chỉ vì đối lập tư tưởng hay ai là người sai, chẳng ai chịu nhường nhịn. Thì chắc chắn đó là từng cú đay nghiến, đánh vào tường kính tình yêu tưởng như vững chắc của hai người.

Vì vậy... Hắn luôn cố tránh chuyện đó có thể kể từ khi Zhongli có thai.

Hắn luôn muốn Zhongli là người được lợi sau mỗi cuộc cãi vã. Không vì sao cả, Childe yêu anh đến điên rồi.

Zhongli nhìn kĩ vào gương mặt Childe lúc hắn đang lạc vào suy nghĩ, anh nên chủ động kết thúc vấn đề lớn này rồi đây. Về việc Childe nhường nhịn thì anh nhìn ra từ rất lâu rồi, nhưng... nó sẽ chẳng tốt chút nào. Rồi một ngày Childe trưởng thành thực sự hắn sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ nếu như chỉ chăm chăm bám theo anh. Đương nhiên Zhongli sẽ không bao giờ để chuyện đó diễn ra.

Chuyện này cần phải làm triệt để hơn những lần khác, có lẽ là lần cuối cùng nói về chủ đề này. Haizzz, Childe ơi em muốn làm anh thấy có lỗi đến khi nào đây hả?

"Childe"

"... Dạ?"_Thái độ Zhongli có vẻ nghiêm túc.

"Lên đây"_Vỗ vỗ bên còn lại của ghế sofa, Zhongli kéo Childe lên.

"..."

"Childe, tình yêu đối với em là gì?"

"... Đối với em?"_Ý anh ấy là gì cơ?

"Phải, em phải cảm nhận từ đây này"_Bàn tay ấm áp của Zhongli chạm nhẹ vào ngực trái của Childe làm hắn run một chút.

"Em chỉ muốn chăm sóc cho anh, vậy là được rồi"_Childe vừa nói xong liền bị Zhongli dùng đầu đập một phát mạnh_" Zh... Zhongli?"

Lẽ nào câu trả lời này không như anh ấy mong muốn?? Childe ôm trán khó hiểu.

"EM KHÔNG HIỂU GÌ HẾT CHILDE!!! SỰ KIÊU NGẠO, CHIẾM HỮU CỦA EM ĐÂU RỒI. Anh thích tính cách thẳng thắn đó của em. Childe em bình tĩnh lại đi, em đang coi mối quan hệ này là chủ-tớ đó. Tình yêu không phải như vậy, nó là trao đi và nhận lại. Em cứ ngồi nói anh cho em tình yêu rồi nhưng em thấy vậy là đủ sao? Em chỉ cần một chút tình yêu vậy thôi sao?!!! Em là đang chê anh cho nhiều quá hả??? Đòi hỏi thêm đi Childe... Giống như ôm hay hôn chẳng hạn, kêu anh vào làm bếp cùng cũng được! Anh biết là hiện tại anh có thai nên em mới cẩn thận như vậy, nhưng em à... anh chưa hề yếu đuối như em nghĩ. Dù gì anh đã một trăm tuổi, anh sống dưới giới tính là thú nhân một trăm năm. Anh không phải á thú nhân"

Nói ra những là này, bản thân Zhongli chỉ muốn Childe hiểu rằng bản thân cũng cần được yêu thương chứ không chỉ là mình anh. Chỉ cần Childe hiểu được thì Zhongli sẽ vui biết bao.

"E-Em biết rồi... Em hiểu rồi"_Childe lại khóc, hắn lại quá xúc động nữa rồi. Tại sao hắn lại yếu đuối như vậy chứ?

Phải ra phải cho Zhongli thấy được sự kiên định của mình chứ? Thế mà...

"K-Khoan... Childe... Bụng anh đau quá"_Có khi do khi nãy lớn tiếng nên đã động đến trứng trong bụng mất rồi.

"A???"_Ngơ ra một chút, cá voi lập tức bế Zhongli chạy ra hầm để xe. May là trong tháng này hắn đã đi học lái xe hơi cơ bản nên có thể lập tức đưa Zhongli đi bệnh viện.

"... Cảm ơn anh"_Có lẽ cả hai người đều đang cố tìm một cách để hòa hợp với người kia, dù cho phải thử bao nhiêu lần đi nữa chỉ cần có thể hạnh phúc Childe đều chấp nhận.

"Rồi rồi, lái xe đi"_Zhongli ôm chiếc gối ôm quen thuộc, nhão nhẹt trả lời Childe. Đau quá ('。_。`) Thật sự còn đau hơn cả mấy lúc té (chưa từng bị đánh nên Zhongli không thể so sánh được).

Nhìn mặt Zhongli tỏ ra đau đớn như vậy, chân ga Childe không khỏi bị gì thêm một chút.

"Cố lên Zhongli, sắp đến rồi"

"Có khi nào... là muốn sinh không?"_May mà bệnh viện gần đây, nếu không thì phiền lớn rồi. Zhongli ảo não rồi anh nhớ ra gì đó, lục tủ chứa đồ trong xe hơi. Anh lấy ra một lọ thuốc, đây là thuốc giảm đau mà Liya đưa lần trước. Nghành y là nghành gì đó mà rất mơ hồ đối với Zhongli cho nên việc Liya làm sao biết được thời gian trứng sinh ra rồi có thể bị đau thì anh chịu. Chỉ có thể thán phục tài năng của cậu trai thủ khoa kia.

Zhongli cầm bình nước dự phòng luôn có trong xe, bỏ viên thuốc vào miệng rồi nốc hết nước. Quả thật tầm một phút sau thì cơn đau có giảm xuống nhưng vẫn khó chịu vô cùng.

Cơ mà... sao Liya lại nói uống thì không đau nữa? Không đau nữa mà như này thì dở rồi.

Ban đầu thuốc còn phát huy tác dụng vốn có của mình, nhưng sau đó... cơn đau đớn dần dần tăng lên một cách căng thẳng nhất. Zhongli ôm bụng thở dốc.

Childe cầm lái nhìn lên kính chiếu ghế sau, bàn tay đang khô ráo thoáng chốc thấm đầy mồ hôi. Hàm răng hắn nghiến vào nhau.

Một tay hắn với lấy điện thoại, bật số Liya lên. Nói với cậu đứng chờ sẵn ở cửa rồi liên lạc sang đến Osial.

Zhongli căn bản là em của Osial, không thể nào không báo cho y được. Còn có thêm người giúp thì càng tốt đúng không?

Sau vài phút phóng tốc độ bán sống bán chết trên đường lớn, Childe đến được cửa bệnh viện. Liya sớm đã sẵn sàng đón người mang thai, cậu lớn tiếng ra lệnh cấp dưới hộ tống Childe đang ôm Zhongli vào. Đồng thời lúc đó chiếc xe từ phía khác lớn tiếng rít vì bánh xe ma sát với mặt đường.

"ZHONGLI!"

Trong cơn mê man, Zhongli thấy được xung quanh bao quanh bởi nhiều người... gương mặt lo lắng của Childe... còn có anh của mình... không chỉ vậy Arachne cũng đến.

...

"Osial, cậu đừng lo. Zhongli dù sao vẫn là Long tộc, sẽ ổn thôi"_Nhìn thấy sự im ắng này đã kéo dài đã hơn hàng giờ, còn có hơi nặng nề Arachne đành nói giải tỏa không khí. Không thể để em trai của bạn mình vừa khỏi đã phải nhìn mấy gương mặt hình sự như này.

"... Tớ biết"_Trả lời một câu cụt nghũn như thế, Osial vẫn có chút lo cho em trai. Biết là rồng thì rất mạnh nhưng... lỡ như...

"Zhongli không thể bị gì được..."_Khác với cảm giác lo sợ của Osial thì Childe lại ngang ngược khẳng định như vậy, hắn chính là không tin Zhongli có thể bị chuyện chẳng lành.

Nếu thật sự như vậy, hắn cũng không khoan dung đâu. Bằng mọi cách, bằng mọi phương thức... dù cho có là loại bỏ đứa bé kia.

"..."_Thằng nhóc này coi bộ còn căng thẳng hơn cả mình, Osial liếc qua thử rồi vuốt mũi. Nhìn mặt khác gì đi đánh thuê chém mướn không chứ...

Phòng cấp cứu đột nhiên mở ra, chỉ thấy bóng dáng của Liya bước ra... rồi...

Ngã ụp mặt xuống đất mẹ.

"LIYA? EM TÔI ỔN CHỨ??"_Osial hoảng hốt đứng dậy, định lại gần thì mới nhớ đối phương là á thú nhân không thể tùy tiện chạm được.

"Ổn... có điều..."_Được nằm quả là rất thoải mái, Liya lấy hơi một chút rồi nói tiếp: "Em trai nhân ngư à, chúc mừng cậu nha! Hai quả trứng rất khỏe mạnh đó, ngài Zhongli cũng rất rất ổn"

Childe thở phào.

"Vậy là tốt rồi... KHOAN!!! HẢ???? CẬU VỪA NÓI CÁI GÌ?"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net