XX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~~~~~~~~~~~
"Nếu là tôi, tôi sẽ tiêu diệt tất cả ai dám cản đường, đừng hiểu nhầm thứ tôi quan tâm không phải là quyền lực mà là lợi ích. Lợi ích cho gia đình tôi, nếu có một thứ có thể khiến tôi ở bên Zhongli lâu hơn. Tôi tuyệt đối không bao giờ để vuột mất nó, bằng bất cứ giá nào"
~~~~~~~~~~~~~~~~

Zhongli đập Arachne một hồi thì cảm thấy thiếu thiếu anh quay người lại, Childe vẫn đứng yên đó nhìn hai người. Còn không mau lại giúp? Đứng đó làm cái gì vậy chứ? Anh trừng mắt với Childe, hắn rất hiểu ý mà nhanh nhẩu chạy lại.

"NÀY NÀY NÀY, EM CÒN ĐƯỢC, KÊU THẰNG ĐÓ LÀM GÌ?!"_Arachne gần như ngay lập tức né ra xa, đứng im trong phòng bếp. Còn không quên đứng ở xa lườm Childe, nói:

"Khỏi cho ăn bây giờ chứ mà hội đồng tôi"

"Phụt, anh sợ sao?"_Childe nhịn không được mà mỉa mai chút ít, dáng vẻ ma chu né xa đúng thực sự là hiếm có mà.

"... Ta sao dám đánh nhau với đại hoàng tử nhân ngư chứ, có cái ảo giác tí tẹo mà nằm sãi lai cả tiếng đồng hồ rồi"_Arachne quay người đi, điềm tĩnh bưng đồ ăn đi ra đặt xuống bàn.

"Ngươi đang khen hay đang chê vậy hả?"

Nghe ngữ khí là không thấy có gì tốt rồi, già rồi mà còn khẩu nghiệp phết.

"Ai biết chứ"_Nhún vai, Arachne đặt đĩa đồ ăn lên bàn, đồng thời nhận được hai ánh nhìn khó hiểu của một rồng một cá.

Đuôi Zhongli hơi nhích qua chân Childe, nhìn đĩa trên bàn rồi liếc qua hắn.

"... Này đãi khách mà đãi toàn rau thế, khinh nhau à?"_Ngó vào trong phòng ăn, đĩa còn lại cũng là rau cải nốt, bộ hôm nay là ngày ăn chay hay gì đấy. Không, rõ là không! Cá voi trước giờ ở dưới biển hải sản ăn đến phát ngán, mà giờ tự nhiên lại nhớ hương vị của mấy bé cá tươi sống, bé tôm nõn nà.

Arachne đảo mắt, đứng hình nửa ngày mới từ tốn hỏi:

"Osial... không nói à?"

Nói gì cơ? Có thứ gì có thể làm một con ma chu ăn rau để diet như vậy, thật làm người ta bất ngờ mà.

Thế nên cả hai vợ chồng đều lắc đầu. Arachne nhìn tình hình như vậy đành thở dài, gãi nhẹ tóc.

"Anh ăn chay"

... Không gian bỗng chốc ngưng động chốc.

"NHỆN CHÚA MÀ ĂN CHAY? BỚT ĐÙA ĐI, MẶT VẬY ĐÒI ĂN ĐỒ CHAY"_Childe theo phản xạ bật thốt ra, làm Zhongli bên cạnh giật mình, anh cũng thấy hơi lạ, dù gì thì trước giờ ngoại trừ vài ngày đặc biệt ăn chay thì Zhongli thường ăn nhất vẫn là thịt.

Dù gì là rồng, ăn nhiều thịt chả có hại lắm.

"Này này, ta không có ý kiến khi ngươi nói nhện chúa ăn chay, nhưng vế sau thì ta đập ngươi đấy!!!"_Arachne gầm gừ, thật ra lúc Osial biết chẳng khác mấy, cũng là giật mình rồi trầm tư nhìn kỹ mặt con-nhện-bảo-ăn-chay-nào-đó.

Phản ứng của mấy đứa này đúng là rất buồn cười, cả đám nhện nhỏ lóc nhóc trong gia tộc cũng y chang. Đúng là tuổi nhỏ cái gì đều náo nhiệt như nhau. Arachne tự làm buồn cười bản thân, khóe miệng nhếch một độ cong khó thấy.

"Không ăn thì về đi, giữ sức tối còn làm ăn nữa"

"Làm cái gì cơ?"_Như phản xạ tự nhiên, Childe hỏi lại khiến Zhongli bên cạnh còn chưa kịp ngại đã khựng người với câu trả lời của hắn.

Gì mà 'Làm cái gì cơ?', Childe nhà anh từ khi nào ngốc như vậy được chứ. Thế là rồng nâu ngẩng ngơ nhìn Childe.

Chớp mắt, nhìn qua Zhongli hắn mới biết mình vừa hỏi điều ngu ngốc như thế nào. Đúng là, miệng nhanh hơn não không đùa được đâu.

"Childe à... đừng có ngốc vậy nữa, Zhongli về không có thưởng cho đâu"_Bưng dĩa còn lại ra, gương mặt lạnh như tiền của Arachne lần nữa buông ra lời trêu chọc.

"... Arachne, nếu anh thích chủ đề này nhiều như vậy thì còn chần chờ gì mà không tìm cho mình người vợ hửm? Hay là anh không thích giống cái với nhân ngư"_Zhongli tiếu phi tiếu nói nhẹ nhàng với Arachne, gương mặt hiền lành như cục bông bình thường bỗng dưng trở nên sắc bén hiếm có.

Childe hiểu chuyện lùi ra sau một chút.

"Oh, anh nghĩ em đã biết lí do anh làm vậy rồi chứ"_Nghiêng đầu đáp trả lại Zhongli, Arachne bày ra vẻ mặt thong thả.

"Lí do quản lí gia tộc không có hiệu quả đâu, Osial nói với em anh đến một lần hẹn hò cũng không có, chẳng hay bản tính thú nhân của anh đâu rồi?"

Childe có thể mường tượng cảm xúc của Zhongli lúc này, để có thể cãi nhau với tiền bối ngang xương vậy thì hẳn là ghét bị trêu đến chuyện giường chiếu rồi. Nếu có sổ tay ở đây, hắn chắc chắn sẽ note vào đó, đường đường là đại hoàng tử, thật xấu hổ khi nghĩ đến cảnh mình bị vợ xách chổi đuổi ra khỏi nhà.

Arachne như bị chạm vào vảy ngược mà nhíu mày, gằng giọng:

"Mang cương vị là ma chu vương, anh muốn bản thân toàn lực chú trọng vào gia tộc... sau đó tìm người khác tinh anh hơn anh để kế thừa"

... Sao tự nhiên chuyển qua chủ đề gia thất rồi, Childe còn muốn hai người đánh nhau... à không, là lí luận nhân sinh tiếp.

"Đến khi nào mới tìm được chứ? Anh thừa biết khi từ bỏ vương quyền sẽ không còn trường sinh nữa mà"_So với Ma chu tộc thì cơ hội có được khả năng trường sinh đối với Long tộc mà nói đúng là thật xa xỉ vô cùng.

Chỉ khi nào xứng đáng thực sự mới có thể trường sinh, đạt đến một giới hạn nhất định ắt sẽ giác ngộ được cách để kéo dài tuổi tác. Nếu không trung bình tuổi thọ của long nhân chỉ từ một ngàn tuổi đến năm ngàn là cùng.

Như Osial dù có quản Liyue khổ cực đến mức nào, nếu không giác ngộ được thì đến tuổi vẫn sẽ từ giã cõi đời này.

... Không biết nếu anh là ma chu vương, thì sẽ lựa chọn giống Arachne từ bỏ vương vị mà đi tìm tự do hay vì trường sinh mà gánh nặng chồng chất.

Zhongli khẽ dao động, nhìn Arachne.

"Tiền tài, danh vị hay cả thuộc hạ anh đều có đủ... trao đổi tất cả để có thể hạnh phúc vài năm thì có là gì"

Zhongli chẳng biết nói gì hơn, tuổi thọ trung bình của ma chu chỉ đến hai ngàn tuổi là cùng. Như vậy chỉ cần đến tuổi hai ngàn mà còn chưa buông bỏ vương vị thì Arachne sẽ phải bám lấy nó vĩnh viễn nếu muốn sống tiếp, chỉ cần có ai thay thế chắc chắc cái chết là điều không bao giờ tránh khỏi. Điều đó đồng nghĩa với thời gian kiếm người kế vị càng kéo giãn thì tình thế càng căng như dây đàn hơn.

Chắc hẳn Arachne sẽ không bao để chuyện này xảy ra...

"Anh... có vẻ không có gì để lưu luyến trong cuộc sống nhỉ?"_Bỗng nhiên Childe hỏi, đánh tan bầu không khí đang trầm tĩnh hiện tại.

"Gì cơ?"_Arachne khó hiểu hỏi lại.

"Nếu là tôi, tôi sẽ tiêu diệt tất cả ai dám cản đường, đừng hiểu nhầm thứ tôi quan tâm không phải là quyền lực mà là lợi ích. Lợi ích cho gia đình tôi, nếu có một thứ có thể khiến tôi ở bên Zhongli lâu hơn. Tôi tuyệt đối không bao giờ để vuột mất nó, bằng bất cứ giá nào"

Đúng vậy, hắn lúc đầu cũng như Arachne, chỉ cần trả thù xong thì dù có chết cũng cam lòng mà ra đi thanh thản. Nhưng giờ thì khác, con người... một khi nếm được mật ngọt liệu sẽ dễ dàng buông xuôi như vậy sao?

...

Arachne hơi mở lớn mắt nhìn Childe, rồi lại im lặng. Ma chu vương yên lặng hồi lâu, mới lên tiếng:

"Trễ rồi, có được tình yêu thì bên nhau được bao lâu chứ?"_Arachne gian nan nở nụ cười nhạt.

"Hiện tại hai người còn quá trẻ, chưa kể còn không có gánh nặng công việc, lấy gì để khuyên răn với ta cơ chứ? Childe, ngươi may mắn... rất may mắn khi cưới được Zhongli ở tuổi đẹp nhất đời, chẳng có vướng bận, có được Long tộc bảo hộ, cho nên cứ tận hưởng hết khoảng thời gian này. Bởi vì cái ngày ngươi và Zhongli kế vị sẽ không còn xa nữa"_Nhắm mắt lại, Arachne không còn hứng ăn uống nữa, dùng màng bọc bọc lại đồ ăn thừa rồi đặt vào tủ lạnh.

Ma chu bình tĩnh bước lên tầng.

"... C-Chờ đã anh Arachne!"_Zhongli đột nhiên đứng dậy.

"Osial sẽ rời khỏi nơi này sớm thôi, chuẩn bị tinh thần đi Zhongli"

Nói rồi bóng dáng Arachne biến mất.

"ARACHNE!? ANH NÓI VẬY LÀ Ý GÌ?"

Gương mặt Zhongli biến sắc, rốt cuộc chuyện Arachne nói là như nào.

Còn định bước lên lầu tìm thì anh bị cản lại bởi Childe.

"... Nếu hắn đã như vậy thì nghĩa là không muốn nói, mình về thôi"

Từ vụ giường chiếu lên thành trị vị đất nước thì tài dẫn dắt câu chuyện của hai người này đúng là tài năng quá rồi.

"..."_Zhongli thả lỏng người, anh gật đầu nhẹ.

...

"Hắt xì"_Ở đâu đó Osial còn đang duyệt tài liệu thì bị hắt hơi làm giật mình, y đứng lên, tiện tay lấy khăn giấy chùi mũi.

Vò khăn giấy trong tay, Osial nhướn người ra cửa sổ định đóng thì một bàn tay ngăn lại.

"??!!!!"_Y giật mình, theo phản lạ lùi nhanh ra sau, còn không quên chọi cục vừa vò trong tay vào người lạ mặt.

"N-Ngươi là ai mà dám vào phòng ta, ta là Thủy Long của Liyue, ngươi mà chạm vào ta thì đừng trách ta nặng tay"_Buông lời thách thức căng thẳng như vậy, nhưng nhìn là biết một người suốt ngày ngồi bàn giấy làm việc như Osial thì đánh lại được với ai.

Trừ khi sức mạnh từ nước của Osial đủ mạnh để khống chế đối phương.

"Oh? Ta nhớ mình có đặt lịch mà nhỉ"_Chất giọng trầm thấp lại có chút quen thuộc khiến Osial hơi ngờ ngợ trong lòng.

"... Hôm nay chỉ có quốc vương của đế quốc do Xà tộc đứng đầu là có lịch... Đừng nói ngươi là Azhdaha?"_Rõ ràng mang thân phận không ai sánh bằng sao lại đi cái đường đi khó hiểu như vậy chứ? Chưa kể đây còn là tầng cao ngất ngưởng, gã làm sao có thể lết cái thân cao gần 2m mà leo tới đây vậy. Còn ăn bận kín mít... đứng im mới để ý kỹ, ở dưới chân người kia ẩn ẩn hiện hiện là chóp đuôi rắn dài ngoằn.

Xem có giống tội phạm không chứ, làm trò điên khùng gì vậy?

"Đúng là ngài Thủy Long, đoán chuẩn như thần"_Azhdaha cười sảng khoái, khen Osial.

"May mắn... may mắn thôi"_Quả là tư duy tỷ lệ nghịch với não, hôm nay vì có tiếp đón người trong vương thất nên Osial mới thả lỏng canh gác ở cổng chính rồi thêm thuộc hạ tiếp khách, ai mà ngờ tên này vậy mà đi đường "hàng không", uổng công y chuẩn bị.

"Như ngài Osial biết, ta đến đây để bàn bạc về một lời đề nghị"_Azhdaha ngồi xuống ghế sofa, thoải mái dựa vào thành ghế hưởng thụ.

"Tôi có đọc trong giấy trước rồi, ngọn gió nào khiến ngài để ý đến nền kinh tế của Liyue vậy, còn đích thân đến đây"

Osial quay trở lại chỗ ngồi, tiếp tục làm việc phê duyệt của mình.

"Ta nghĩ muốn mở rộng đầu tư thì nên đến hỏi ý kiến của chủ trước thôi"_Tất nhiên chuyện mở rộng gì đó đều là lời nói gió bay. Chuyện lớn thì phải làm cẩn thận mới có được thành quả.

"... Chuyện này chỉ cần cử người đứng ra buôn bán ở đây là được, tận tình đến đây đúng là nhọc lòng ngài"_Osial ngừng bút, ngước lên nhìn Azhdaha.

Azhdaha chăm chú nhìn lại người mình thích vài giây, rồi vờ nhìn sang chỗ khác búng tay.

"Thuộc hạ của ta sẽ đứng ra buôn bán ở đây, thân là quốc vương ta cũng muốn lắng nghe kinh nghiệm về khoản kinh tế này một chút"

Azhdaha nói xong lại tự cảm thán tài ăn nói của mình, gã dương dương tự đắc mỉm cười một mình.

Osial còn chưa kịp hiểu gì thì cửa sổ sau lưng y lại xuất hiện bóng dáng của hai người.

...

"Thần... chào Thủy Long ạ"_Hai người tiến tới trước bàn Osial, đồng thanh nói.

Khuất tầm nhìn Osial là hai gương mặt lo lắng.

Osial: "..."_Vẫn là cửa sổ.

Nhìn một báo một cừu quỳ trước mắt, mắt Osial hơi giật giật.

Nãy giờ mới để ý, ba người này đều có đuôi và tai như á thú nhân bên Liyue, cũng may mắn y biết trước.

Giống như bên Mondstadt, hệ thống phân chia giới tính của vương quốc Azhdaha trị vì cũng rất khác, dù là thú nhân hay á thú đều có tai đuôi tùy thuộc theo giống loài của mình.

Vì suy tư mà Osial bỏ lỡ mất đoạn đối thoại thì thầm của hai người kia.

"... Chào gì kì cục vậy?"_Tai cừu hơi rung rinh, liếc mắt qua.

"Ngậm miệng lại đi, đừng có hỏi lung tung"_Răng nanh của loài báo hé ra đe dọa cừu nhỏ bên kia.

"Thế không hỏi chuyện đó nữa... có cái tao tò mò là... mày biết kinh tế à?"_Để Azhdaha giao nhiệm vụ này cho hai đứa thì chắc chắn có người biết về chuyên nghành về vụ này, không phải cừu... vậy là báo.

"Hoàn toàn không"

"..."_Ngài Azhdaha?

~~~~~~~~~~~~~~~~
29/11/2021










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net