Chap 3: Paradox (part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nào, mình tiếp tục cuộc vui thôi. Em không nghĩ một hiệp là đủ, đúng không?" - Childe cười tàn độc.

Những cảm giác tự mãn lấp đầy trái tim của gã khi gã thấy Lumine nằm bất lực trên giường, chiếc váy trắng nhăn nhúm, xộc xệch, khuôn mặt hoang dại vì nhục dục. Những vết cắn mạnh bạo rải rác trên cổ và xương quai xanh như những viên hồng ngọc đỏ, tô điểm cho làn da hoàn mĩ của Nhà Lữ hành. Bầu ngực tròn lộ ra, phập phùng cùng nhịp thở vơi cạn. Đôi chân thon nhớp nháp, tắm đẫm trong thứ nước nhờn trắng đục đang rỉ ra từ động hoa. Nhưng thứ mà Childe thích nhất chính là biểu cảm của cô lúc này, đó là sự pha trộn hoàn hảo giữa cơn thịnh nộ và dục vọng, điểm xuyến theo đó là ánh nhìn tuyệt vọng trên đôi mắt màu Thạch phách.

Thật lòng mà nói, Lumine trông thật xao xuyến lòng người.

Childe phấn khích ra mặt. Cuối cùng gã cũng đã đưa được người thương lên giường, khiến cô phải gào thét tên gã, dồn ép cô đón nhận và lên đỉnh bằng con cặc tham lam này. Quan chấp hành số 11 đã từng mơ tưởng đến giây phút này biết bao nhiêu lần, nhưng đến cả ảo mộng điên rồ nhất của gã cũng không thú vị bằng hiện thực. Cơ thể Nhà Lữ hành thật ấm áp, thật dễ trêu gợi, thật biết vắt kiệt tinh lực gã, như là một thứ trái cấm trong văn tự cổ xưa, ngon lành mà nguy hiểm. Cô cũng quá thơ ngây và mọi thứ thuộc về cô chỉ càng làm cho câu chuyện càng đáng để chờ mong.

Nhưng gã vẫn chưa hề thấy đủ. Childe vẫn thèm khát Lumine nhiều lắm.

"Ngươi chưa đủ mệt à, tên khốn?" - Lumine quát.

Vẫn là tinh thần đanh thép ấy, nhưng Childe không nề hà gì trước nó, ngược lại còn tỏ ra tán thưởng. Bởi đối với gã, gã tận hưởng thử thách như thể đang tận hưởng chiến thắng vậy. Mặc dù gã Fatui thích dày xéo kẻ khác dưới gót giày mình, bắt họ quy phục gã trong và cả ngoài chiến trường, nhưng gã chỉ thích chinh phục, không thích cách kẻ khác cố ý bám vào mình.

Và cô gái này, sự xinh đẹp này, sức mạnh này, thậm chí là chỉ cần cái liếc nhìn từ đôi mắt vàng trong veo ấy khiến Childe bức bối đến kì lạ, gã biết em là tất cả những gì gã muốn. Một Lumine mạnh mẽ, luôn hiên ngang trước mọi chông gai và tốt bụng với mọi người. Một Lumine ghét phải từ bỏ, cương quyết tiến bước về trước và không bao giờ khuất phục trước cái bóng tối hiểm ác. Ngay cả lúc này đây, khi thân thể nhỏ bé không ngừng run rẩy, những dòng tinh dịch không ngừng trào ra  thành dòng trắng ám muội ở phần nữ tính bên dưới, Lumine vẫn ném cái nhìn khinh bỉ về phía Childe.

Quả là một tình cảnh nghịch lý. Childe yêu tha thiết tinh thần bất khuất ấy của em, chỉ càng háo hức mong được bóp vụn nó.

Những chống cự dù nhỏ nhặt từ em đều có thể khiến việc cưỡng hiếp khó nhằn hơn, nhưng điều đó không làm Childe bớt hứng cảm. Chỉ cần đó là em thì gã có thể kiên nhẫn từng chút từng chút đẩy người tình trước mặt xuống bể sâu sa đoạ, cũng là khi mà bóng tối che lấp trái tim gã hoàn toàn.

Gã muốn được thấy em phát điên lên vì mong muốn gã, biến em trở nên thật nhu nhược để gã dễ dàng nâng niu, ôm ấp, nhưng cũng muốn thấy khuôn mặt đau khổ của Lumine khi cố nín tiếng hoan ái, cầu xin gã rút con cặc ấy ra khỏi nơi nhạy cảm. Gã điên, điên thật rồi.

Childe âu yếm vuốt ve gò má cô gái.

"Anh không bao giờ cảm thấy mệt mỏi với em cả, cô dâu xinh đẹp của anh."

"Ta ghét ngươi. Đồ cầm thú." - Lumine quay ngắt đầu, giọng đầy lạnh lùng và cay đắng.

"Ta sẽ giết chết ngươi, ghi nhớ lấy lời ta. Không phải ngươi luôn muốn đấu một trận đến chết sao? Ta sẽ cho ngươi toại nguyện luôn."

"Nghe nóng bỏng đấy, hay đó là điều em muốn làm trong tuần trăng mật? Em thật sự rất hiểu tôi đó."

"Đồ cầm thú." - Lumine rít lên đầy oán hận trước tên đàn ông trước mặt.

"Ít ra tôi không lên đỉnh vì bị địt vào miệng như một con đĩ lăng loàn." - Childe chế giễu, nụ cười mỉa hiện trên khuôn mặt như tượng tạc.

Câu nói khiến Lumine câm thín đến chết lặng. Em cố tảng lờ ánh mắt hắn, khuôn mặt cháy đỏ vì xấu hổ.

"Đó không phải là ta, chắc chắn có gì đó trong thứ nước uống vừa nãy." - Lời nói thốt ra đầu lưỡi, nhưng thâm tâm Lumine biết đó chỉ là một lời bào chữa yếu ớt.

Gã cười nhẹ.

"Đó thực sự chỉ là nước ép của trái nhật lạc, Lumine. Tôi có thể đem cho em uống lần nữa, cả trái nhật lạc còn nguyên để em có thể dễ dàng so sánh hơn. Rồi sau đó em sẽ nhận ra là tôi nói thật và em chỉ là một con đàn bà đầy bẩn thỉu."

"Ngươi nói dối. Ngươi chỉ đang cố gài ta, như cái cách ngươi lừa ta bằng bức thư chết tiệt đó." - Lumine sửng sốt gào lên.

Cách cô khăng khăng cho rằng có thứ gì đó khiến mình mất kiểm soát, chứ không phải do Childe làm cô chạm đỉnh khoái cảm khiến cho lông mày gã nhíu mạnh. Gã đang nói sự thật, thứ nước ép đấy thực sự chỉ là một trò đùa xấu tính mà gã chợt nghĩ ra.

Tên Fatui không hề thích điều đó, bởi kĩ năng làm tình của gã tốt đến mức không cần phải sử dụng loại thuốc vớ vẩn gì để đưa em lên đỉnh hết lần này tới lần khác, khiến em choáng váng, khiến em trở thành một mớ hỗn độn biết rền rĩ.

Quan Chấp Hành đưa tay vuốt mái tóc màu gừng của mình ngán ngẩm.

"Em định lừa dối bản thân tới lúc nào nữa? Chẳng phải chính em tự cảm nhận lấy rồi sao? Em không muốn sung sướng tiếp sao?

Em chỉ cần nói. Hãy thành thật với tôi, Lumi bé bỏng à. Và tôi sẽ giúp em."

"Không bao giờ." - Nhà Lữ hành buông lời thách thức.

"Hơn nữa, ta thậm chí còn không sướng tới mức như ngươi ảo tưởng."

Thái dương gã Fatui co giật mạnh. Cả ngay sau khi quằn quại như một con điếm và lên đỉnh ba lần tới ngây ngốc, Lumine vẫn trơ trẽn cố biện minh cho bản thân. Gã muốn cười vang lên vì mấy lời ngu ngốc đó, nhưng sự kiên nhẫn của gã đã không còn như ban đầu. Nhà Lữ hành đã nằm gọn trong tay Childe, thì không việc gì gã phải ngon ngọt, nhẫn nại với cô như lúc đang còn ở ngoài kia.

Nên Quan chấp hành thứ 11 quyết định cho cô biết hậu quả của việc không nghe lời gã là như thế nào.

"Tôi hiểu rồi." - Cuối cùng gã cũng cất tiếng, giọng lạnh băng như khí hậu vùng Snezhnaya.

Bằng động tác dứt khoát, Childe đẩy Lumine ngã xuống chiếc giường sang trọng rồi xé tan chiếc váy trắng - thứ phòng vệ duy nhất của Nhà lữ hành. Cô hét toáng lên vì sốc, đôi tay bất lực cố ôm lấy thân thể, hai chân khép chặt để tránh đi ánh mắt đáng sợ của gã đàn ông. Nhưng tay đã bị trói, chân bị ép tách ra. Sự xấu hổ lần nữa lấn áp hết lí trí lẫn tinh thần kiên cường ban nãy của Nhà Lữ hành.

Cô cảm nhận thấy bên dưới càng lúc càng ướt hơn.

Cơ thể trần như nhộng của Lumine hiện rõ trước mắt Childe, đường nét tuyệt đẹp như được chạm khắc bởi bàn tay của nghệ nhân. Từng cm trên người cô hớp hồn gã đến u mê, khiến gã phải đưa tay quét lên lớp da thịt trong trẻo, từ phần cổ thon rồi thấp dần xuống bầu ngực căng tràn sức xuân.

Gã xoa nhẹ lên nó, trêu đùa với cặp nhũ hồng hào, chứng kiến từng cơn giật mình thon thót của người tình. Rồi lần lửa lại di tay xuống phần bụng phẳng, rồi đến bụng dưới đang trướng lên vì đầy ứ tinh dịch.

Đến đây, gã bỗng nhận ra bàn tay gã lớn hơn bụng cô như thế nào, mọi thứ của gã đều to hơn nếu so với cô, Lumine thật nhỏ bé. Và điều ấy chỉ khiến cặc gã bức bối hơn nữa, thay vì cảm thấy tội lỗi.

Quan Chấp hành ấn mạnh vào hột le của em, tỉ mỉ quan sát cách em cắn môi chịu đựng. Nhưng khi gã đưa hai ngón tay vào bên trong Nhà Lữ hành, uốn cong chúng, ma sát lên thành âm đạo thì cô không thể kìm nén lại tiếng thở hổn hển được nữa. Cô cố gắng gồng hông lại, nhưng là để có thêm sức chịu đựng hay là để có thể cảm nhận thêm, Lumine chưa kịp rõ thì Childe đã rút ngón tay ra. Đưa mắt nhìn theo, cô kinh ngạc khi thấy lớp dịch thể trắng đang bám trên đó.

"Không sướng ư? Trong khi em rùng mình chỉ vì bị tôi chạm nhẹ, nhạy cảm như một con nhỏ khát tình?"

Rồi gã lại đưa ngón tay ấy lên miệng Nhà Lữ hành, cơ thể cô bất chấp mọi thứ tự hành động, tự mở miệng ra đón nhận lấy chúng.

"Thấy chưa? Em thật rẻ tiền mà."

Những lời nói cay nghiệt lần nữa kéo Lumine trở về với thực tại, em không ngần ngại vùng đầu, tách ngón tay Childe ra khỏi miệng.

"Ghê tởm"

"Dù em trông như đang rất tận hưởng? Cách biện hộ của em thật hài hước, cô gái xinh đẹp ạ. Có lẽ em nên dừng chống cự và hành động khôn ngoan hơn chút đấy". Childe hỏi, đôi mắt u tối dăng đầy sự tàn nhẫn dõi theo ngón cái đang tung dọc trên bờ môi hồng đào đáng yêu.

"Ta thà chết giũ xác ở sa mạc Sumeru còn hơn làm đồ chơi cho thứ quái vật như ngươi". Lumine thét lớn. Phần nữ tính của cô lại nhớp nháp trở lại, nhưng mặc kệ nó, mặc kệ cả cơn khó chịu nhục nhã đang cháy bùng ở phía bụng dưới, cô sẽ không muốn khuất phục trước nó lần nào nữa. Dù cho cám dỗ có ngọt ngào đến như nào, hay Childe bào mòn sự kiên định của cô đến đâu, Lumine quyết không chấp nhận con người gã điên này.

"Ngu ngốc. Một chút hỗn xược có thể rất đáng yêu, nhưng nếu nhiều quá thì em sẽ trở thành cô gái hư hỏng. Những người như vậy thì rất cần phải dạy dỗ đàng hoàng đó". Childe chậm rãi nói, thở dài tỏ vẻ như bản thân gã thánh thiện vô cùng.

"Nếu em là cô gái ngoan, như khi em khóc lóc cầu xin tôi phá trinh em đi, thì tôi sẽ đối xử với em thật nhẹ nhàng. Nhưng em lại chọn cư xử thật thô lỗ. Tôi đành phải... nghiêm khắc với em hơn nữa vậy."

"Rồi ngươi định làm gì, Quý ngài khốn nạn". Lumine nhiễu giọng giễu cợt, nhưng đâu biết rằng Childe đã sớm nhìn thấu sự vô vọng trong đáy mắt trong trẻo ấy.

"Tôi có lời khen cho em đấy, Lumine. Rất khó để khuất phục em, nhưng qua kinh nghiệm sống và chiến đấu nhiều năm, tôi biết rằng kiểu người kiêu ngạo như em thường dễ bị tổn thương nhất khi hết hy vọng." Childe khịt mũi, giọng đầy thích thú.

"Người tình xinh đẹp, hãy để tôi cho em thấy cách một Fatui thực hiện tra tấn nhé."

Tim cô lỡ nhịp khi nghe thấy từ 'tra tấn' thốt ra từ miệng Childe, nhưng chỉ trong chốc lát rồi gã bất ngờ bế cô nằm lên đùi đầy sẹo. Nhà lữ hành thậm chí có thể cảm nhận được áp lực từ con cặc to lớn đang cương cứng của Childe ấn vào bụng mình, ép cho thứ chất nhờn chảy ra từ động hoa nhiều hơn chút.

"N-ngươi định làm gì...?" Lumine hỏi, giọng điệu hoảng hốt vô cùng.

"Tôi sẽ ấn sâu vào cơ thể em để em biết bản thân thực sự thuộc về ai. Làm em rối tung lên đến mức không có thời gian để nghĩ cách rời bỏ tôi.

Em chỉ có thể nghĩ đến anh, thèm muốn và yêu anh thôi Lumine" Childe nói.

Khi nhìn thấy cặp bồng đào trắng không tì vết, Childe không khỏi nở một nụ cười yêu thích. Gã vuốt ve chúng một cách dịu dàng, tận hưởng sự mềm mại và đàn hồi từ làn da mướt mát. Cô gái trong lòng Childe rùng mình, đôi vai nhỏ rung nhẹ đầy thẹn thùng, một tiếng rên lơ đãng thoát ra khỏi môi nhỏ trước khi cô kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Dừng lại, bỏ tay ra!" Lumine hét lên, chân cô đạp mạnh, cố gắng chạy thoát khỏi bàn tay gã Quan Chấp Hành.

Childe cười khúc khích trước sự bướng bỉnh đáng yêu ấy, rồi quay ngắt nắm lấy tay cô bóp thật chặt, giọng đe doạ. "Ở đây em không có quyền ra lệnh. Tôi mới là người nắm quyền kiểm soát, không phải vật bị sở hữu như em, nghe lời và im lặng."

"Ngươi im đi, đồ biến thái sa đọa-" Lời nói kích động của cô bị cắt ngang thay bằng tiếng hét khi Childe đột ngột vỗ mạnh xuống mông Lumine.

"Cảnh cáo đầu tiên của tôi. Chú ý đến lời nói của bản thân." Childe thản nhiên nói, như thể anh ta chưa hề đánh cô một cái đầy đau điếng, đủ để hằn lại dấu tay đỏ đầy giận dữ. Rồi lại quay sang vuốt ve, an ủi bờ mông đang run rẩy vì đau.

"Rồi ngươi định làm gì? Giết ta sao?" Lumine ngoa ngoắt, nhưng chiếc lồn nhỏ càng ẩm ướt hơn theo từng giây. Tuy nhiên cô thà để trời sập còn hơn là thừa nhận rằng cô thích thú với cách Childe vừa hành hạ mình.

Childe cau mày không hài lòng. "Em nhất định phải sống chết đối đầu tôi như vậy sao?"

"Thế có vấn đề gì sao?"

"Vậy thì tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kỷ luật thứ vật nuôi láo xược này rồi." Những cái vuốt ve dịu dàng của gã dừng lại. Childe đặt tay thuận của mình lên mông Lumine, còn tay kia áp chặt lên phần eo nhỏ.

"Tôi sẽ tước hết mọi hy vọng và huỷ hoại em, Lumine. Em nên sớm thừa nhận sai lầm của mình và xin lỗi, còn không tôi sẽ không dừng lại".

Lumine muốn thách thức gã sẽ làm gì, nhưng trước khi một lời nói kịp thoát khỏi bờ môi, Childe đã tát mạnh vào mông em ấy một lần nữa. Em hét lên, cú đánh khiến em điếng người, và ngay sau đó là cảm giác đau buốt nhức nhối. Nhưng Childe không cho người tình một cơ hội để lấy lại nhịp thở trước khi đánh một lần nữa, rồi lại một lần sau đó, gã cũng không để cô kịp gồng người với những lần đánh vào bên dưới liên tiếp. Thứ âm thanh da thịt chạm nhau chan chát phát ra đủ lớn vang vọng khắp căn phòng trống, nghe tục tĩu đến nỗi âm hộ của Lumine co thắt mạnh bất chấp cơn đau.

"Dừng lại đi! Đau quá! Dừng lạiii" Cô hét lên bất lực khi Childe giáng xuống một cái tát đặc biệt mạnh.

"Nếu muốn tôi dừng lại, thì em phải làm gì?" Childe nhẹ nhàng tiếp lời. Gã dừng lại, với tay xoa nắn bờ mông run rẩy và chiêm ngưỡng thứ màu đỏ như bông hoa máu nở rộ trên da mềm. Đôi mắt xanh đục như đáy biển không thể ngừng tán dương dòng nước ám muội lấp lánh trào ngoài khe cửa.

"Ồ lồn em ướt đẫm vì bị đánh đòn ư? Thực sự, em còn dâm đãng đến mức nào nữa chứ. Thật là một con đĩ hư-."

"Ta không hề...!" Cô rên rỉ.

Lumine luôn là một cô gái ngoan hiền phải đạo nên cô chưa bao giờ biết cảm giác bị phạt là như thế nào. Khi nhìn thấy những đứa trẻ bị cha mẹ dạy dỗ, cô cũng chỉ nhăn mặt đau đớn vì cô biết rằng nó đau và thật may mắn khi chưa bao giờ phải hứng chịu cái cảm giác đó.

Nhưng cho đến bây giờ, Childe - người đầu tiên đánh phạt cô cũng là người làm Nhà Lữ hành biết ngoài đau đớn ra thì còn thứ cảm giác lạ kì hơn nữa.

Đúng hơn là cơn đau gần như khiến cô thấy sung sướng, như một thứ thuốc phiện liều nhẹ làm cô dần say mê cái cảm giác quỷ quái mà nhức nhối đem lại. Tâm chí cô hiện như một mớ hỗn loạn không còn cách gỡ rối, phân biệt phải trái. Mỗi cái tát vào mông khiến phần da nhạy cảm đỏ rát lên như xát ớt cay, như một thứ điện xẹt đủ để gây sốc khắp cơ thể, thế nhưng Lumine lại không thể chối bỏ nó và cô gần như phát điên. Bàn tay thuận của Childe đang ở rất gần cái động nhỏ đang hứng tình nhưng gã lại tỏ ra không đoái hoài hay chơi đùa gì, thay vào đó chỉ tập trung vào việc đánh cô hết lần này đến lần khác.

"Em đã biết em sai ở đâu chưa?" Giọng nói lạnh lùng của Childe vang lên phía trên Lumine, tạm thời ngắt nghỉ cơn đau điếng của cô. Nhà Lữ hành đã ngừng chống cự trong lòng gã, cô cũng tuyệt nhiên không thốt ra lời thô lỗ nào, chỉ kêu lên đầy thống thiết rồi bấm móng tay sâu vào cánh tay gã khi nhận những cái tát như trời giáng.

"Tôi không... không..b-biết..." Lumine gằn giọng suýt thì cắn vào lưỡi. Cô đau lắm, và quan trọng là cô cảm thấy không thể giữ bình tĩnh được nữa, cô ước bản thân có thể đầu hàng, nhưng đồng thời lại quá kiêu ngạo để làm điều đó. Cái đau này không là hề gì với những trận chiến cô đã trải, nhưng cô lại không thể chịu đựng được sự trống rỗng, bức bối, khó chịu ở phía dưới. Cơ thể giờ đã quá nhạy cảm, một chiếc lông vũ cũng có thể khiến cô rùng mình nữa là những đòn hành hạ của Childe, âm hộ của cô cũng không thể ngừng rỉ nước được nữa.

Lumine thật sự mong Childe sẽ ấn những ngón tay dài thô ráp đó vào bên trong cô, quấy đảo, cào cấu, chơi đùa với âm vật và cái lỗ tham lam ấy, thay vì chỉ vờn với cơ thể người khác như thế này, nhưng không đời nào cô lại mở miệng cầu xin gã điên ấy.


————————————
Mai thi 2 môn và toi ngồi dịch pỏn ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net