02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe cha nuôi của Chung Quốc nói, ông tại đống rác bên đường nhặt được Chung Quốc. Cha nuôi Chung Quốc là một quân nhân xuất ngũ, khi tham chiến bị thương, nên chân có tật. Sau khi xuất ngũ trở về một làm bảo vệ giữ cửa. Ông không có con cái, cũng không vợ, một mình ông nhịn ăn nhịn mặc nuôi hắn lớn lên. Học xong sơ trung Chung Quốc liền theo bước cha hắn gia nhập quân đội làm một quân nhân.

Không biếtChung Quốc kế thừa gen của cha hắn hay mẹ hắn, dáng người hắn cao ngất lạnh lùng mạnh mẽ, từ nhỏ không để người khi dễ qua, lại là một người con hiếu thuận, chỉ cần ai cười nhạo cha nuôi hắn chân thọt, hắn liền đem những người kia đuổi theo mấy con phố mà đánh. Khi Chung Quốc quyết định tham gia quân đội cha nuôi hắn vừa yên tâm lại vừa lo lắng. Yên tâm là Chung Quốc khỏe mạnh có thân thể tốt, có năng lực chịu khổ, sinh hoạt trong quân ngũ tuyệt đối có thể thích ứng. Lo là lo lắng hắn tính tình nóng nảy làm việc liều mạng, bên trong quân đội cũng không dễ yên thân. Kỳ thật cha nuôi hắn là lo lắng vô ích, chỉ khi có người khiêu khích đến điểm yếu của Chung Quốc hắn mới động thủ, khi đó điểm yếu của hắn chính là cha nuôi tàn tật.

Ở bên trong quân đội,Chung Quốc rất ngoan, giữ nghiêm kỷ luật, chịu khổ nhọc, hắn đứng đầu trong đội quân danh dự. Nhưng, chỉ là mặt ngoài, bắt đầu từ thời điểm Chung Quốc có một cảm giác rất lạ với một chỉ đạo viên. Hắn không biết cảm giác đó là cái gì, cho đến khi hắn bị một phóng viên của đài truyền hình đến làm phỏng vấn dụ dỗ.

"Vừa thấy liền biết anh là người đồng đạo", tên phóng viên vừa nói vừa cởi sạch quần áo của mình khiêu khích Chung Quốc. Nhìn gã phóng viên cùng chỉ đạo viên khuôn mặt có vài phần tương tự, Chung Quốcliền cương.

Chung Quốc lần đầu tiên khiến cho gã phóng viên thân kinh bách chiến thích thú ngao ngao kêu to, trước khi đi còn không nỡ rất là lưu luyến, lặng lẽ đưa cho hắn một tờ giấy viết địa chỉ cùng phương thức liên hệ.Chung Quốc chờ hắn vừa đi khỏi liền đem tờ giấy ném vào thùng rác. Hắn đã biết cảm giác kỳ lạ mà hắn đối với chỉ đạo viên nho nho nhã nhã là gì rồi. Không đợi đến Chung Quốc hành động, vị chỉ đạo viên kia đã đổi đi nơi khác, nghe nói là điều đến một địa phương rất xa rất xa. Vì thế mối tình đầu củaChung Quốc cứ như vậy chết non.

Đến lúc xuất ngũ, Chung Quốc không xin tiếp tục lưu lại. Hắn ở xã hội lăn lộn mấy năm, cuối cùng vào một công ty bảo an mới vừa thành lập. Không biết nguyên nhân nào, Chung Quốc cùng giám đốc công ty này mới gặp như quen thân, trò chuyện rất ăn ý. Sau này mới phát hiện, người yêu của giám đốc chính là người chỉ đạo viên lúc trước mà Chung Quốc từng thương thầm. Chuyện đã cách nhiều năm, cảm giác lúc trước sớm không còn. Nhưng trong ý thức của Chung Quốc khi tìm bạn tình lại có thói quen tìm người có hình dáng khí chất giống chỉ đạo viên kia.

Lần đầu tiên nhìn thấy Kim Tại Hưởng là khi Chung Quốc chấp hành nhiệm vụ ở một buổi tiệc, khi đó nhiệm vụ của hắn là bảo hộ một vị quí phu nhân an toàn. Trong hội trường tạm thời bình yên, Chung Quốc cũng không thả lỏng cảnh giác, mắt xem bốn phía, không ngờ mắt liếc nhìn đến một nam nhân đứng ở một góc cách xa mọi người. Người nọ mặc một bộ tây trang tối màu, caravat cũng vậy, tóc mới cắt ngay ngắn chỉnh tề, nhìn qua rất trẻ tuổi, lại cho người ta một cảm giác rất già dặn. Trên người nam nhân này tuổi cùng khí chất tương phản khiến Chung Quốc nhìn hoài không rời mắt. Đúng lúc nhìn thấy y bị bồi bàn đụng phải, rượu đổ lên làm dơ quần áo, bồi bàn bận rộn lấy khăn ăn lau, lại bị nam nhân nhíu mày ngăn lại. Người chung quanh nghe được động tĩnh tiến lên nịnh bợ hỏi thăm. Nam nhân trả lời có lệ một chút rồi nhanh chóng rời khỏi hội trường. Khi nam nhân đi ngang qua Chung Quốc, Chung Quốc rõ ràng nhìn được trên gương mặt trắng nõn của nam nhân tràn đầy áp lực và không kiên nhẫn.

Vốn chỉ là một chút gặp gỡ ngắn ngủi qua đi nên Chung Quốc liền quên. Chỉ là một ngày nào đó Chung Quốc đang làm vận động trên giường khi thấy người dưới thân bộ dáng hơi nhăn nhó đột nhiên nhớ tới nam nhân kia, chưa kịp đợi phản ứng Chung Quốc liền bắn.

Từ trước đến giờ hắn chưa từng có bắn nhanh như vậy... Đối phương bất mãn trào phúng làm Chung Quốc từ trong khiếp sợ tỉnh lại, thẹn quá thành giận đem đối phương đè lại tức giận liên tục thao lộng. Lần này lại như thế nào cũng không đạt được cảm giác cao trào, cuối cùng chính mình phải bỏ cuộc. Sau đó Chung Quốc cùng nhiều người làm qua nhiều lần đem đối phương làm đến cầu xin tha thứ nhưng bản thân mình đều không thỏa mãn. Lão giám đốc nói đùa yêu cầu hắn phải kiềm chế tình cảm tu dưỡng bản thân. Cho đến một hôm lúc ban đêm, Chung Quốc mơ thấy hắn ở buổi tiệc nơi lần trước bảo hộ quý phu nhân, lại một lần nữa gặp gỡ nam nhân kia. Lần này chung quanh một người đều không có, chỉ có hắn cùng người kia. Chung Quốc không biết tại sao lại xúc động, đột nhiên xông lên xé quần áo người kia, nam nhân kinh ngạc phản ứng nhanh chóng ngăn chặn tay chân hắn không cho đụng vào...

Chung Quốc giật mình mở to mắt đến khi rời giường, quần lót đã ướt một mảnh. Hắn lúc này mới nếm được mùi vị cao trào, chính là cái gương mặt kia đã khắc sâu cho hắn một ấn tượng mạnh mẽ làm cho hắn có thể mộng xuân mà đạt tới cao trào.

Vài ngày sau, Chung Quốc nhận được nhiệm vụ mới, bảo hộ con trai của một cố chủ, hắn được phân công làm tài xế kiêm bảo tiêu. Khi lật xem tư liệu của đối phương,Chung Quốc thấy trên ảnh chụp gương mặt của người đã xâm chiếm tâm hồn hắn, người ở trong mộng bị hắn xâm phạm, Kim Tại Hưởng

Lúc mới bắt đầu được vài ngày, Chung Quốc còn có thể khắc chế xúc động khi đối mặt với Kim Tại Hưởng. Hắn cùng cậu đi làm, nhìn cậu nghiêm túc đối mặt với công tác khắc nghiệt, thường xuyên một mình tăng ca đến đêm khuya, không có bạn gái, trừ công tác không tham gia bất cứ hoạt động giải trí nào khi rảnh rỗi. Trừ khi phải tham dự công việc xã giao quan trọng, cậu sinh hoạt như một đạo sĩ tu đạo kham khổ. Điều này làm cho Chung Quốc đã trải qua cách thức sinh hoạt của người giàu có cảm thấy khó có thể tin tưởng. Kim Tại Hưởng người này trừ cuồng công việc tựa hồ còn có đôi chút khiết phích, không thích người khác đụng chạm, toàn thân trên dưới vĩnh viễn chỉnh tề sạch sẽ không thấy một chút hỗn độn, ít nhất là đối với trước mặt người khác. Bởi vì có mấy lần Chung Quốc đều thấy Kim Tại Hưởng vừa định trầm tĩnh lại, đến khi nhìn thấy Chung Quốc tiến vào, lập tức ngồi thẳng, đem caravat siết chặt lại. Mỗi lần như thế Chung Quốc đều muốn xé mở quần áo cậu, làm cho cậu không còn phải lúc nào cũng bảo trì quần áo chỉnh tề lúc nào cũng tinh thần buộc chặt.

Theo ngày tháng trôi qua, Chung Quốcđối với Kim Tại Hưởngkhông thay đổi, dục vọng xâm chiếm càng ngày càng mãnh liệt. Mỗi lần đối mặt Kim Tại Hưởng, hắn đều phải hung hăng áp chế mới không làm ra hành vi xâm phạm đối phương. Thẳng đến ngày đó, Kim Tại Hưởng tham dự một buổi tiệc tối về nhà, uống rượu đã có chút say, caravat lại xộc xệch, Kim Tại Hưởngkhẽ nhếch miệng thở, sắc mặt hơi hơi phiếm hồng nằm ở trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi. Chung Quốc từ kính chiếu hậu nhìn hình ảnh đó của Kim Tại Hưởng, một cỗ khô nóng từ bụng dưới dâng lên, nắm thật chặt tay lái, Chung Quốc quyết định không nhẫn nại nữa. Sau khi đưa Kim Tại Hưởng về nhà, Chung Quốc đi về cũng không có đóng chặt cửa ra vào, mà Kim Tại Hưởng đang say rượu cũng không chú ý, càng không nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh về sau.

Sau một đêm phát tiết đầy thú tính thấy Kim Tại Hưởng bộ dạng gần như hấp hối,Chung Quốccảm giác có điểm đau lòng, cẩn thận giúp y tẩy rửa, sau đó xuống lầu tìm cửa hàng 24 giờ mua một đống thuốc, trở về thật cẩn thận bôi thuốc ở bộ vị bị chà đạp chịu khổ của Kim Tại Hưởng. Sau đó hắn đến phòng bếp nấu một nồi cháo ăn cho dễ dàng tiêu hóa. Trong lúc chờ đợi cho Kim Tại Hưởng thanh tĩnh Chung Quốc suy nghĩ thật lâu, nguyên bản cho rằng sau khi thượng qua liền có thể buông xuống chấp niệm đối với Kim Tại Hưởng, không nghĩ tới hoàn toàn ngược lại. Đối phương làm bất cứ hành động gì ở trong mắt Chung Quốc hết thảy đều hóa thành chất xúc tác mê tình, khiến hắn mất đi khống chế. Cho dù ở thời điểm hắn vô cùng phóng đãng cũng không như vậy. Từ lúc lần đầu tiên nhìn thấy Kim Tại Hưởng, vô hình trung Kim Tại Hưởng liền đối với hắn có một loại lực hấp dẫn, ở trong lúc hắn không hề phòng bị nhảy vào đầu óc hắn. Huống hồ sau khi đã hưởng qua thân thể cậu khiến hắn không nghĩ sẽ buông tay, tưởng tượng đến một ngày cậu cùng nữ nhân hoặc là nam nhân khác làm chuyện tối hôm qua bọn họ làm hắn liền chịu không nổi. Hắn quyết định đem Kim Tại Hưởng gắt gao ở cạnh bên người, khiến thân thể cậu trong lòng cậu đều chỉ có một mình hắn, mà hắn Chung Quốc luôn luôn nghĩ được liền làm được.

Sự thật chứng minh, Chung Quốc dùng phương pháp " thổ phỉ thức " đối phó với Kim Tại Hưởng thật đúng là dùng được. Trải qua mấy tháng cố gắng, Kim Tại Hưởng từ ban đầu cường liệt phản kháng đến bây giờ ngẫu nhiên tích cực chủ động khiến Chung Quốc rất vừa lòng. Giống như hiện tại, Kim Tại Hưởng trần trụi khóa ngồi ở trên người Chung Quốc, dùng hoa huyệt vui thích bộ lộng dương vật của Chung Quốc, sau mấy chục hiệp ra vào trừu sáp dần dần không có khí lực, mềm mềm ghé vào trên người Chung Quốc, thở phì phò nói: "Không còn khí lực...".

Chung Quốc ôm thân thể cậu thưởng cho một cái hôn, sau đó trở mình đem Kim Tại Hưởng áp ở dưới thân, thi triển lực eo nhắm vào hoa huyệt tiến hành công kích."A... A... Sâu quá... Ân...", cảm giác thích thú đến nỗi Kim Tại Hưởng chủ động nâng hai chân lên, gắt gao vòng ở trên thắt lưng Chung Quốc như muốn thúc giục Chung Quốc càng thêm dùng lực, chọc Chung Quốc cúi đầu trêu đùa:"Thật là càng ngày càng dâm đãng, thật muốn đem hình dạng này của em chụp một tấm ảnh, phóng lớn treo lên mà xem."

"Anh dám..., " Nhưng những lời nói của Chung Quốc khiến Kim Tại Hưởng rất hưng phấn, hoa huyệt kẹp chặt côn thịt, chảy ra rất nhiều mật dịch.

"Em xem, mới nói em như vậy, tiểu huyệt liền co chặt lại, có muốn đại nhục bổng hung hăng làm em không, nói!"

"Ngô ngô, muốn... muốn bị hung hăng làm...". Mới ngắn ngủi mấy tháng, Kim Tại Hưởng cùng với trước kia khác nhau rất lớn, đã học được sự vui sướng của tình dục không còn giống như trước kia chán ghét thân thể hưởng thụ tình ái. Phát hiện nam nhân nằm trên người mình không hề luật động, Kim Tại Hưởng bất mãn cầm lấy côn thịt tính trừng phạt nam nhân. Đột nhiên nam nhân kia cầm điện thoại đưa cho cậu nói: "Có điện thoại của nhị tiểu thư."

Tiếp nhận di động mà nam nhân đưa, Kim Tại Hưởng hơi xấu hổ, cư nhiên thích đến nỗi không nghe thấy tiếng chuông của điện thoại di động reo. Kim Tại Hưởng vừa nói một tiếng alo, đối phương liền bùm bùm nói một tràng dài: "Anh, anh, nói cho anh một tin tức tốt, em gái của anh tháng sau sẽ về nước đính hôn đó!! Cao hứng hay không? Cao hứng hay không!!!"-"Chúc mừng ân..., " Kim Tại Hưởng nhanh chóng bưng kín miệng, trừng mắt nhìn Chung Quốc. Chung Quốc đang ở trên đùi cậu dùng một bàn tay xoa nắn, lực đạo có hơi mạnh làm da thịt có điểm hồng, Chung Quốc đang cúi đầu liếm.

"Anh, anh đang làm gì, không thoải mái sao?"

"Không có, vừa bị một con chó vàng liếm, hơi hoảng sợ."

"Hì hì, anh rốt cuộc cũng nuôi sủng vật a...", nghe đối phương nói nửa câu sau đó cậu quay đầu qua trừng mắt nhìn người đang ôm chặt, tiếp theo quay lại microphone: "Anh à ngại quá, em đang chọn áo cưới, về nước trò chuyện tiếp, nhớ rõ là đầu tháng năm nha, địa điểm ở nhà, anh nhất định nhất định không được vắng mặt nha ~ bye ~".

Vừa gác điện thoại, liền bị Chung Quốcthật sâu đỉnh vào, Kim Tại Hưởng cả kinh hô lớn một tiếng nhìn đối phương,Chung Quốc nguy hiểm cười: "Con chó vàng phải không, rất tốt."

"Không phải... Đừng... A a... em không phải cố ý... Ngô..."

Không còn kịp rồi, dám nói Chung Quốc hắn là cẩu, chờ xử phạt đi.

Đêm vẫn còn rất dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC