Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuyện lạ Chiquita nay thức đúng giờ, xóm làng vô mà coi, con tui trưởng thành rồi " Pharita trong bếp đang làm cơm hộp, thấy nó xuống lầu với vẻ ngoài chỉn chu riêng đôi mắt thâm hơn cái nết.

"I'm so mature, I'm so mature. I'm so mature" Tới nữa, sau một đêm mất ngủ nó vẫn còn sức hát hò.

"Mày có người yêu cũ đâu mà hát bài đó" Sự thật đớn lòng con tim lét biên ế chỏng chơ.

"I got me a therapist to tell me there's other men"

"Thôi nín mỏ liền" Bỏ qua lời cảnh cáo, nó cầm cái muỗng bắt đầu hoà ca không quên thêm một chút diễn xuất.

"I don't want none, I just want you. If I can't have you, no one should. I might ....ưm....ưm"

"Sao chị mạnh bạo vậy ?"

"Chưa muốn thành người khiếm thính, ok ?"

"I might k*ll my....ƯMMMMMM" Thiết nghĩ nên đổi lời thành myself.

Pharita nhét nguyên miếng kim chi tổ chảng vào họng ngăn cuộc tấn công vào màn nhĩ mình, chưa làm cơm hộp xong mà phải tốn thức ăn để chặn cái miệng phát ra tiếng bò rống. Nó mà rống nữa chị úp nguyên cái hộp cơm chặn mỏ nó luôn quá.

"Mà kim chi ngon quớ cho em miếng nữa nha" Nó nuốt xuống, nhìn hai suất cơm chị làm mà muốn chảy nước miếng.

"Không, tốn hai miếng rồi"

"Keo ! Làm cho bồ mà không làm cho em gái"

"Ai em tao ? Con là con gái của mẹ"

Nó trề môi, ra phòng khách tay vớ cặp đi học nhưng sực nhớ ra điều gì liền phóng lên lầu, lén lút vào phòng Pharita.

Bà dà thấy ghét, cho em xin nha

Nó xoay tay nắm tủ quần áo.

Còn non và xanh lắm chị dà

Chỉ cái ghim tóc cùng thao tác nhỏ, cánh cửa khoá mở ra.

Gọi là tủ đồ nhưng bên trong toàn đồ ăn vặt và đủ loại socola. Chị không sợ nó trộm tiền tại chị đâu thiếu. Nó hốt một mớ xong đóng cửa tủ lại, rón rén ra khỏi phòng. Nhưng ăn trộm đời nào thoát được dễ dàng, chỉ vừa đến cầu thang nó nín thở vì chạm mặt chị.

"Làm gì lén la lén lút như ăn trộm vậy ?" Pharita lướt qua nó đi vào phòng.

Có cơ hội nó chuồn lẹ ra khỏi nhà, chạy tọt ra trạm xe buýt.

Đúng là hôm nay nó thức sớm hơn mọi ngày, có trời mới biết tối qua nó làm một chuyện biến thái thế nào. Nó tự đánh giá bản thân như thế.

"Chị đây mà, định bẽ tay còn lại luôn sao ?" Nguyên do nó hoá gấu trúc đang ở ngay trước mặt, nàng phì cười khi thấy đôi mắt thâm quần của nó nó.

"Dạ hông" Thầy dạy võ luôn dặn nó phải luôn cảnh giác trước sau, nó có quậy phá nhưng cũng là đứa trẻ biết nghe lời người lớn, chỉ khi đi ở cùng hai chị dà nó mới buông lỏng cảnh giác thôi.

Hôm nay nàng diện nguyên cây hồng, từ đầu tới cuối đều một màu hồng nhạt, xinh như hoa anh đào.

"Tay chị sao rồi ?" Hỏi một câu không biết chán hả Chiquita ?, nó hỏi nàng cũng tự hỏi bản thân.

"Chị hông sao, đừng nhắc tới vấn đề đó nữa. Sao mắt em thâm dữ vậy ?"

"Tối em thức khuya, à em có đem cho chị nè" Nó vòng tay ra sau cặp kéo xăng tia rồi chìa ra mấy thanh socola của hiệu Richard.

Nàng đứng nhìn hồi lâu, nó tưởng nàng không thích bèn lấy thêm socola của vài thương hiệu khác.

"Em đem mấy loại khác nữa , chị thích Hershey's hay Ferrero Rocher"

Nó gãi nhẹ đầu mũi, tay vẫn giơ giữa không trung chờ nàng.

"Chị thích mà" Nàng rút lấy thanh Richard, nó vui thầm trong lòng, hông uổng công chôm của bà dà.

"Nhưng chị thích Riracha hơn" Nàng khẽ cười buông câu chẳng biết đùa hay giỡn.

Nó đóng băng tại chỗ, chỉ ước bây giờ là giữa trưa để thời tiết nướng chín người rã đông nó.

"Hai đứa bây có lên xe không ?" Bác tài xế xuất hiện như vị cứu tinh, giọng hối thúc.

"Cháu lên liền xin lỗi bác" Nàng kéo nó lên xe, trả tiền luôn cho nó.

Xe buýt hôm nay vắng hơn mọi ngày, nàng ngồi gần cửa sổ ngắm nhìn cảnh vật, nó ngồi kế bên len lén nhìn nàng, mặt nổi lên một tầng hồng còn đậm hơn bộ đồ nàng mặc.

Nàng đã đẹp rồi, gần còn đẹp ác. Có trời và mấy con ma trong phòng nó biết tối qua Pharita phải qua đập cửa phòng nó mới chịu be bé cái mồm la làng dậy nhà của nó. Nó vừa lướt bài đăng ig của người ta vừa cảm thán không biết chị này có thật không, trong vô thức miệng nó cứ ngoác lên cười như mấy đứa dở hơi. Tay "VÔ TÌNH" cap màn hình , nhấn lưu vào mục yêu thích. Cho tới khi nó nhận ra hành vi của mình không khác gì mấy tên biến thái thì cũng lẳng lặng ẩn ảnh nàng đi chứ không dám xoá.

Hiện tại, đầu óc nó chỉ tồn động câu nói của nàng. Bình thường nó cũng hay flirt , rizz hai bà dà, cảnh giới cao nhất là đánh son vào má hai bả, loạt hành động thể hiện tình chị em keo sơn thắm thiết, vậy mà đồ ăn vặt chị lại giấu em. Chắc nàng cũng chỉ đùa thôi, nhìn nàng thẳng vậy mà, thời buổi này gặp gái thẳng flirt giỡn, ôm hôn là chuyện bình thường , họ còn chẳng có tí tình cảm nào.

Cuộc đời 14 năm toàn đi flirt gái nay được trải nghiệm điều mình đam mê thì nguyên chữ đần hiện rõ trên mặt.

Nó đam mê flirt nhưng không mang hàm ý yêu đương, nó cũng không sợ một ai đó sẽ thầm thương trộm nhớ nếu có nó cũng xách dép chạy tám hướng. Nó thính bạn bè mượt hơn bơ nữa nó tin rằng nếu nó có crush thì crush nó cũng sẽ đổ sớm thôi. Và nó luôn miệng bảo hai bà chị quý báu nên cảm thấy vinh hạnh vì được Chiquita siêu cấp friendly nói lời yêu thương.

Bà dà Ruka sẽ khinh bỉ ra mặt còn Pharita sẽ né xa 5m đối với những ai tán tỉnh hai bả, hai con người anti romantic tìm thấy nhau và kích thích sự mắc ói của nó hằng ngày.

Suy cho cùng tiền mặt tiền giấy nó có chứ tiền đồ là gì ? Có ăn được không ?

Nó ngồi nghĩ ngợi mãi suốt chuyến xe.
























Một cơn hoả hoạn xảy ra ở căn nhà mang số 268, chẳng có xe cứu hoả nào được gọi đến, không bình chữa cháy nào dập tắt được.

Nhưng có một người lính cứu hoả không hay biết gì vẫn nẹt bô con Ducati sang nơi xảy ra hoả hoạn.

Bước chân người lính tung tăng vào nhà được bao phủ bởi lửa giận, chỉ 1 giây sau đó một tiếng hét vọng xuống từ trên lầu khiến người lính hoang mang, linh cảm có gì chẳng lành.

"TỔ SƯ CON CHIQUITA, ĐỪNG CÓ LÓ MẶT VỀ NHÀ CHỊ MÀY"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net