Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Dương tiến vào nội căn cứ, thiết bị bên trong khiến nàng ta cảm thấy xa lạ, những đồ vật đặt trong phòng đặc biệt cách xa nhau giống như để chứa một thứ gì đó khác. Khoảng trống giữa phòng rộng tới mức nếu như không chú ý, não bộ sẽ tự mặc định đó chỉ là vật trang trí. Nàng đứng giữa phòng nóng lòng muốn nghe Băng Trúc nói lý. Elip là một nam sinh tốt, không chỉ chăm sóc nàng khi đông đến, mà khi những sợi lông tơ thay đổi, ngứa ngáy khó chịu, cơ thể tỏa ra một mùi hôi khiến người ta xa lánh, chỉ có hắn vẫn ở bên nàng bầu bạn. Nàng chưa từng nhìn thấy mặt xấu nào của Elip.

- Băng Trúc: Chị biết hắn có hai chị khác không?

Băng Trúc đánh đứt mạch suy nghĩ trong đầu Băng Dương. Nàng nhận ra tên Elip đang lừa dối nàng ta ngay khi tiếp xúc với y, gã này đang tiếp cận nàng ta với một mục đích khác ngoài tình cảm. Loài Panthera, đặc biệt giống đực là một trong những loài tính chiếm hữu cao, chúng không chỉ đánh dấu răng lên cơ thể bạn đời mà còn tỏa ra một loại mùi khó phai được gọi là Hoàn Tán để đánh dấu chủ quyền nhưng trên người Băng Dương lại không cảm nhận được khí tức đặc trưng ấy. Hẳn là do nàng ta từng ấy năm chỉ biết quanh quẩn ở trong tổ. Kiến thức cũng trở nên nông cạn. Nói đúng ra thị dân của nàng đa số đều vậy, họ chỉ biết khi đối phương sẵn sàng trao đổi, hoặc đó là kẻ thù. Nàng lúc này dự đoán trên gương mặt nàng ta, có vẻ chàng Elip này che giấu rất nhiều thứ với y:

- Băng Dương: Chị ư? Hắn không kể gì với ta cả. Ý ngài là chị bên ngoài chăng?

Băng Dương chưa từng nghi ngờ hành động của Elip. Có thể hắn đang lựa thời để nói chuyện với nàng. Hoặc hắn coi đó là quá khứ nên không muốn đề cập tới nó nữa. Nàng thay mặt hắn bênh vực:

- Băng Dương: "Chị" mà ngài nói, chẳng phải họ không có ở hành tinh chúng ta hay sao? Ta cho rằng điều đó thực vô nghĩa, khi ngài coi đó là yếu tố khiến ngài phản đối hôn sự này. Bởi vì hắn đã trở thành dân ở Nhất Tinh Thể, và những quan hệ ấy sẽ không còn nữa. Nó đã là quá khứ...

Băng Trúc không đợi Băng Dương giải thích thêm đã trực tiếp đưa tay lên muốn nàng ta dừng lại. Băng Trúc không muốn nghe thêm bất cứ lời biện minh vô luận như vậy.

- Băng Trúc: Vậy chị có chắc hắn cũng sẽ nghĩ như vậy không? Chị có chắc hắn sẽ không mượn khả năng của chị để tạo ra cổng vào hay không? Chị có chắc, hai nữ nhân đang quanh quẩn bên ngoài Nhất Tinh Thể sẽ không bước vào trong hay không?

Băng Dương không do dự gật đầu khẳng định:

- Băng Dương: Ta có thể cam đoan.

- Băng Trúc: Chị lấy gì chứng minh?

- Băng Dương: Dựa vào việc ta tin tưởng hắn, ngài Băng Trúc, ta thực sự rất yêu hắn.

Băng Dương quỳ xuống trước mặt nàng cầu xin, ánh mắt đầy trân thành. Cả đời này nếu nàng không lấy hắn thì sẽ không lấy ai cả, nàng tin tưởng hắn tuyệt sẽ không lừa nàng. Băng Trúc cũng không còn cách nào ngoài dùng lời nói khiến họ thay đổi, bởi nàng là chủ thần, quy tắc chính là không được tự ý quyết định cuộc sống của thị dân theo ý mình. Ngược lại, họ cũng không có quyền yêu cầu chủ thần làm những gì họ không muốn.

- Băng Trúc: Hắn từng là thị dân của Nhị Thập Nhất, nơi tuyệt hảo nhất cho Panthera sinh sống, cách xa nơi này đến mấy nhìn ánh sáng. Ta không phủ nhận nỗ lực của hắn, nhưng khác chị, ta không tin tưởng hắn đến mức ấy. Một trong hai người chị của hắn, có một thị dân cũng thuộc nhà Panthera đã từng ở Nhất Tinh Thể, nhưng vì một lý do nào đó nên đã rời khỏi...

- Băng Dương: Cũng như những gì ta nói ban nãy. Ta tin tưởng Elip không có loại tính cách đó. Ta lấy tuổi thọ của ta ra bảo đảm.

- Băng Trúc: Đến lúc đó, không cần lời hứa của chị. Ta cũng sẽ kết tội hai người.

Nàng dừng lại một lát, có lẽ lần này muốn thay đổi vận mệnh của y cũng không được, nếu vậy, nàng cũng muốn cược một ván. Một ván cờ có thể khiến sinh mạng của ai đó mất đi

- Băng Trúc: Chị có thể lấy hắn tùy ý. Nhưng việc ta làm sẽ không thay đổi, lễ giao đôi, ta sẽ không đến.

Băng Dương thấy nàng ấy kiên định như vậy, trong lòng cũng trùng xuống. Tuy nàng rất yêu Elip và cũng muốn thuộc về hắn hơn bất cứ đều gì. Nhưng nàng càng không thể làm long thần trước mắt không vui. Đối với nàng, Băng Trúc còn quan trọng hơn cả mạng sống, điều mà y không thích, nàng cũng tuyệt đối không làm.

- Băng Dương:  ta sẽ không lấy hắn nếu như mối giao này không có ngài chấp thuận, dù có thế nào ta cũng không muốn làm ngài không thoải mái. Ta chỉ mong ngài không vì việc này mà mất vui. Phụ mẫu ở quốc cũng rất nhớ ngài. Không còn gì nữa. Ta xin phép trở về.

Băng Trúc nhìn theo động thái của Băng Dương, thú thực cũng không nỡ. Phải chăng trải qua chuyện này là lẽ phải thuận của Nhất Tinh Thể? Có khi Băng Dương sẽ khiến hắn thay đổi không chừng dù xác xuất xảy ra không cao hơn số 0 là mấy. Nàng không nhanh không chậm đúng thời điểm nàng ta đứng dậy, nàng liền nói:
- Băng Trúc: Nếu chị có thể chứng minh những tin tưởng của chị với Panthera Elip là có thật, có thể khiến mọi nghi ngờ của ta chỉ là hiểu lầm. Ta đương nhiên sẽ vui vẻ chấp nhận mối giao đôi này.

Băng Dương giương đôi mắt long lanh cảm động lên nhìn Băng Trúc, hân hoan nhào vào lòng nàng, nhưng chưa chạm tới đã bị Lang Nhất từ đâu xuất hiện phía sau kéo lại. Giờ phút này Băng Dương cũng không để ý chấp nhất hắn nữa.

- Băng Dương: Thật vậy ư. Cảm tạ ngài. Ta sẽ chứng minh cho ngài thấy sớm thôi. Ta sẽ đi ngay đây. Tạm biệt ngài.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net