Chương 4: Có chút rung động(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm ấy... Chính là sự bắt đầu của thứ tình cảm đơn phương của tôi đối với bạn!

...Bạn nói tiếp:"Nay nó không có ở đây,mình mới đến nên chẳng quen ai! Hay cậu làm cạ với mình đi!"
Thật sự! ... Lúc này tôi vui lắm!Tôi cười thật tươi:
_Thôi được!Nay mình sẽ bố thí cho bạn 1 ngày hahâha!
Thế rồi... Chúng tôi cùng nhau bước đi trên con đường đầy lá vàng của mùa thu,
mải liếc trộm bạn mà quên mất...Hôm nay... Thời tiết thật đẹp a~
---6 A.M---
Lúc này,sân trường đã lác đác một vài người,bác lao công bắt đầu quét sân trường trước khi học sinh tới... Tiếng xào xạc của những chiếc lá đang được quét vang lên...Tôi được ngồi cạnh bạn,trên chiếc ghế đá đã từng chỉ có tôi ngồi.Bạn đang ngồi đọc truyện,chăm chú vào từng trang sách.Tôi lén lút nhìn người con trai đang ngồi bên cạnh.Không khí bây giờ thật là im lặng, khung cảnh nơi ghế đá bây giờ chính là một người nhìn một người. Và tất nhiên,haíngười đó chính là tôi với bạn. Giờ biết làm gì đây... Sau vài phút vắt kiệt não của mình,tôi mới load được:" Đang có cơ hội thì phải nắm đấy chứ nhỉ?Phải chụp vài bức ảnh mới được!!!"
Nói rồi tôi nhanh chóng lôi điện thoại ra rồi chụp bạn. Tiếng "tách" của máy làm bạn giật mình,bỏ cuốn truyện sang một bên.Bạn nhìn tôi một lúc lâu...
Ách! Mắt trái tôi giật giật! Sắp có bão rồi!Thiên a~~~
Bạn mở miệng:"Cậu định chụp ảnh dìm mình đăng lên Facebook à? Hay là Intagram?Hay Zalo?"
Đoàng!!!-Tiếng nổ của đầu tôi...
Trời ơi!Hãy nói cho con biết!Đây là tình huống gì vậy? Người con thích nó đang nghĩ con chụp ảnh dìm nó kìa--Khóc ròng-- Tôi há hốc mồm vì độ ngu của bạn!
Bạn đặt tay lên vai tôi, dùng ánh mắt nghiêm túc mà nói với tôi:"Đừng đăng lên mạng!Hãy xoá đi!Con người yêu của mình sẽ ghen mất!"... Tôi có chút nghẹn lại!...

Suýt nữa thì tôi quên... Bạn có người mà mình thương rồi!...Tiếng nói của bạn làm tôi bừng tỉnh:"Này!Đưa máy cho mình!"
Tôi thắc mắc:"Để làm gì?"
Bạn nói:
_Cứ đưa cho mình!
Như bị thôi miên,tôi đưa máy cho bạn...
Bạn nhận lấy máy của tôi rồi đồng thời lôi máy của mình ra. Sau một hồi ấn ấn bấm bấm,chiếc máy đã được trả về với chủ.Tôi ngạc nhiên vì bức ảnh của bạn vẫn trong máy tôi. Tôi hỏi:
_Sao bạn không xoá ảnh?
Bạn cười:
_Đâu có! Mình lên FB add bạn rồi gửi ảnh trong máy của bạn vào nick mình thôi!Cảm ơn nhé! Ảnh đẹp lắm! Mình sẽ để làm avt! Đừng có nói với người yêu mình là bức này bạn chụp cho mình nhé!

Tôi cười gượng:
_Ừ...!
Thế rồi tôi nói:
_Trông cặp hộ mình nhé! Mình đi vệ sinh một chút!
Mồm nghe có vẻ như nhờ vả nhưng chưa kịp để bạn đồng ý, tôi đã quay đi rồi! Tôi phải rửa mặt cho tỉnh mới được! Không được! Nhất định phải tỉnh! Không được rung động!
... Sau một hồi... Tôi quay lại,bạn vẫn ngồi đấy! Nghe thấy bước chân của tôi, bạn cất cuốn truyện sang một bên.Nhưng không hiểu sao, bạn cứ nhìn tôi như nhìn quái vật! Mặt tôi dính gì sao???? Cuối cùng,ánh mắt đắm đuối ấy kết thúc bằng câu nói vô duyên của bạn:
_Cậu để quên não ở nhà à?
Tôi ngớ người,vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Cuối cùng bạn nói tiếp...Mặt đỏ lự lên...Thật là đáng yêu a~~~~:
_
_
_
_
_
_Này!
_
_
_Cậu...
_
_
_
_Quên kéo khoá quần kìa!!!!Đi vệ sinh mà cũng quên...
Mặt tôi cuối cùng thì cũng đen đến 3 vạch.Bạn hết đáng yêu rồi!!!
Tôi cố cãi:
_Đâu có!Nãy mình chỉ đi rửa mặt thôi mà! Não cậu có vấn đề à! Phải nói tớ quên kéo khoá quần từ lúc ở nhà chứ!
Ách! Tôi vừa nói cái gì vậy! Nay mình làm rơi rớt não trên đường thật rồi!!!!! Thật là muốn đâm đầu vào đậu phụ để tự tử rồi!
Bạn thì được một trận cười sặc sụa. Tôi thì đỏ mặt quay đi,nhanh chóng "đóng cửa sổ". Sau khi cười xong,bạn không đợi tôi mà đi lên lớp trước,nói vọng lại:
_Mình lên lớp đây!
Cùng với tiếng nói ấy là tiếng thông báo điện thoại của tôi vang lên một tiếng :" Tinh" Tôi mở máy ra thì thấy có một nick FB lạ gửi cho tôi một bức ảnh,đó là ảnh lúc tôi đang đi trên đường,lúc đấy tôi đang lơ đãng nhìn ra chỗ khác,đúng là góc nghiêng thật thần thánh! Mà chỗ này trông thật quen... Hình như đây lúc tôi đi cạnh bạn mà???

Cùng với tấm ảnh đó là dòng tin nhắn:
_Cảm ơn cậu vì bức ảnh.Đây coi như là quà đáp lễ!
Tôi chợt quay ra nhìn hướng bạn đang đi,bóng bạn bé dần...bé dần rồi biến mất vì bị dãy hành lang che khuất

Lúc này... Trong lòng tôi có một ngọn lửa đang nhen nhóm !

Lưu ý: Vì tác giả thấy cứ gọi là "bạn" nghe hơi ngang ngang nên chuyển các gọi nam chính là cậu nhé

By: Crab~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC