Chương 65 - 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 65: Cậu Quay Lại Với Diệp Phong Rồi Sao?

Thật may là có Diệp Phong theo sau, từ sau buổi tối ấy, anh thường xuyên xuất hiện dười lầu hoặc ở cửa công ty, đưa đón cô vừa như công việc trước đây từng làm.

Lúc mới bắt đầu cô còn từ chối, nhưng nhớ lại chuyện kinh hoàng hôm ấy, liền cảm thấy bản thân không khác gì đứa bé gái, gặp phải sự tình đó mà nói quá nguy hiểm.

Mấy ngày nay tương đối vội, tạm thời Mạc Oánh vẫn phải đi đi về về chỗ ở cũ.

Vì vậy, cô chấp nhận anh hộ tống mình.

Lắm lúc Mạc Oánh có suy nghĩ, dù không là người yêu cũng có thể là bạn bè bình thường, nhưng nói thì dễ chứ chính bản thân cô cũng không chắc rằng mình có bị luân hãm trong tình yêu đó lần nữa hay không.

Thời điểm cô còn đang do dự thì Nhược Hi lại xuất hiện!

Vào buổi trưa oi bức, Mạc Oánh đột xuất về nhà lấy đồ, ban ngày nhiều người nên cô không cần đề phòng có thể đi lại một mình được.

Bất chợt gặp Nhược Hi dưới nhà khiến cô rất bất ngờ, kể từ đêm đó chỉ xuất hiện nói một câu xin lỗi liền mất tích đến bây giờ, không gọi điện không nhắn tin cho cô bất cứ điều gì, tựa như giữa họ chưa từng có quen biết, tựa như Nhược Hi chưa từng xuất hiện trong cuộc đời cô vậy.

Thực lòng mất đi người bạn này, so với mất đi người bạn trai như Diệp Phong, càng khiến cô đau lòng nhiều hơn.

Mạc Oánh vẫn tin rằng tình bạn là vĩnh cửu hơn cả tình yêu, nhưng không ngờ tới, Nhược Hi lại chọn cách tiêu cực này phản bội lại tình bạn giữa họ.

"Cậu tìm tớ có chuyện gì?" Ánh mắt Mạc Oánh nhàn nhạt nhìn cô ta, thanh âm hơi lạnh lùng nhưng không giống với lần trước.

Trải qua khoảng thời gian lắng đọng này, bản thân cũng không hận Nhược Hi sâu đậm như đã tưởng, chẳng qua nhìn thấy cô ta, chỉ cảm thấy khổ sở vì trong đầu lại hiện lên những hình ảnh đó.

Bất quá lần này Nhược Hi xuất hiện, sắc mặt có vẻ không tốt lắm, so ngày trước tiều tụy rất nhiều, bộ dạng như vậy, khiến Mạc Oánh có chút thương xót.

Dù sao cũng từng là bạn tốt của nhau, bản thân quan tâm cô ta là chuyện bình thường. Chẳng qua, ngàn vạn lần lại không nghĩ ra, sau câu hỏi của Nhược Hi, lại mang cho cô cảm giác khiếp sợ chưa từng có từ trước tới nay, vì Nhược Hi luôn đối xử hòa nhã với mình trong mọi hoàn cảnh.

"Cậu quay lại với Diệp Phong rồi sao?" Nhược Hi mở miệng nói nhưng ánh mắt đầy phức tạp.

Mạc Oánh cau mày liễu, vốn muốn trực tiếp phủ nhận, nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy, không nhất thiết giải thích nhiều như vậy.


CHƯƠNG 66: Chân Tướng Ngày Đó


"Chuyện đó không liên quan đến cậu, nếu cậu tới chỉ để hỏi vấn đề này, xin lỗi, tớ không có thời gian, đi trước vậy." Cô xoay người rời đi

Nhược Hi quát to tên cô "Mạc Oánh!"

Cô vừa nhấc một chân liền dừng lại.

"Còn chuyện gì nữa?" Mạc Oánh đưa lưng về phía cô ta hỏi.

"Lần này là cậu thắng! Tớ đem toàn bộ sự thật nói cho cậu biết!" Nhược Hi dứt lời khiến cô lặng thinh trong giây lát.

Mạc Oánh hơi cứng người, Nhược Hi nắm bắt tình thế tiếp tục hỏi:

"Cậu muốn biết chân tướng ngày đó chứ?"

Cuối cùng cô cũng từ từ quay người lại với ánh mắt nghi ngờ: "Ý cậu là gì?"

Lòng dạ ngày một rối bời, bản thân Mạc Oánh dự cảm điều chẳng lành sắp xảy ra.

"Tớ thích Diệp Phong!" Vỏn vẹn năm chữ, nhưng đủ khiến cô sững sờ cả người.

Toàn thân đông cứng, đầu óc trống rỗng, chỉ ong ong lời nói của Nhược Hi.

Bắt đầu từ khi nào? Nhược Hi thích Diệp Phong? Tại sao cô không cảm giác được? Hơn nữa một chút cũng không nhìn ra chỗ nào. . . . . .

Dường như, Nhược Hi nhìn thấu tâm tư của cô, khóe môi khẽ nhếch "Từ ngày cậu tìm hiểu anh ấy, tớ cũng sớm động lòng, nhưng tớ chỉ thầm mến Diệp Phong, sau lại biết anh có người trong lòng, mà người đó chính là cậu, vì vậy, tớ mới làm quen với cậu, kết giao bạn bè để có thể ở gần bên anh ấy nhiều hơn."

Thì ra là như vậy. . . . . . Trái tim Mạc Oánh đau thắt đến không thở được.

Cô trước sau im lặng để Nhược Hi tiếp tục: "Vừa mới bắt đầu, tớ cũng không nghĩ sẽ cướp Diệp Phong từ tay cậu, chỉ là đơn thuần muốn gần gũi với anh, trò chuyện cùng anh, cho dù cả đời vẫn là mối quan hệ bạn bè này tớ cũng chấp nhận! Tuy nhiên, lòng người vốn tham lam, tớ thấy Diệp Phong đối xử tốt với cậu, giữa hai người tồn tại loại... yêu đương trai gái, khiến tớ ngày càng ganh tị phẫn nộ, cũng như ngày càng thích anh nhiều hơn, thậm chí không thể khống chế chính mình. . . . . ."

Nói tới đây, Nhược Hi có hơi kích động lạ thường, tay cô nắm thành nắm đấm như đè nén mọi bức xúc vào vòng tay ấy.

"Tớ nghe cậu đang tìm kiếm về Lục Minh hiên, cũng như hiểu rõ cậu sẽ làm gì, lúc đầu tớ có suy nghĩ, cậu cùng Lục Minh Hiên quan hệ không rõ ràng như vậy, nhất định sau này cậu sẽ không đến với Diệp Phong nữa, tớ thừa biết với tính cách của cậu sẽ cảm thấy mình không xứng với anh ấy, chỉ có thể chia tay hoặc là từ bỏ, nên tớ đã ôm ý niệm ích kỉ đó, mà trợ giúp cậu!"

(lời thoại hơi dài nên để mình cắt qua chương kế nữa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net